Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3150 - Chương 3137: Phá Vây

Bất Diệt Long Đế Chương 3137: Phá vây

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hai người liếc mắt nhìn Lục Ly một cái, cho dù một người có dịch dung như thế nào, thì ánh mắt cũng rất khó gạt người, đặc biệt là người quen thuộc, cho nên hai người liền dễ dàng phán đoán ra là Lục Ly.

Lục Ly cũng có loại cảm giác lệ nóng doanh tròng, nhìn bộ dạng giống khất cái của hai người, trên người toàn là thương thế, rất nhiều chỗ không có một khối thịt hoàn hảo, hắn liền có chút cảm giác chua xót không hiểu.

Hắn không chần chờ nữa, thân thể lao đi như cuồng long, nháy mắt đã đến phía trước Tần Chiến và Cam Lâm, truyền âm của hắn vang lên ở trong đầu hai người:

- Đừng kháng cự, ta mang các ngươi đi!

Đột nhiên giờ phút này Tần Chiến tỉnh ngộ lại, truyền âm nói:

- Lục Ly, đừng làm xằng làm bậy, nơi này có rất nhiều cường giả, ngươi sẽ chết!

- Vù vù vù!

Gần như cùng lúc, vô số quân sĩ bên trong sơn cốc cũng chạy lại đây, hơn nữa còn có mấy tên thống lĩnh và một cường giả Tứ Kiếp tọa trấn, tất cả mọi người đều bay về phía Lục Ly.

Vị võ giả Tứ Kiếp kia khoá chặt Lục Ly, tức giận quát:

- Dám gây chuyện ở Lôi Ngục Sơn? Tự tìm đường chết!

- Phanh!

Một viên đạn tín hiệu bay lên không, nổ tung trên trời cao, quả nhiên Lôi Ngục Sơn canh phòng nghiêm ngặt, tốc độ phản ứng thật nhanh. Nếu là người bình thường muốn gây sự ở đây, thật đúng là tự tìm chết.

- Ong!

Vào giờ phút này Lục Ly cũng không do dự nữa, Thiên Ly Châu chợt lóe sáng, U Linh Vương xuất hiện, nhắm thẳng về phía vị trưởng lão kia bay đi, mặt khác Lục Ly cũng thả ra mười mấy con Phong Ma Thú, đánh về phía quân sĩ ở bốn phía.

- Hả…

Tần Chiến đang chuẩn bị đang nói cái gì, cảm ứng được hơi thở của U Linh Vương, hắn lập tức bị dọa sợ. Cam Lâm cũng lộ vẻ mặt khiếp sợ, hơi thở của U Linh Vương và Phong Ma Thú đều rất khủng bố, vậy mà lại do Lục Ly thả ra sao?

- Phanh phanh phanh!

Bên người Tần Chiến và Cam Lâm có mấy tên quân sĩ, thân thể Lục Ly chợt lóe lên, đánh ra mấy quyền, hất bay một số người, trong đó có hai người trực tiếp chết đi. Thiên Ly Châu lóng lánh quang mang, một cỗ hấp lực cường đại bao phủ Tần Chiến và Cam Lâm.

Hai người không kháng cự, thoáng cái bị Lục Ly hút vào, nội tâm Lục Ly trở nên yên tâm, ánh mắt hắn nhìn về phía đám quân sĩ và vị trưởng lão kia.

- Ngao!

U Linh Vương gào rống lên, móng vuốt sắc bén chộp tới trưởng lão, trong tay vị trưởng lão kia xuất hiện một sợi xích sắt, quất về phía đầu U Linh Vương.

- Phanh!

Đầu U Linh Vương vang lên một đạo thanh âm nặng nề, mấy cái vảy bóc ra, không biết U Linh Vương bị thương nặng hay không. Với cả chút thương thế này đối với U Linh Vương cũng không tính cái gì, nhưng vị trưởng lão kia lại thảm, móng vuốt U Linh Vương hung hăng chộp tới, chiến giáp trước ngực vị trưởng lão lập tức bị xé rách, móng vuốt U Linh Vương tiến quân thần tốc, thoáng cái xé rách bụng trưởng lão.

- A!

Vị trưởng lão kia phát ra một tiếng hét thảm, U Linh Vương dùng sức xé một cái, trưởng lão trực tiếp bị xé thành hai mảnh. Ở một bên khác, Phong Ma Thú vọt đi, nhưng không có phóng thích cột sáng, mà chỉ dùng thần thông phong hệ, cuồng phong thổi quét lên, cuốn bay từng đội quân sĩ và vô số nô lệ lên giữa không trung.

