Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly lại lắc lắc đầu nói:
- Không được, trong Hắc Huyết Thâm Uyên rất nhiều bẫy rập, không cần đi tìm hiểu cẩn thận, tùy tiện ngẫm lại cũng biết bên trong rất loạn, nói không chừng chúng ta đi vào liền không ra được. Nơi đó chính là địa phương ba cái gia tộc cùng sở hữu, chuyện dơ bẩn vô cùng nhiều, ta không muốn mang vận mệnh của mình để ở trong tay người khác.
Năm đó Lục Ly ở U Hồn Cốc, xảy ra chuyện trời cao không đường, xuống đất không cửa. Hắn không muốn giẫm lên vết xe đổ, ngộ nhỡ ở bên trong gây ra một chút việc, vậy chính là dã thú bị nhốt ở trong lồng giam, mặc cho người khác xâu xé.
Tần Chiến ngẩng lên đầu, ngưng tiếng hỏi:
- Ngươi muốn đi làm sát thủ?
- Ừ!
Lục Ly gật gật đầu:
- Sát thủ nơi này có thể tự mình lựa chọn đơn hàng, ta chuẩn bị đi lựa chọn một hai cái mục tiêu tốt, chỉ cần thành công là chúng ta lập tức rời đi, không bại lộ thân phận, thì sẽ không có việc gì. Nếu có mục tiêu tốt, giết một người là đủ, làm xong một cái liền chạy lấy người, nhất lao vĩnh dật.
- Chuyện này…
Tần Chiến và Cam Lâm đều chần chờ, Lục Ly làm như này là bí quá hoá liều, việc này làm không tốt một cái sẽ chết rất thảm.
Sát thủ luôn là một nghề nguy hiểm, đặc biệt là ở trong thế mà khắp nơi đều là giới cường giả, nếu có thể dễ dàng giết chết người, thì sao lại có người bỏ ra thần thạch thuê thích khách?
Thần thạch tốn nhiều hay ít, cũng chính là đại biểu đánh chết người này sẽ có bao nhiêu khó khăn nguy hiểm hậu hoạn, giá cả càng cao, khó khăn nguy hiểm hậu hoạn càng lớn.
Lục Ly muốn một lần lấy được mấy trăm triệu thần thạch, vậy người hắn phải đánh giết hoặc là thực lực rất mạnh, hoặc là bối cảnh thông thiên, hoặc là có một ít nhân tố đặc biệt. Nếu không cố chủ cũng không phải ngốc, bỏ ra nhiều thần thạch như vậy.
Hai người Tần Chiến không nhiều lời, bọn họ biết tính tình của Lục Ly, đã quyết định chuyện gì thì chín trâu cũng không kéo lại được. Thế nhưng ý nghĩ của Lục Ly cũng không sai, Hắc Huyết Thâm Uyên đi vào thì dễ lúc ra lại khó, ngộ nhỡ phát sinh chuyện gì, ba người xác định chạy cũng không có đường chạy, chỉ có thể chờ chết ở bên trong.
- Được, làm một lần!
Tần Chiến gật gật đầu, bổ sung:
- Lục Ly, lát nữa đi xem có nhiệm vụ gì tốt không, hai người chúng ta phối hợp ngươi.
Lục Ly gật đầu, sau khi trầm tư nửa canh giờ, liền đi ra khỏi khách điếm một đường bay về phía thành nam.
Hắn nghe được tin tức về một tổ chức sát thủ, cái tổ chức này không chỉ có ở Thần Âm Thành, mà còn có phân bộ ở chủ thành, hơn nữa còn là một cái tổ chức lớn trải rộng toàn bộ Tam Trọng Thiên.
Hắc Ám Chi Thủ!
Cái tổ chức này rất có danh tiếng ở Tam Trọng Thiên, thế nhưng bọn họ sẽ không tự mình phái người đi ám sát, mà chỉ tuyên bố nhiệm vụ và cung cấp tin tức, sát thủ chấp hành đều là tự nguyện báo danh.
Cũng chính vì nguyên nhân này mà sát thủ không phải người của tổ chức bọn họ, bọn họ mới có thể tồn tại lâu dài, nếu không mỗi năm ám sát nhiều nhân vật trọng yếu như vậy, đoán chừng đã sớm bị các thế lực lớn liên thủ tiêu diệt. Ít nhất bọn họ không có khả năng ở trong chủ thành, quang minh chính đại thành lập phân bộ.
