Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Hô hô!
Thân hình Lục Ly loé lên, thu hết không gian giới binh khí và mấy thứ linh tinh của đám người Kình Thiên lại, hắn thấy có hai cái không gian giới đã bị hủy, thì âm thầm nói đáng tiếc.
Sau khi thu hồi, hắn nhìn lướt lại đây, thấy không ai phối hợp, lập tức nổi giận. Vô số Hư Không Trùng bay đi, bao phủ hơn trăm người. Những người đó đều là võ giả Tam Kiếp, căn bản không ngăn được Hư Không Trùng, thoáng cái đã quay cuồng trên mặt đất, rất nhiều người lập tức bị gặm chết.
- Trốn!
Những người còn lại bị dọa cho choáng váng, có người bay lên trời bỏ chạy về nơi xa, Lục Ly phất phất tay, Phong Ma Thú bắn ra cột sáng, mười mấy người chạy trốn kia lập tức bị xuyên thủng, biến thành thịt nát bay đầy trời.
Rất nhiều người còn dư lại muốn chạy trốn, nhưng cuối cùng vẫn không dám làm xằng làm bậy. Nhiều Phong Ma Thú như vậy, trừ phi toàn bộ người cùng nhau chạy trốn, có lẽ còn có người có thể nhân lúc hỗn loạn chạy trốn. Nhưng ai dám làm chim đầu đàn, mười mấy người kia chính là tấm gương.
- Đại nhân, đây là không gian giới của ta, đừng giết ta!
Rốt cuộc cũng có người sợ, hắn lấy ra không gian giới của chính mình chủ động ném lên mặt đất trước mặt. Trong không gian giới có bảo tàng cả đời của hắn, nhưng không còn mệnh thì bảo vật cũng là của người khác. Giữ được núi xanh, sợ gì không có củi đốt, về sau lại đi cướp là được.
Có người đi đầu, sự tình còn lại liền dễ làm, không ngừng có người lấy ra không gian giới. Đương nhiên cũng có người trộm làm động tác nhỏ, lấy ra một cái không gian giới khác, hơn nữa nhanh chóng nuốt không gian giới vào miệng.
- Những người đã lấy không gian giới ra đứng sang bên trái!
Lục Ly vung tay lên, mười mấy người lấy không gian giới ra, lập tức tràn đầy vui sướng đi sang bãi đất trống bên trái. Ánh mắt Lục Ly chuyển sang những người còn lại, đám người lập tức thành thành thật thật lấy không gian giới ra, ném trên mặt đất.
- Ngươi chờ đã!
Có một tên Tam Kiếp đỉnh phong phong ném không gian giới ra xong, Lục Ly mở miệng nói:
- Nôn không gian giới trong bụng ra, không nôn ra, ta sẽ giúp ngươi móc ra!
Mặt người nọ lập tức trở nên tái nhợt, nhìn thấy Lục Ly đằng đằng sát khí, thân thể hắn liền run rẩy, cuối cùng dùng thần lực ép ra, tiếp theo lộ vẻ buồn rầu đi tới khu đất trống bên trái.
Trong lúc mọi người ném không gian giới ra, có rất nhiều người sử dụng các loại động tác nhỏ, nhưng giờ phút này Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, nên có thể cảm ứng rất rõ ràng các loại tình huống. Không gian xung quanh đều bị hắn khống chế, bất cứ ai có động tác nhỏ đều rất khó thoát khỏi sự theo dõi của hắn.
Đương nhiên, cũng có người thành công, có mấy người có không gian Thần Khí đặc thù, những cái không gian Thần Khí đó hoàn toàn không giống như là không gian Thần Khí, mà như là một sợi lông dán ở trên người, Lục Ly cũng cảm ứng không được.
Lục Ly cũng không thèm để ý những thứ đó, có thể né qua sự tra xét của hắn, đó chính là trâu bò, bảo vật trên người những tiểu võ giả này cũng không ít, Lục Ly lười đi truy cứu.
