Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mấy vị trưởng lão hơi có chút thất vọng, vốn tưởng rằng có thể thấy Lục Tổ một chút, đây cũng là vinh dự lớn lao. Duệ công tử nói như vậy, vậy nói rõ Lục Tổ không muốn gặp mọi người.
- Đình Đình và cả Tần huynh, Cam huynh nữa!
Duệ công tử lại chắp tay xin lỗi lần nữa nói:
- Lục Tổ chuyển lời, bảo ta chỉ mang một mình Lục công tử đi vào, cho nên phiền các ngươi ngồi ở bên ngoài, xin chư vị trưởng lão chiêu đãi hai vị công tử thật tốt.
Tự nhiên Tần Chiến và Cam Lâm không có ý kiến gì, Lục Ly hơi gật đầu với hai người rồi đi theo Doãn Thịnh Duệ vào trong một tòa lâu đài. Bên trong toà lâu đài này có một lão giả ngồi, thời điểm Lục Ly cho rằng người này chính là Lục Tổ, Doãn Thịnh Duệ lại chắp tay nói:
- Tham kiến Thập Bát thúc tổ.
Lục Ly hành lễ theo, lão giả kia tò mò mở mắt ra nhìn thoáng qua Lục Ly, gật đầu nói:
- Vào đi, đừng để Lục Tổ chờ lâu.
- Hả…
Nội tâm Lục Ly hơi chấn động, không ngờ vị Tứ Kiếp trung kỳ này lại ở đây làm gác cổng? Lục Tổ cường Đại Đến mức nào?
Hai người đi vào thiên điện bên cạnh, bên trong có một cái truyền tống tế đàn, Doãn Thịnh Duệ mang theo Lục Ly bước vào truyền tống trận. Một đạo bạch quang hiện lên, Lục Ly xuất hiện ở trong một cái sơn cốc, bốn phía cây xanh thẳng hàng, khắp núi đồi đều là hoa tươi, cảnh tượng vô cùng đẹp.
Phía trước có hai căn nhà gỗ, Lục Ly nhìn hai căn nhà gỗ này ánh mắt lộ ra vẻ mê mang, bởi vì hắn cảm thấy khung cảnh này vô cùng quen thuộc.
- Thiên Tàn Cốc!
Một ý niệm xẹt qua trong đầu Lục Ly như là sao băng, cả người Lục Ly đều chấn động, tất cả mọi thứ ở nơi này quá giống Thiên Tàn Cốc.
Lục Tổ chính là Thiên Tàn Lão Nhân sao?
Trong đầu Lục Ly hiện ra một cái suy nghĩ lớn mật, hắn không khống chế được phóng thích thần niệm ra ngoài, sau khi hắn khoá chặt một căn nhà gỗ một cây ngô đồng thật lớn cùng với lão nhân dưới tàng cây kia, thân thể hắn lại chấn động lần nữa.
Quả nhiên Lục Tổ là Thiên Tàn Lão Nhân, không nghĩ tới cường giả thần bí nhất Cửu Giới năm đó, lại là siêu cấp cường giả Doãn gia. Thế nhưng Lục Ly suy ngẫm lại, cũng rất dễ giải thích.
Nếu Doãn Thanh Ti là chị họ Doãn Như Lan, vậy thân phận nàng ở Doãn gia cũng cực kỳ tôn quý, Thiên Tàn Lão Nhân là người bên cạnh Doãn Thanh Ti, là chí cường giả Doãn gia cũng bình thường.
Lục Ly không hiểu chính là, nếu Thiên Tàn Lão Nhân cường đại như thế, vì sao phải đi Cửu Giới? Vì sao phải để Doãn Thanh Ti lớn lên ở Cửu Giới? Lớn lên ở Doãn gia không phải càng tốt sao? Như vậy sẽ trưởng thành càng nhanh hơn.
- Lục Ly, vào đi!
Một đạo thanh âm già nua vang lên, kéo Lục Ly tỉnh lại. Doãn Thịnh Duệ chắp tay, đi vào truyền tống trận bên cạnh, truyền tống đi ra ngoài. Nếu Lục Tổ không bảo hắn vào gặp mặt, hắn cũng không dám ở lại nơi này.
Lục Ly chắp tay đi vào bên trong, đẩy cửa gỗ ra tiến đến hậu viện. Thời gian trôi qua nhiều năm như vậy, Thiên Tàn Lão Nhân vẫn giống như lúc đầu, Lục Ly nhìn đến hắn cảm giác giống như trở về năm đó, lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ Thiên Tàn Lão Nhân.
