Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thế nhưng rõ ràng tên thám báo này là chủng tộc đặc thù, hắn ẩn vào trên núi, không khác gì một khúc gỗ, gần như không có bất cứ hơi thở sinh mệnh gì, không có bất cứ năng lượng gì dao động, nếu hắn bất động mà nói hắn chính là một khúc gỗ.
- Hưu!
Lục Ly phản ứng rất nhanh, tốc độ lập tức bạo phát, nháy mắt đến bên người võ giả kia, tiếp theo là hung hăng nện ra một quyền.
- Phanh!
Đầu tên thám báo này vỡ vụn, không kịp phát ra tín hiệu, thế nhưng công kích vẫn có dao động, nơi xa lập tức có vài tiếng xé gió truyền đến, rõ ràng là thám báo ở phụ cận bị kinh động.
- Đi!
Lục Ly không muốn bị bại lộ, gây ra phiền toái không cần thiết, tốc độ hắn lập tức tăng lên, nhanh chóng bay về nơi xa, mấy tên thám báo phía sau không đuổi kịp hắn, nhẹ nhàng bị ném xuống.
Sau khi đi về phía trước non nửa canh giờ, Lục Ly thả chậm tốc độ, bên này lại là địa bàn một cái lưu phỉ đoàn, khẳng định thám báo phía sau không dám đuổi theo, cho nên hắn cẩn thận vòng qua từ bên cạnh.
Hắn tới đánh cướp, không phải tới công thành đoạt đất. Hắn chưa có năng lực lớn như vậy, một người quét ngang toàn bộ Phong Vân Sơn Mạch. Nhất định phải len lén vào thôn, làm một cái là một cái, quá kiêu căng dễ bị sét đánh.
Lần này hắn càng thêm cẩn thận, hắn không muốn phát sinh xung đột cùng những tiểu quân đoàn này, sợ đến lúc đó làm cho đại quân đoàn chú ý, hắn không tiện xuống tay.
Lần này không có kinh động, Lục Ly đi về trước hơn hai canh giờ, rốt cuộc đến dưới một ngọn núi thật lớn.
Kình Thiên Phong!
Cái quân đoàn này gọi là Kình Thiên Quân Đoàn, xem ra rất nổi danh ở đây, ngoại hiệu của lão đại gọi là Kình Thiên, một võ giả Tứ Kiếp trung kỳ, người này tàn nhẫn độc ác, hung danh hiển hách. Hắn vốn dĩ không phải người nơi này, tới này gia nhập một cái quân đoàn, sau đó lại xử lý lão đại quân đoàn, hắn trở thành tân lão đại.
- Huyết Linh Nhi, bố trí thần văn!
Lục Ly không có vội vàng động thủ, mà để Huyết Linh Nhi bố trí thần văn, chính hắn cũng bố trí mấy cái truyền tống trận đơn hướng, mặc kệ có thể cướp bóc thành công hay không, ít nhất phải an bài tốt đường lui.
Đường lui đã an bài xong, Huyết Linh Nhi bày trận cũng rất nhanh, sau ba nén hương đã bố trí tốt, hắn cũng quyết định động thủ. Nếu đã tới nơi này, thì không có gì phải che che giấu giấu cả, Lục Ly chuẩn bị cường công.
- Hưu!
Hắn bay lên trời, không che giấu khí tức trên người, đồng thời dùng thần niệm nhìn quét ra, thoáng cái bao phủ cả ngọn núi.
- Hô hô hô!
Hành động của Lục Ly giống như là chọc vào tổ ong vò vẽ vậy, vô số người trên núi bay vụt lên, vô số thần niệm khoá chặt Lục Ly. Từng đạo khí tức hung lệ tràn ngập ra, như là mấy con cuồng long bị làm thức tỉnh.
- Người nào?
- Thật to gan, muốn tìm chết à!
- Võ giả Nhị Kiếp? Hiện tại võ giả Nhị Kiếp cũng có thể kiêu ngạo như vậy sao?
- Giết chết hắn!
Trong núi có rất nhiều lâu đài và sơn động, có ít nhất hơn một ngàn người từ bên trong bay ra, đại bộ phận là võ giả Tam Kiếp, cũng có hai tên võ giả Tứ Kiếp bay lên trời cao.