Rất nhanh mọi người đều ném không gian giới ra, tình thế người ta mạnh hơn mình, không lấy ra chỉ có đường chết, nếu chết thì cái gì cũng không có.
- Hưu!
Lục Ly bay xuống, thu hồi không gian giới của mọi người, mọi người dõi mắt nhìn theo, rất nhiều người đau xót không thôi. Nhiều năm tích luỹ, tất cả đều dùng mệnh đổi lấy, hiện tại tất cả đều biến thành của Lục Ly. Giống như hài tử nhà mình, nuôi lớn, bị người lấy đi vậy.
Lục Ly thu hồi không gian giới xong vốn định đi, nhưng hắn trầm ngâm một lát, cảm thấy nếu vào được, vậy làm thêm vài cái cũng được, hình như gần đây còn một cái đại quân đoàn thì phải?
Hắn nhìn đám người phía dưới vài lần, đột nhiên có một cái chủ ý, hắn nói:
- Ta chuẩn bị đi cướp Thái Thiên Quân Đoàn, các ngươi có bằng lòng đi theo ta hay không? Cường giả nơi đó để ta ứng phó, võ giả bình thường giao cho các ngươi, đồ vật cướp bóc được, đều là của các ngươi.
- Hả?
Mấy ngàn người phía dưới nhìn nhau, Lục Ly vừa mới cướp sạch của bọn họ, lại muốn cướp sạch một cái đại quân đoàn khác? Hơn nữa còn mang theo bọn họ cùng đi? Chuyện này làm cho mọi người cảm thấy thực buồn cười.
Có người đánh bọn họ một cái tát, sau đó nói các ngươi đi theo ta, ta mang ngươi đi bắt nạt người khác…
Thế nhưng có rất nhiều người sau khi trầm tư một lát, vẫn quyết định đi theo Lục Ly làm một vố, bởi vì hiện tại bọn họ đã nghèo rớt, đi theo cây đại thụ như Lục Ly cũng tốt, nói không chừng những thứ mất đi sẽ nhanh trở lại.
Bọn họ biết Thái Thiên Quân Đoàn, đó là thế lực không kém bọn họ lắm, có tổng cộng bốn vị thủ lĩnh, dưới tình huống bình thường còn không bằng mấy người Kình Thiên, khẳng định không phải đối thủ của Lục Ly.
Theo Lục Ly giết qua, nguy hiểm không quá lớn, rất nhanh những thứ mất đi sẽ mau chóng trở về, đáng giá làm một lần. Quan trọng nhất là, nếu bọn họ nói không, không biết có bị Lục Ly lập tức chém giết hay không?
Thực ra rất nhiều người đều biết rõ, Lục Ly mang theo bọn họ đi qua là muốn bọn họ yểm hộ. Sau đó đột nhiên hắn giết ra, giết cho kẻ địch không kịp trở tay, dựa vào vài tên tiểu nhân nhỏ bé giết chết mấy tên võ giả Tứ Kiếp của Thái Thiên Quân Đoàn.
Nói cách khác, thật ra bọn họ chỉ là pháo hôi, là tấm mộc. Trong tình huống bình thường pháo hôi đều chết rất thảm, tuy có Lục Ly ở đây, thắng lợi là chuyện không thành vấn đề, nhưng không ai có thể xác định được lần này đi qua có chết hay không?
- Như thế nào? Đều không vui sao?
Lục Ly thấy không ai lên tiếng, ánh mắt liền trở nên lạnh lùng, đám người phía dưới lập tức bị dọa sợ, liên tục gật đầu, dồn dập hưởng ứng. Lục Ly vừa lòng phất tay nói:
- Đi thôi, tất cả cùng xuất phát, làm xong vụ này, chúng ta đường ai nấy đi, các ngươi đi đường của các ngươi.
- Vù vù!
Đám người bay lên trời, bay về phía tây bắc, nhiều người như vậy không cần che giấu hành tung, hơn nữa cũng không che giấu được, chỉ có thể cường công.