Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vù vù vù!
Thương Viêm liên tục đánh ra từng đợt Thần Lực và ánh sáng màu trắng, cơ thể Thánh Hoàng Chi Nữ không có gì khác lạ, thậm chí không run một chút nào.
- Giết!
Người của Thương gia mắt đỏ ngầu, bọn họ hiểu rõ nếu không ngăn được Thánh Hoàng Chi Nữ thì tất cả phải chết. Nếu đều là đường chết thì do dự gì nữa, bất chấp tất cả oanh liệt chiến một trận là được.
Thương Long và Thương Cáp nhìn qua Doãn Thiên Phạn, Lục Ly, Doãn Nhược Lan, có lẽ không ngăn nổi Thánh Hoàng Chi Nữ, vậy không bằng liều mạng đánh chết nhóm Lục Ly.
Bùm bùm!
Lại là hai người vọt tới, dễ dàng bị Thánh Hoàng Chi Nữ đánh chết, Thương Viêm vận dụng các loại biện pháp nhưng không cách nào ảnh hưởng Thánh Hoàng Chi Nữ.
Thương Viêm đã tuyệt vọng, Thương Long và Thương Cáp liếc nhau, không chần chừ nữa. Hai người cùng Thương Viêm nháy mắt ra dấu, ba người đồng thời gật đầu.
Oong!
Trong tay Thương Viêm xuất hiện tòa bảo điện kia, hắn chủ động lao về phía Thánh Hoàng Chi Nữ. Thương Long và Thương Cáp một trái một phải vòng qua, xông về phía nhóm Lục Ly.
Oong!
Cơ hồ cùng lúc, Thương Viêm hành động, tòa bảo điện nhanh chóng biến to ra, trực tiếp bao phủ hắn và Thánh Hoàng Chi Nữ.
- Chết!
Trong mắt Thương Long, Thương Cáp tràn ngập quyết tuyệt, hai người đều khóa chặt Lục Ly, rõ ràng chuẩn bị hợp sức đánh chết Lục Ly.
Mặc dù Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan bị thương rất nặng, nếu Thương Long, Thương Cáp hợp sức công kích thì Doãn Thiên Phạn ước chừng chết chắc, nhưng hai người vẫn muốn giết Lục Ly.
Bởi vì nếu không phải tại Lục Ly, lần này Thương gia tuyệt đối là toàn thắng, lỗi tại Lục Ly mà bọn họ chẳng những thua thảm, rất có thể toàn quân bị diệt.
Một điều nữa, Thánh Hoàng Chi Nữ bị Lục Ly khống chế, chỉ cần giết Lục Ly, có lẽ có thể lần nữa khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ, đến lúc đó cục diện còn có thể đảo ngược.
Ầm ầm ầm!
Trong bảo điện mà Thương Viêm thả ra vang lên tiếng động lớn, thần văn bên ngoài lấp lánh không ngớt, cả tòa đại điện rung bần bật, hiển nhiên Thánh Hoàng Chi Nữ đang mạnh mẽ phá vỡ đại điện.
Vèo!
Thương Long cùng Thương Cáp xông đến, Doãn Thiên Phạn giãy giụa muốn đứng lên, nhưng bởi vì tình trạng vết thương quá nặng, thân thể lảo đảo ngã xuống đất. Doãn Nhược Lan cũng bị thương rất nặng, nhưng nàng bất chấp, lao về phía Thương Cáp.
- Giết!
Đám người Doãn Thành Duệ đều lao tới, Lục Ly thả ra quỷ ảnh, U Linh Vương xông hướng Thương Long, bản thân Lục Ly tuy bị thương cực kỳ nặng nhưng lúc này bất chấp, giơ thần thiết xông đến.
Ầm ầm ầm!
Bên kia, Doãn Nhược Lan và Thương Cáp giao thủ, hai người đều bị đánh bay, bị dải sáng từ mảnh nhỏ thánh binh cắt thương, hai người vốn bị thương rất nặng, vừa rồi suýt chết.
Ầm ầm ầm!
Mảnh nhỏ thánh binh của Thương Cáp bị tổn hại, giờ phút này hắn không có lấy ra miếng ngói, mà là lấy món báu vật khác ra, là một cái chuông đồng, chuông đồng hóa thành ánh sáng vàng bay về phía Lục Ly.
Bùm!
Lục Ly giơ quỷ ảnh đánh mạnh về phía chuông đồng. Quỷ ảnh thả ra thần văn hùng hồn đột nhiên đánh về phía chuông đồng.
