Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nghỉ ngơi mấy ngày, Lục Ly tiếp tục bế quan, lần này không tham ngộ Bác Long thuật nữa, mà là tiếp tục tham ngộ thần thuật phi độ hư không. Thần thuật này sắp đại thành, Lục Ly định tranh thủ thời gian tu luyện nó thành công trước.
Hai tháng rưỡi sau, Lục Ly mở mắt ra, trong con ngươi một mảnh kích động. Cực kỳ thuận lợi thành công tham ngộ thần thuật phi độ hư không, Lục Ly vốn đã tham ngộ nửa cuốn đầu, về sau có chú giải của Tử Đế thì càng dễ tham ngộ hơn, không có chút bình cảnh.
Lục Ly rất muốn thử nghiệm!
Nhưng cuối cùng hắn kiềm nén lại, bởi vì Doãn gia đang hỗn chiến với Thương gia, Lục Ly sợ sơ sẩy một cái phi độ hư không làm lỗi chạy đến chỗ Thương gia.
Nghỉ ngơi hai ngày, Lục Ly tiếp tục bế quan, lần này là tham ngộ Bác Long thuật. Bế quan tu luyện lâu như vậy, linh hồn tăng mạnh hơn nhiều, Thần Lực cũng tăng thêm không ít, tuy cơ thể vẫn tăng mạnh nhưng không quá rõ rệt. Muốn cơ thể tăng nhanh vùn vụt thì trừ phi có thần dược tuyệt thế.
Vô Thượng Thần Thể khó tu luyện như vậy, Vô Thượng Thần Thể đại thành có thể đếm trên đầu ngón tay, cũng là bởi vì thần dược tuyệt thế để luyện thể quá ít ỏi. Dù là siêu cấp đại gia tộc, muốn bồi dưỡng, có Thần Thạch cũng chưa chắc có thể mua được siêu cấp thần dược luyện thể.
Trong khoảng thời gian này bên ngoài không bình tĩnh, hai đại liên quân lại bạo phát ba lần đại chiến, hai bên quân sĩ đều thương vong vượt qua nghìn vạn, chết một đám võ giả Tứ Kiếp. Đám quân sĩ bình thường có chết cũng chẳng sao, dù sao có thần dược, có thể bồi dưỡng hàng loạt, nhưng võ giả Tứ Kiếp rất khó bồi dưỡng, có tài nguyên đứng đầu chỉ có thể tăng lên xác suất, cũng không phải trăm phần trăm có thể bồi dưỡng ra được.
Lại lần nữa qua ba tháng, Doãn Nhược Lan lại trở về, hơn nữa lần này trở về nàng trực tiếp đến tìm Lục Ly. Lục Ly tham ngộ Bác Long thuật đến phút then chốt, bị đánh thức thì hơi bực, nhưng ngẫm lại người bình thường chắc chắn sẽ không đến quấy rầy hắn.
Hắn mở cửa phòng ra, trông thấy Doãn Nhược Lan thì hơi nguôi cơn giận, cười gượng hỏi:
- Nhược Lan tiểu thư trở về, chiến sự phía trước đã bình định rồi?
- Không có!
Doãn Nhược Lan lắc đầu, theo sau chắp tay nói:
- Lần này cục diện có một ít thay đổi, Lục Tổ bảo ta mời ngươi ra, góp sức giúp chúng ta.
- Góp sức?
Trong mắt Lục Ly tràn ngập bất ngờ, Doãn gia gặp phải phiền phức, chút sức chiến đấu của hắn có thể hỗ trợ cái gì? Nhưng nếu Thiên Tàn Lão Nhân đã lên tiếng thì dù là chuyện gì hắn đều phải dốc hết sức.
Hắn gật đầu nói:
- Có chuyện gì, tiểu thư cứ nói?
- Việc này nói rất dài dòng, chúng ta ngồi xuống nói chuyện.
Doãn Nhược Lan đi ra ngoài, ngồi xuống thiên điện ở bên ngoài, gọi thị nữ đến dâng trà, nói:
- Việc này phải kể từ cuộc chiến giữa chúng ta và Thương gia, chúng ta cùng Thương gia liên hợp nhiều gia tộc khai chiến, đã chết nhiều người như vậy, kỳ thực là vì tranh đoạt một tòa bảo điện thượng cổ.
