Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vù vù vù!
Bùm bùm bùm!
Lục Ly thành đội viên cứu lửa, hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân thì cảm giác lực trở nên kinh người, bên nào xuất hiện nguy hiểm, hắn sẽ lập tức lao qua, một đấm đánh bay tiểu thú, móng vuốt của tiểu thú đó bị đấm vỡ.
Nhóm Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan phát hiện tình huống của Lục Ly, mắt lộ tia sáng khác lạ, bọn họ đánh chết tiểu thú không khó, vấn đề là bọn họ tay cầm chí bảo.
Lục Ly chỉ bằng nắm tay mà có thể dễ dàng chấn gãy móng vuốt của tiểu thú, bản thân không bị trầy trụa gì, cơ thể của Lục Ly quá mạnh mẽ. Chẳng lẽ Lục Ly thật sự có hy vọng thành Vô Thượng Thần Thể?
Bị rung động nhất là Doãn Nhược Lan, vì lúc trước nàng đi Nhị Trọng Thiên, Lục Ly chỉ là võ giả nhỏ ở trong mắt nàng, nàng biết rõ độ cứng cơ thể của Lục Ly. Thế này mới bao nhiêu năm? Lục Ly đã trưởng thành mau như vậy? Lục Ly từng nói mình đánh chết võ giả Tứ Kiếp, Doãn Nhược Lan không quá để bụng, bây giờ bị hù dọa.
Vô Thượng Thần Thể!
Rất nhiều công tử của Doãn gia có chút thèm muốn, bọn họ đều là hậu đại của Tử Đế, năm xưa Tử Đế là người cơ thể mạnh nhất Tam Trọng Thiên, là Vô Thượng Thần Thể mạnh nhất. Bọn họ làm hậu đại của Tử Đế, tự nhiên mong muốn tái hiện vinh quang năm xưa của Tử Đế.
Đáng tiếc, hậu đại Doãn gia không ai tu luyện Vô Thượng Thần Thể thành công, Doãn gia cơ hồ buông bỏ, không còn ai muốn tu luyện Vô Thượng Thần Thể. Hiện tại nhìn thấy Lục Ly trẻ tuổi như vậy mà cơ thể cường đại đến thế, mọi người khó tránh trong lòng trở nên phức tạp.
Chiến đấu liên tục, bởi vì có đội viên cứu lửa siêu cấp Lục Ly, cho nên không có một người chết đi, chỉ có người bị thương nhẹ.
Nửa canh giờ sau, chiến đấu kết thúc, tất cả tiểu thú đều bị dọn dẹp, nhiều người toàn thân đẫm máu, nhưng phần lớn bị dính máu của tiểu thú.
Doãn Thiên Phạn ra lệnh tạm nghỉ gần đây chữa thương, nghỉ ngơi nửa ngày, mọi người tiếp tục tiến lên, trên đường phát hiện mấy gốc thần dược.
Cứ như thế một đường tiến lên, mọi người không ngừng gặp được tiểu thú, cũng thỉnh thoảng có thể phát hiện một ít thần dược. Bởi vì tuần tra theo kiểu luân lưu, cho nên rất nhiều người đều lấy được thần dược. Doãn Thiên Phạn nói ai lấy được thì thuộc về người đó, nhiều người xem như có thu hoạch.
Bên trong rộng lớn bao la, nhóm Lục Ly đi bốn ngày vẫn chưa đến biên giới, mấy ngày này gặp rất nhiều tiểu thú. Nơi này dường như chỉ có một loại mãnh thú là tiểu thú, dọc đường không gặp nguy hiểm nào khác.
Trong bốn ngày, có một người chết, không phải vì nhóm Lục Ly không cứu viện kịp, mà do người này lén lút rời khỏi đoàn người đi tìm thần dược, bởi vì cách quá xa nên khi xảy ra chuyện thì căn bản không kịp cứu viện.
Người này đã chết, những người khác không còn dám đi lung tung. Tiểu thú ở đây rất hung tàn, một người bị vây công thì chết mười mươi. Dù là Doãn Thiên Phạn, một người bị mấy nghìn tiểu thú vây công thì dù hắn có cổ đồng, nếu xui xẻo vẫn có thể bị giết.