Nói đến cùng, bọn họ chỉ là một người môi giới, thành lập nhịp cầu giữa cố chủ và sát thủ, bọn họ ở giữa kiếm chênh lệch mà thôi.
Đương nhiên vẫn có một ít nhiệm vụ mà cái tổ chức sát thủ này cũng không dám nhận, ví dụ như ám sát con cháu Đại Đế nào đó, nếu loại nhiệm vụ này cũng dám nhận, thì bọn họ cách diệt vong cũng không lâu nữa.
Lục Ly đi đến thành nam, tìm được một cái khách điếm, cái khách điếm này không có bảng hiệu, phía trên cửa chỉ khắc một cái hắc sắc cốt thủ, con phố này cũng bởi vì cái khách điếm kia mà có vẻ âm trầm.
Lục Ly mang áo choàng đi vào, tuy rằng làm như này có loại cảm giác giấu đầu lòi đuôi. Sau khi hắn đi vào, phát hiện bên trong không có một bóng người, chỉ có hai cái hành lang, trên hai hành lang có ký hiệu khác nhau.
Trên hành lang bên trái có khắc một thanh chủy thủ, hành lang bên phải có khắc một quả thần thạch, Lục Ly nhìn thoáng qua liền hiểu. Hắn đi vào hành lang có ký hiệu chủy thủ, một đường đi đến cuối, phát hiện bên trong có ba cái thiên điện.
Trên thiên điện cũng có đánh dấu, lần này lại viết bằng chữ, bên trái viết sơ cấp, ở giữa viết chính trung cấp, bên phải viết chính siêu cấp.
Cái này hẳn là phân chia nhiệm vụ, Lục Ly suy nghĩ một chút gõ gõ cửa trung cấp. Đẩy cửa đi vào, bên trong không có bất cứ cái gì, chỉ có một cái bàn, phía sau là một lão giả nhỏ gầy mặc áo đen ngồi.
Lão giả ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lục Ly một cái, trong ánh mắt không có cảm xúc khác thường, chỉ nhàn nhạt hỏi:
- Muốn tiếp nhận nhiệm vụ trung cấp?
Lục Ly hơi gật đầu nói:
- Muốn tiếp nhận một cái nhiệm vụ sáu trăm triệu thần thạch.
- Sáu trăm triệu?
Lần này trên mặt lão giả có chút dao động, hắn hơi nhíu mày hỏi:
- Ngươi xác định?
Lời của lão giả không rõ ràng, nhưng ý tứ lại rất rõ, hắn đang hỏi Lục Ly xác định mình có năng lực này? Lục Ly cười nói:
- Không có ai lấy sinh mệnh của chính mình ra nói giỡn cả, ta cũng sẽ không nhàn chán đến đau trứng, chạy tới đây chơi.
Lão giả hơi gật đầu, nhưng vẫn nói:
- Vẫn nên chứng minh năng lực của ngươi một chút đi!
Lão giả đánh ra một đạo lưu quang, mở cấm chế trong đại điện ra, Lục Ly suy nghĩ một chút trong tay xuất hiện một thanh phi kiếm, phi kiếm lấp lánh quang mang, một đạo thần uy cường đại tràn ngập mà ra, Lục Ly hỏi:
- Đủ chưa?
- Chưa đủ!
Lão giả lắc lắc đầu, Lục Ly bất đắc dĩ thả Quỷ Ảnh ra, lại hỏi lần nữa:
- Đủ chưa?
- Vẫn không đủ, nếu ngươi muốn tiếp nhận nhiệm vụ mấy ngàn vạn thần thạch, vậy thì đủ rồi!
Lão giả vẫn lắc đầu.
Lục Ly chỉ có thể thả U Linh Vương ra, đôi mắt lão giả lập tức lóe ra quang mang nói:
- Miễn cưỡng đủ rồi!
Chờ Lục Ly thu hồi U Linh Vương và Quỷ Ảnh, lão giả lấy ra tài liệu lật xem, sau khi xem xét một lát nói:
- Trước mắt có hai cái nhiệm vụ sáu trăm triệu đến một tỷ thần thạch, ngươi tự xem đi.