Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Thương Phong, người đã mấy vạn tuổi mà dám xuống tay với bọn nhỏ? Ngươi còn muốn mặt không?
Bên Doãn gia, một trưởng lão cường đại nổi giận rống to một tiếng, lập tức xa xa khóa chặt người của Thương gia, bắt đầu công kích. Cường giả Doãn gia khác chia làm hai đội, người một đội đi chặn lại người của Thương gia, mấy người khác đi bảo hộ Doãn Nhược Lan, Doãn Thiên Phạn.
Oong oong!
Nhóm Lục Ly cũng ra theo, cường giả Thương gia và Doãn gia đã bắt đầu đại chiến. Lục Ly sớm thu về Thánh Hoàng Chi Nữ, hiện tại hắn không dám thả ra, chỉ có thể chú ý chặt chẽ thế cục.
Thương gia, Doãn gia cử ra trưởng lão sàn sàn như nhau. Doãn gia có hai trưởng lão tốc độ phi thường nhanh, thoáng chốc đến gần mọi người, chặn tập kích từ trưởng lão bên Thương gia.
Oong!
Không gian trong không trung đột nhiên xé rách, tiếp đó ba lão nhân mặc áo hoa xuất hiện. Khí thế của ba người đặc biệt khủng bố, kinh khủng hơn Cổ Nam Thi nhiều, khoảnh khắc ba người xuất hiện, cảm giác đóng băng tất cả không gian xung quanh.
- Thương Tùy!
Trưởng lão bên Doãn gia hoàn toàn thay đổi sắc mặt, không ngờ tộc trưởng Thương gia xuất hiện, vì đánh chết mấy tiểu bối mà Thương Tùy sẵn sàng vứt liêm sỉ, xem ra cái chết của đám người Thương Long khiến Thương Tùy không thể bình tĩnh.
Chợt vang tiếng cười to:
- Ha ha ha! Thương Tùy, con cháu nhà các ngươi dở quá!
Không gian phía sau nhóm Lục Ly khuếch tán sóng gợn, một vực môn mở ra, sau đó ba người bước ra. Nhóm Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan mừng rỡ, tộc trưởng nhà bọn họ cũng đến.
Bùm bùm bùm!
Phía trời xa còn truyền đến tiếng bước chân nặng nề, một lão nhân lưng còng chống gậy từ từ đi đến. Lão nhân đi giữa không trung, thoạt trông tốc độ phi thường chậm, thật ra hai bước đã đi tới bên cạnh nhóm Lục Ly, Doãn Nhược Lan, Doãn Thiên Phạn.
Nhưng mọi người cẩn thận quan sát, phát hiện người này là hư ảnh, tuy rằng thoạt trông rất chân thực nhưng đúng là ảo ảnh, là dùng đại thần thông ngưng tụ ra.
- Lục Tổ!
Doãn Nhược Lan hân hoan kêu lên, người mạnh nhất Doãn gia đến, đừng nói Thương gia chỉ có bấy nhiêu người, dù đông hơn gấp đôi cũng không ai có thể thương tổn bọn họ.
- Thiên Tàn?
Tộc trưởng Thương gia Thương Tùy nhìn Thiên Tàn Lão Nhân, trong mắt lộ ra một chút không cam lòng cùng tức giận, nhưng hắn phi thường quyết đoán phất tay nói:
- Rút!
Thương gia biết rõ sự tồn tại của Thiên Tàn Lão Nhân, vốn cho rằng Thiên Tàn Lão Nhân sẽ không ra mặt trong chuyện này, không ngờ thân phận như Thiên Tàn Lão Nhân mà cũng đến. Nếu Thiên Tàn Lão Nhân đến mà bọn họ không lùi, có hơn năm mươi phần trăm tập thể gục ngã tại đây, vị này là người dữ dằn năm xưa từng đi theo Tử Đế.
Vèo!