- Chuyện này...

Năm tên quân sĩ mang Lục Ly tiến vào trợn tròn mắt, mấy người thu được của Lục Ly một chút thần thạch, ban đầu còn cao hứng phấn chấn, nhưng hiện tại lại có loại xúc động muốn chết.

Bọn họ mang theo Lục Ly tiến vào, rất nhiều người đều nhìn thấy. Hiện tại Lục Ly không chỉ cướp hai người, mà càng nghiêm trọng hơn là giết một vị trưởng lão, đây chính là tội lớn ngập trời, bọn họ đưa Lục Ly tiến vào, khẳng định sẽ bị cấp trên truy cứu, lần này bọn họ hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Vù vù!

Vô số quân sĩ bị thổi bay, bốn phương tám hướng xung quanh đều là tiếng xé gió, không biết có bao nhiêu quân sĩ tới, Lục Ly cảm ứng được mười mấy đạo hơi thở cường đại đang nhanh chóng bay về phía bên này, rõ ràng là trưởng lão trong Lôi Ngục Sơn đều bị kinh động.

- Ong ong ong!

Từng con Phong Ma Thú trong Thiên Ly Châu xuất hiện, hắn ước chừng thả ra khoảng năm mươi con. Sau đó thu U Linh Vương, tự mình bay lên trên lưng một con Phong Ma Thú, tiếp theo vung tay lên, tất cả Phong Ma Thú đều bay lên không, phóng về phía tây bắc.

Phía tây bắc có một đội quân sĩ vọt tới, ước chừng khoảng hai ba ngàn người, đằng trước còn có một vị trưởng lão dẫn đội, tất cả mọi người đều đằng đằng sát khí, thoạt nhìn rất là dọa người.

- Ha ha!

Lục Ly cười nhạt, hạ lệnh công kích cho Phong Ma Thú, độc giác trên đầu hơn năm mươi con Phong Ma Thú sáng lên, một cỗ hơi thở khủng bố tràn ngập mà ra, tiếp theo hơn năm mươi đạo quang trụ loé lên, bắn thẳng mà đi.

- Rút lui!

Hai mắt vị trưởng lão đi ở phía trước co rụt lại gào rống lên, chính hắn cũng nhanh chóng di động sang bên cạnh, nhưng phản ứng của hắn vẫn chậm, bị một cột sáng đánh trúng.

Nếu chỉ bị một cột sáng đánh trúng, thì cũng không sao cả, sẽ không bị chết đi. Vấn đề là sau khi hắn bị đánh trúng, liền không có biện pháp khống chế thân thể của mình, mà hắn lại ở phía trước nhất.

- Phanh phanh phanh!

Cho nên vị trưởng lão này rất bi thảm, liên tục bị bốn đạo cột sáng đánh trúng, thân thể bị bắn ra bốn cái huyết động, trưởng lão này trực tiếp đi đời nhà ma.

Số quân sĩ còn lại càng thảm hại hơn, phàm là người bị cột sáng đánh trúng sẽ trực tiếp chết đi, rất nhiều cột sáng không chỉ xuyên thủng một người, mà còn liên tục xuyên thủng ba bốn người.

Hơn năm mươi đạo quang trụ bắn ra, thoáng cái đã đánh chết và làm bị thương sáu bảy trăm người, vốn dĩ có vô số võ giả, nhưng hiện tại đã bị quét ra một cái lỗ hổng ở giữa.

- Ong!

Đám quân sĩ vẫn không kịp phản ứng lại, sừng của Phong Ma Thú đã sáng lên lần nữa. Lần này quân sĩ bị dọa cho choáng váng, dồn dập tản ra bốn phía, hoảng sợ chạy trốn. Đáng tiếc tốc độ các quân sĩ quá chậm, vẫn có mấy trăm quân sĩ bị đánh chết.

- Đi!

Lục Ly vung tay lên, mang theo mấy chục đầu Phong Ma Thú cuồn cuộn bay về phía trước, tốc độ Phong Ma Thú rất nhanh, thoáng cái xuyên qua giữa đại quân, quân sĩ ở bốn phía vọt tới không kịp vây kín.

Bình Luận (0)
Comment