Doong!
Chuông đồng nổ tung, báu vật bình thường không đỡ nổi uy của thần thiết. Nhưng chuông đồng sau khi nổ tung thì phát ra tiếng chuông trầm, tiếng chuông như cuồn cuộn thiên lôi nổ vang trong đầu người ở xung quanh.
- A!
Nhóm Lục Ly, Doãn Thành Duệ cảm giác linh hồn bị sét đánh, cả đám người ngã xuống đất, ôm đầu lăn lộn. Mọi người thất khiếu đổ máu, linh hồn đều nhận được thương tổn.
Bao gồm dạng linh hồn như U Linh Vương cũng bị thương tổn, lăn lộn dưới đất, phát ra từng tiếng hét khủng bố, dường như rất đau đớn.
- Ha ha ha! Chết!
Thương Long ở gần đó nhưng không bị tổn thương quá lớn, mặt hắn vặn vẹo dữ tợn cuồng bạo lao về phía Lục Ly.
Trong tay hắn cầm miếng ngói chém mạnh xuống đầu Lục Ly, chỉ cần giết Lục Ly thì Thánh Hoàng Chi Nữ sẽ không bị khống chế, như vậy thế cục vẫn sẽ đảo ngược.
Chuông đồng này là một món báu vật thượng cổ, vốn không có uy lực lớn như vậy, nhưng sau khi bị một tiền bối của Thương gia cải tạo thì biến thành báu vật sử dụng một lần, sau khi bị đánh nát có thể phát ra âm thanh cực kỳ khủng bố.
Thương Long sớm có phòng bị, vận dụng món báu vật khác, cho nên âm thanh vô hiệu với hắn. Chuông đồng này không có khiến hắn thất vọng, thành công sáng tạo cơ hội cực kỳ tốt cho hắn.
- Chết!
Lục Ly ở ngay trước mắt, sát ý trong mắt Thương Long càng dày đặc, dốc hết sức thúc đẩy miếng ngói chém về phía Lục Ly. Giờ phút này, linh hồn của Lục Ly suýt chút bị xé rách, căn bản không cách nào đánh trả, chỉ có thể trơ mắt nhìn miếng ngói không ngừng phóng to ở trước mắt.
Doãn Nhược Lan trông thấy tình huống ở đây thì hoảng loạn hét to:
- Lục Ly!
Nhưng Doãn Nhược Lan mới bị đánh văng ra, không kịp chi viện bên này. Doãn Thiên Phạn cũng chú ý tình huống bên này, hắn giãy giụa vọt tới, nhưng rõ ràng không kịp.
Ầm!
Vào thời khắc này, tòa bảo điện của Thương Viêm ở phương xa đột nhiên nổ tung, Thánh Hoàng Chi Nữ từ bên trong bay ra. Ánh mắt lạnh băng liếc qua, trông thấy Lục Ly sắp chết, sát ý trong mắt Thánh Hoàng Chi Nữ bỗng tăng vọt.
Oong!
Thánh Hoàng Chi Nữ lắc người, không lao về phía Lục Ly mà bỗng vỗ xuống mặt đất.
Một chưởng này vỗ ra, toàn bộ đại điện đều rung động, tiếp đó phía cuối đại điện dâng lên ánh sáng ngập trời, mặt đất rung lắc dữ dội, từng đợt khí cơ mênh mông từ lòng đất truyền ra, nháy mắt bao phủ tất cả mọi người.
Vào giây phút này, toàn bộ đại điện dường như đều đông lại, mọi người không thể nhúc nhích, đều bị uy áp khủng bố trấn áp. Thương Long cách Lục Ly chỉ có một trượng xa, nhưng giờ phút này lại cảm giác ngay cả ngón tay đều không động đậy được.
Vèo!
Thánh Hoàng Chi Nữ như u hồn bay tới, chớp mắt đến sau lưng Thương Long, bàn tay nhỏ xinh đẹp vỗ nhẹ về phía hắn.
“Tiêu rồi!”
Thương Long tràn ngập không cam lòng và tức giận, mắt thấy sắp đánh chết Lục Ly, lại không ngờ rằng cuối cùng vẫn là sắp thành lại bại, hắn vẫn khó thoát khỏi cái chết.
Bùm!
Bàn tay nhỏ xinh đẹp vỗ vào gáy Thương Long, đầu của hắn nháy mắt nổ tung, không có gì bất ngờ xảy ra, trực tiếp chết đi.
- Long ca!