- Bảo điện thượng cổ?
Lục Ly từng nghe nói Doãn gia cùng Thương gia khai chiến là vì một bảo địa, lại không ngờ rằng là một tòa bảo điện thượng cổ, hắn nhẹ gật đầu, ra ý Doãn Nhược Lan nói tiếp.
Doãn Nhược Lan uống một ngụm trà, nói:
- Nghe nói tòa bảo điện kia là của nữ nhi của một Thánh Hoàng thượng cổ, tòa bảo điện xuất hiện ở nơi giao giới một lĩnh thuộc quyền kiểm soát của nhà chúng ta và của Thương gia, vì tranh đoạt tòa bảo điện nên chúng ta mới triệu tập vô số cường giả khai chiến.
- Mà hiện tại!
Mắt Doãn Nhược Lan lóe tia sáng nói:
- Thần văn của tòa bảo điện bị đánh vỡ một góc, thêm ba tháng nữa là có thể đi vào.
- Có thể đi vào là chuyện tốt!
Lục Ly kinh ngạc hỏi:
- Vậy thì cường giả của các gia tộc đều có thể vào rồi, cần ta làm cái gì?
- Cường giả không được phép đi vào, cũng vào không được!
Doãn Nhược Lan lắc đầu nói:
- Thần văn chỉ bị phá vỡ một góc, thần văn trung tâm không phá vỡ, cho nên võ giả quá mạnh đi vào sẽ dẫn tới thần văn cắn ngược, đến lúc đó cả tòa đại điện nổ tung. Cho nên chúng ta cùng Thương gia giao hẹn chỉ cho phép người trẻ tuổi đi vào, ai có thể được đến chí bảo thì dựa vào bản lĩnh mà tranh đoạt. Lục Tổ nói nếu ngươi đi vào thì xác suất thắng của bên chúng ta sẽ cao rất nhiều.
Thất Âm Điện!
Đây là tên của tòa bảo điện thượng cổ đó, nơi tòa đại điện bị phát hiện là ở một chỗ tuyệt địa, trong một Thiên Hàn Đàm, giáp ranh địa bàn của Thương gia và Doãn gia.
Trong Thiên Hàn Đàm có Thiên Hàn Chân Thủy, võ giả bình thường xuống dưới ngâm mấy nén hương sẽ biến thành tượng băng, không động đậy được. Hơn nữa Thiên Hàn Đàm sâu không thấy đáy, xem như là võ giả Tứ Kiếp đỉnh phong cũng không dám lặn tới đáy. Có cường giả cấp Lĩnh Chủ xuống đáy tra xét một phen, nhưng không có bất cứ phát hiện.
Mãi đến mấy năm trước, không hiểu sao một tòa cung điện bỗng nổi lên, sau khi cung điện bị người phát hiện, lập tức có người muốn đi vào đoạt bảo, nhưng căn bản không phá mở được thần văn ở bên trong.
Sự tình rất nhanh truyền ra, Thương gia cùng Doãn gia đều phái người đi, bao gồm tộc trưởng Doãn gia, nhưng cũng không cách nào lập tức phá vỡ thần văn.
Cường giả cấp Lĩnh Chủ đều không phá mở được, không cần nói nhiều, cung điện này có lai lịch rất lớn. Trên cung điện khắc ba chữ, Thất Âm Điện, tuy là chữ thời thượng cổ nhưng dễ dàng bị tra xét ra. Sau đó hai gia tộc lật xem tư liệu, tra rõ chủ nhân của cung điện này.
Thất Âm Thần Nữ, theo tư liệu trên sách cổ ghi chép thì đây là nữ nhi của một vị Thánh Hoàng. Tuy rằng thực lực không phải đặc biệt cường, trong sách sử không miêu tả nhiều, nhưng cũng dẫn tới hai đại gia tộc trọng thị.
Cũng bởi vì cung điện này chỉ là cung điện của nữ nhi Thánh Hoàng nên mới không dẫn tới siêu cấp thế lực khác tham gia, nếu như là cung điện của Thánh Hoàng khác, e rằng Đại Đế trong Lẫm Đông đại lục cũng đứng ra tranh đoạt.
Tranh mấy năm, đánh mấy năm, hai bên luôn nghĩ biện pháp phá giải thần văn cấm chế, rốt cuộc dạo gần đây đánh mở một góc cung điện.