Bốn ngày này, mọi người tổng cộng được đến hơn năm mươi gốc thần dược, phẩm cấp khá tốt, xem như thu hoạch không sai. Trong bốn ngày, mọi người không đụng phải nhóm Thương Long, nơi này quá rộng lớn, trong thời gian ngắn phỏng chừng không gặp gỡ.
Lục Ly thu Huyết Linh Nhi về, khiến nó đi tham ngộ thần văn thượng cổ. Tuy nơi băng tuyết này không có thần văn, nhưng ai biết mặt sau có thần văn hay không? Tham ngộ thêm một ít thần văn thượng cổ luôn tốt hơn.
Hiện tại mọi người phối hợp càng tốt, có chút kinh nghiệm đối phó tiểu thú, trước đó lại lần nữa gặp mấy nghìn tiểu thú, cuối cùng đánh chết hết. Có đội viên cứu lửa Lục Ly, không ai chết, chỉ có vài người bị thương nặng.
Cho nên Lục Ly hiện tại rất yên tâm thu Huyết Linh Nhi về, dù gặp vạn con tiểu thú cũng không sao, không có lý nào đụng phải mấy chục vạn tiểu thú, đúng không nào?
- Phạn ca!
Ba ngày sau, một võ giả ở bên ngoài tra xét bỗng chạy nhanh về, vẻ mặt mừng như điên nói:
- Ta phát hiện đằng trước một ngọn núi lớn có rất nhiều thần dược, tra xét sơ có ít nhất có mấy trăm gốc, đều là thần dược siêu phẩm.
- Cái gì?
Mọi người ngẩn ra, theo sau mừng như điên, mấy trăm gốc thần dược, giá trị liên thành! Lấy được mấy trăm gốc thần dược này thì chuyến đi đáng giá.
Mắt Doãn Thiên Phạn sáng ngời, hắn phất tay nói:
- Qua đó xem thử!
- Đợi đã!
Lục Ly lại phất tay, hắn nói:
- Ta đi tra xét trước, ưu tiên an toàn.
- A...
Rất nhiều người bản năng cho rằng Lục Ly muốn độc chiếm thần dược chỗ kia, chứ không thì đã tra xét rồi, tại sao hắn muốn đơn độc đi tra xét?
Doãn Thiên Phạn sửng sốt rồi gật đầu, nói:
- Được, chúng ta ở đây chờ tin của ngươi.
Mấy trăm gốc thần dược tuy rằng quý giá, nhưng Lục Ly thoải mái tặng báu vật thượng cổ cho bọn họ thì chắc chắn sẽ không cuỗm luôn mớ thần dược. Hơn nữa, bọn họ đều biết bên kia có mấy trăm gốc thần dược, Lục Ly quang minh chính đại cuỗm đi? Hắn còn chưa tới mức vô sỉ như thế.
Lục Ly không có giải thích nguyên nhân, lao nhanh hướng bên kia, thả Huyết Linh Nhi ra. Lục Ly nói tự mình đi tra xét thật ra chỉ giả vờ, chủ yếu nhất là khiến Huyết Linh Nhi đi tra xét.
Mấy trăm gốc thần dược, nơi này chắc chắn là một siêu cấp phúc địa, bảo địa như vậy rất dễ hấp dẫn mãnh thú cường đại, cho nên cẩn thận là trên hết, Lục Ly muốn tra xét cho chắc ăn.
Ở chung với người của Doãn gia lâu, xem như có một ít cảm tình, Lục Ly không hy vọng có thêm người chết. Người bên Doãn gia mà chết quá nhiều thì khi gặp phải người của Thương gia, hắn cũng sẽ rất nguy hiểm.
Lục Ly ngừng lại khi cách núi cao mấy nghìn dặm, Huyết Linh Nhi lặng lẽ đi qua tra xét, hắn không có thả ra thần niệm, ở yên một chỗ đợi Huyết Linh Nhi trở về.
Hai nén hương sau, Huyết Linh Nhi trở về, truyền đến một tin tức khiến Lục Ly lộ vẻ mặt quả nhiên là vậy.
Căn cứ Huyết Linh Nhi tra xét, phía dưới vùng núi bên kia có một hang ổ to lớn, bên trong có bốn, năm vạn con bạch tiểu thú. Mới chỉ tra xét sơ, phỏng chừng con số thực nhiều hơn nữa.
- Bốn, năm vạn?