Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Có thần văn!
Sau khi Lục Ly lẻn vào phía trên núi lớn, nhẹ nhàng cảm ứng được rất nhiều thần văn, xem ra Lão Vu Bà Hắc Nguyệt Cung nghiên cứu thần văn rất mạnh. Nếu không Lục Ly phải thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, có rất nhiều thần văn đều không phát hiện được.
- Huyết Linh Nhi đi điều tra, chọn ra một con đường!
Bàn tay Lục Ly loé sáng, Huyết Linh Nhi xuất hiện, rất nhanh không ngừng có tin tức phản hồi, Huyết Linh Nhi mang theo Lục Ly một đường đi về trước, không đụng chạm phải bất cứ thần văn gì.
Sau gần nửa canh giờ, Lục Ly đã đến phía trước Hắc Nguyệt Cung mấy ngàn dặm, hắn cũng cảm ứng được bên kia có một đội quân sĩ đang tuần tra. Lục Ly không vội vã đi qua, mà để Huyết Linh Nhi bố trí ở phụ cận, hắn cũng bố trí mấy cái truyền tống trận đơn hướng. Đến lúc đó tình huống không đúng, nhảy vào trong truyền tống trận, là có thể thoáng cái truyền tống đi ra ngoài mấy trăm vạn dặm.
Lục Ly bố trí bốn cái truyền tống trận, Huyết Linh Nhi cũng bố trí mấy cái thần văn đạo tràng, sau khi xác định tất cả đã chuẩn bị tốt, thân hình hắn lặng yên bay đi, hắn làm ra một ít động tĩnh ở cách lâu đài trăm dặm.
- Người nào?
Bên kia có một đội quân sĩ bị kinh động, mấy người dùng thần niệm quét lại đây, trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ kinh hoảng, cất bước chạy xuống dưới chân núi.
- Tiểu tặc!
Đội quân sĩ kia cảm ứng được Lục Ly chỉ là Nhị Kiếp Chi Cảnh, cho rằng Lục Ly là một tên tiểu tặc, muốn đến Hắc Nguyệt Cung trộm cắp.
Đội quân sĩ này không phát ra cảnh báo, mà toàn bộ đuổi theo Lục Ly, chuẩn bị bắt lấy Lục Ly, dám chạy đến Hắc Nguyệt Cung là muốn tìm cái chết.
Sáu người bay qua, Lục Ly giống như một con thỏ kinh sợ chạy trốn, tốc độ không quá nhanh, miễn cưỡng ngang hàng cùng mọi người. Hắn chạy xuống núi nhanh như chớp, tốc độ bắt đầu hơi trở nên chậm, người phía sau không ngừng kéo gần khoảng cách.
Sáu người đều là võ giả Tam Kiếp, theo đuổi không bỏ, Lục Ly dám mò lên Hắc Nguyệt Cung, đã làm bọn họ tức giận, bọn họ muốn bắt Lục Ly trở về tra khảo một chút.
Sau khi chạy được vạn dặm, Lục Ly cảm giác Hắc Nguyệt Cung bên kia hẳn là không cảm ứng được, liền đột nhiên ngừng lại. Quay đầu chờ đợi sáu người vọt tới, vẻ hoảng sợ trên mặt hắn biến mất, trở nên bình tĩnh, ánh mắt nhìn sáu người như là nhìn sáu con kiến.
- Ồ?
Sáu người lộ ra vẻ kinh ngạc, tiếp theo lại giận tím mặt nhanh chóng bay tới. Ánh mắt Lục Ly làm bọn họ tức giận, bọn họ không chuẩn bị tra khảo nữa, mà muốn trực tiếp hành hạ Lục Ly đến chết.
- Hưu!
Lục Ly chủ động tiến công, tốc độ lập tức bạo trướng, nháy mắt đến bên cạnh sáu người. Ngạnh kháng công kích của sáu người, vung nắm tay công kích, chỉ một cái chớp mắt, sáu người đã bị đập bay ra ngoài, toàn bộ bị thương nặng.
- Vù!
Thân hình Lục Ly loé lên, mạnh mẽ kéo sáu người vào trong Thiên Ly Châu. Hắn không trực tiếp tra khảo, mà phong ấn thần lực sáu người lại trước, gỡ không gian giới của sáu người xuống, cuối cùng hắn triệu tới vô số Hư Không Trùng.