Thế nhưng hai tên võ giả Tứ Kiếp kia nhìn lướt qua Lục Ly, chưa có ý tứ động thủ, thì đã có mấy trăm võ giả ở xung quanh vọt đi xuống, không tới phiên bọn họ động thủ.
Lục Ly không thèm để ý đến mấy trăm võ giả này, hắn không thả U Linh Vương và Phong Ma Thú ra, mà chỉ thả ra đầy trời Hư Không Trùng, gào thét bay về phía mấy trăm võ giả kia.
Sau khi Hư Không Trùng tiến hóa, đối phó võ giả Tam Kiếp rất nhẹ nhàng, hắn cuồng bạo vọt qua đi, trực tiếp vung nắm tay, mỗi người một quyền, có rất nhiều võ giả đánh lên người hắn, nhưng lại không thể gây cho hắn thương thế quá lớn.
- Ầm ầm ầm!
Một đám võ giả bị hắn đánh giết, một người một quyền, Hư Không Trùng cũng gặm giết một mảnh. Sau khi hơn bảy tám mươi tên võ giả bị hắn đánh chết, hai tên võ giả Tứ Kiếp kia rốt cuộc cũng ngồi không yên. Mấy đạo thần niệm cường đại trong lâu đài trên đỉnh núi cũng quét lại đây, bắt đầu chú ý đến chiến cuộc.
- Tránh ra!
Một trong hai tên võ giả Tứ Kiếp quát lên một tiếng, hai người vọt lại đây, tuy Lục Ly đi con đường Vô Thượng Thần Thể, lực phòng ngự và lực công kích cũng không tệ lắm, nhưng dưới ánh mắt của hai người lại là con kiến, hai người có thể nhẹ nhàng bóp chết hắn.
Hai người cũng thực sự làm như vậy, trong tay một người xuất hiện một cái võng, ném về phía Lục Ly, trong tay một người khác xuất hiện một thanh chủy thủ, thanh chủy thủ kia mang theo ánh sáng u lam, hung hăng đâm tới sau lưng Lục Ly.
- Ong!
Thiên Ly Châu lấp lánh quang mang, U Linh Vương và Quỷ Ảnh xuất hiện, phân biệt phóng về phía một người. Trong nháy mắt U Linh Vương và Quỷ Ảnh xuất hiện, dường như toàn bộ không gian xung quanh lạnh đi vài phần.
- Hả!
Ánh mắt vô số võ giả lộ ra vẻ kinh ngạc, hơi thở của U Linh Vương và Quỷ Ảnh quá khủng bố, trong khoảng thời gian ngắn mọi người đều có chút bị dọa sợ.
Hai tên võ giả Tứ Kiếp kia cũng bị dọa sợ, sửng sốt một tức thời gian, nhưng U Linh Vương và Quỷ Ảnh lại không chần chờ, U Linh Vương phóng về phía tấm lưới lớn, lợi trảo hung hăng xé một cái, chiếc lưới kia lập tức bị xé rách.
- Đáng tiếc!
Tấm lưới này chính là bảo vật, nếu như mang đi bán mà nói, đoán chừng cũng có thể bán được trăm vạn thần thạch, hiện tại bị U Linh Vương xé rách, tương đương với ném đi trăm vạn thần thạch.
- Ô ô!
Quỷ Ảnh gào thét mà đi, thoáng cái đến bên cạnh võ giả Tứ Kiếp kia, nhảy vào trong não hải của hắn. trong não hải võ giả này có yêu hồn bảo hộ, thế nhưng phẩm cấp không cao, yêu hồn nhẹ nhàng bị Quỷ Ảnh cắn nuốt.
Yêu hồn bị cắn nuốt kết quả chính là cái chết, thân thể tên võ giả Tứ Kiếp này run lên, tiếp theo rất nhanh liền rơi xuống, không gian giới và chiến giáp tự động thoát ra.
- A!
Một bên khác, U Linh Vương cũng lập công, chiến lực tổng hợp của U Linh Vương có thể so sánh với Tứ Kiếp trung kỳ, võ giả Tứ Kiếp kia chỉ là Tứ Kiếp sơ kỳ, vừa rồi còn ngây ngẩn một tức thời gian.