- Bái kiến tiền bối!
Lục Ly cung cung kính kính hành lễ, năm đó Thiên Tàn Lão Nhân đã cứu mạng hắn, đến nay Lục Ly vẫn ghi tạc ân tình này trong lòng.
Lúc hắn hành lễ cũng âm thầm cảm ứng cảnh giới của Thiên Tàn Lão Nhân một chút, nội tâm lại chấn động lần nữa, ở Cửu Giới hắn không cảm ứng được cảnh giới của Thiên Tàn Lão Nhân, giờ phút này hắn vẫn không cảm ứng ra.
Cho dù là Tứ Kiếp đỉnh phong, hắn cũng có thể cảm ứng ra cảnh giới, như vậy cảnh giới của Thiên Tàn Lão Nhân ít nhất là Ngũ Kiếp. Thế nhưng chắc chắn không phải Lục Kiếp, Dù sao Lục Kiếp cũng là cường giả cấp Lĩnh Chủ. Nếu Doãn gia có hai cường giả cấp Lĩnh Chủ, khẳng định tin tức này không giấu được, lúc trước Lục Ly có thể tìm hiểu ra.
- Rốt cuộc tiểu tử ngươi cũng lên Tam Trọng Thiên, sớm hơn một chút so với dự tính của ta.
Thiên Tàn Lão Nhân ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lục Ly một cái, mỉm cười nói:
- Cũng không uổng phí cô gái như vậy nhớ thương ngươi, thế nhưng cảnh giới ngươi vẫn quá thấp, tuy rằng chiến lực tổng hợp tạm được, nhưng dựa vào ngoại vật, cuối cùng vẫn không phải vương đạo.
Dường như Thiên Tàn Lão Nhân rất quen thuộc với tình huống của đối Lục Ly, Lục Ly nghe được “tiểu ny tử”, đôi mắt hơi hơi sáng ngời, hỏi:
- Thanh Ti tiểu thư đâu? Ta ở bên ngoài hỏi thăm tin tức, dường như không có tin tức của nàng.
- Đúng vậy!
Thiên Tàn Lão Nhân gật đầu nói:
- Toàn bộ Doãn gia người biết thân phận của Thanh Ti không vượt quá mười người, ngoại giới không biết cũng là bình thường. Hiện tại nàng không ở trong gia tộc, mà đang bế quan ở một chỗ tuyệt địa, trong thời gian ngắn không ra được, ít nhất phải hai mươi năm.
- Hai mươi năm?
Lục Ly hơi có chút thất vọng, hắn không có khả năng ở Doãn gia hai mươi năm, xem tình huống có lẽ không gặp được Doãn Thanh Ti. Thời điểm hắn đang chuẩn bị nói cái gì đó, trong tay Thiên Tàn Lão Nhân xuất hiện một quyển cổ kinh nói:
- Đây là cuốn sau của thần kỹ Phi Độ Hư Không, vốn tưởng rằng ngươi có thể tự mình tìm hiểu, xem ra ngộ tính ngươi vẫn kém một chút.
- Phi Độ Hư Không!
Hai mắt Lục Ly lập tức trợn tròn, tiếp theo vẻ mặt như bừng tỉnh đại ngộ, lại khom người xuống làm lễ thật sâu nói:
- Đa tạ tiền bối hậu ái, ân tái tạo Lục Ly khắc cốt ghi tâm, nếu tiền bối có gì sai bảo, muôn lần chết không từ chối.
Lục Ly không dễ dàng nói ra những lời như vậy, lời này nói ra chính là nhất ngôn cửu đỉnh, cho dù hiện tại Thiên Tàn Lão Nhân muốn hắn đi giết tộc trưởng Thương gia, đoán chừng hắn sẽ không do dự.
Nếu thần kỹ Phi Độ Hư Không là Thiên Tàn Lão Nhân cho, vậy thân phận người thần bí nhiều lần cứu hắn không cần đoán nhiều, không thể nghi ngờ chính là Thiên Tàn Lão Nhân. Lấy thực lực của Thiên Tàn Lão Nhân, cứu hắn chính là chuyện nhỏ không tốn sức gì, cho dù một mình tiêu diệt Ác Ma Giới, trấn áp Nhị Trọng Thiên đều là việc nhỏ…