- A…
Sáu người kêu lên thảm thiết, bị tra tấn đến chết đi sống lại, Lục Ly đứng ở một bên không nói một lời, sáu người nhìn hắn như là nhìn một tên ác ma.
- Nói tình huống Hắc Nguyệt Cung!
Đợi một lát, Lục Ly để Hư Không Trùng dừng lại, đi đến trước mặt người đầu tiên. Người nọ tràn đầy vẻ oán hận nhìn Lục Ly, không nói một câu.
- Phanh!
Chân Lục Ly nặng nề dẫm lên, dẫm gãy toàn bộ xương sườn xương ngực người nọ, tiếp theo hắn đá bay người này, Hư Không Trùng tiếp tục gặm nhấm, người nọ lại đau đến chết đi sống lại.
- Đến phiên ngươi!
Lục Ly đi đến trước mặt người thứ hai, lạnh giọng nói. Hôi mắt người nọ chớp động, không ngừng chần chờ, Lục Ly nâng cao chân lên, dẫm thật mạnh xuống đầu người này, người nọ hoảng sợ nói:
- Ta nói, ta nói!
- Phanh!
Nhưng chân Lục Ly không có dừng lại, đầu người này vỡ vụn, trực tiếp chết đi, Lục Ly lạnh lùng nói:
- Cho ngươi cơ hội ngươi không cần, giờ đã muộn!
Hắn chậm rãi dạo bước, đi đến trước mặt người thứ ba, lần này hắn không nói chuyện, chỉ nhìn người này. Trên trán người nọ toàn là mồ hôi lạnh, cắn chặt răng nói:
- Ta nói, đại nhân muốn hỏi cái gì, ta đều nói, chỉ cầu đại nhân cho một đường sống.
- Các ngươi đều là tiểu nhân vật, mục tiêu của ta là giết cung chủ của các ngươi!
Lục Ly vẫy tay nói:
- Giết các ngươi hay không, đối với ta không có bất cứ ý nghĩa gì, cho nên có thể sống hay không, liền xem các ngươi hiểu chuyện hay không.
- Chúng ta nói, chúng ta nói!
Mấy người còn dư lại không chần chờ, toàn bộ bò dậy, vẻ mặt sợ hãi nhìn Lục Ly.
- Rất tốt!
Lục Ly vừa lòng gật đầu, tiếp theo bắt đầu cẩn thận dò hỏi. Vừa nhìn đã biết tình huống trong Hắc Nguyệt Cung rất phức tạp, hiểu biết càng nhiều, tỷ lệ thành công của hắn sẽ càng lớn.
...
- Vù!
Sau nửa canh giờ, thân thể Lục Ly xuất hiện ở bên ngoài, tuy rằng hắn đã lấy được rất nhiều tin tức, nhưng trên mặt lại không có vẻ nhẹ nhàng, ngược lại vẻ mặt càng ngưng trọng.
Đội quân sĩ không hiểu biết quá nhiều về Lão Vu Bà Hắc Nguyệt Cung, chỉ biết chiến lực nàng như trời, vô cùng cường đại, còn hiểu rất nhiều tà pháp.
Từ quân sĩ nơi này, Lục Ly biết được tình huống đại khái của những người còn lại trong Hắc Nguyệt Cung. Quan trọng nhất là hắn biết được một tin... thần văn trong Hắc Nguyệt Thành vô cùng khủng bố, toàn bộ Hắc Nguyệt Thành được bố trí vô số thần văn, lâu đài này chính là một kiện sát khí khổng lồ.
Huyết Linh Nhi có thể phá vỡ thần văn, vấn đề là nó vừa động, Lão Vu Bà có thể biết được, không chờ Huyết Linh Nhi phá vỡ thần văn, Lão Vu Bà đã giết ra. Nghe nói cái thành này còn có thể bay đi, nếu Lão Vu Bà đánh không lại khống chế thành trì bay đi mà nói, Lục Ly chỉ có thể nhảy vào trong thành trì khai chiến. Đến lúc đó những cái thần văn đó sẽ phát sinh tác dụng rất lớn, sẽ trói buộc hành động của hắn.
- Dụ ra giết, hơn nữa tốc độ phải nhanh, không thể cho nàng trốn vào trong thành!
Lục Ly định ra chiến lược, hắn suy nghĩ một chút lại lẻn vào trong núi lớn lần nữa.