Người của Thương gia rút đi rất nhanh, nháy mắt biến mất ở phương xa. Trưởng lão Doãn gia vốn muốn truy sát, nhưng Thiên Tàn Lão Nhân, tộc trưởng Doãn gia không có hạ lệnh, bọn họ chỉ có thể dừng lại.
- Làm giỏi lắm!
Hư ảnh Thiên Tàn Lão Nhân nở nụ cười, nhưng không phải nhìn Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan mà là nhìn Lục Ly, hắn gật đầu nói:
- Ta không nhìn lầm người, hãy về trước đi.
Ầm ầm ầm!
Thất Âm Điện đúng như Lục Ly đã đoán, sau khi mọi người ra hết thì nó phát sáng, sau đó rung lắc kịch liệt, nhanh chóng chìm xuống đầm lạnh.
Tộc trưởng Doãn gia và Doãn Thiên Phạn giao lưu một phen, mặc kệ Thất Âm Điện, tất cả bay về thành trì gần đó, theo sau một đường truyền tống về Đoạn Kiếm Sơn.
Lục Ly trở về trang viên của mình, ở một ngày sau, tộc trưởng Doãn gia tự mình tới cửa, còn mang theo ba trưởng lão. Tộc trưởng Doãn gia không thể không đến, bởi vì Lục Ly tặng nhân tình cho Doãn gia quá lớn, không chỉ cứu tất cả mọi người, còn tặng cho Doãn gia nhiều báu vật thượng cổ, bao gồm hai món mảnh nhỏ thánh binh.
Lục Ly không dám kể công, nhưng càng vừa mắt Doãn gia hơn. Mọi người trò chuyện một lúc, Lục Ly đưa ra thỉnh cầu, hy vọng Doãn gia giúp hắn mở ra một vực môn cự ly cực xa, đưa hắn đi Thần Phong đại lục.
Mở ra một vực môn cự ly cực xa tốn phí rất đắt, nhưng tộc trưởng Doãn gia không chút chần chừ tỏ vẻ sẽ giúp đỡ việc này. Nhưng muốn bố trí vực môn như vậy cần một ít thời gian, ít nhất cần ba tháng.
Tiễn tộc trưởng Doãn gia đi, Tần Chiến và Cam Lâm tìm đến, Lục Ly báo cho hai người ba tháng sau sẽ rời đi, hai người tự nhiên muốn theo cùng. Nhưng hai người rất rõ ràng, bọn họ đi theo cũng không được ích gì, ở lại Doãn gia là đường ra tốt nhất.
Lục Ly lấy ra một ít thần dược đưa cho hai người, nhưng không tặng báu vật thượng cổ. Không phải không nỡ bỏ, mà là hai người thực lực quá thấp.
Thất phu vô tội hoài bích kỳ tội, bị người biết được hai người có báu vật thượng cổ, trong ba, năm năm thì không ai dám rục rịch, nhưng tám năm, mười năm sau sẽ có người mơ ước, Thiên Tàn Lão Nhân không thể nào luôn trông chừng Tần Chiến, Cam Lâm đúng không?
Nếu Doãn gia có một, hai người xấu, hoặc bị gia tộc bên ngoài tìm hiểu được, lén xử lý hai người, cướp đoạt báu vật thượng cổ thì cũng không có gì bất ngờ.
Ba người ngồi uống rượu với nhau hết nửa ngày, hai người rời khỏi, Lục Ly một người ngồi xếp bằng nghỉ ngơi trong trang viên. Lục Ly tổng kết được và mất trong chuyến đi này, tổng thể lần này vào Thất Âm Điện chắc chắn lời to, Thánh Hoàng Chi Nữ là thu hoạch lớn nhất, một tay đấm bảo vệ siêu cấp, còn tìm được một cơ thể hoàn mỹ cho Huyết Linh Nhi.
Phong Ma Thú chết gần hết, quỷ ảnh bị thương nặng, nếu không cắn nuốt hồn thể chất lượng tốt phỏng chừng rất khó khôi phục. U Linh Vương cũng bị tổn hại nặng, nhưng rất nhanh khỏe lại.
Được năm món báu vật thượng cổ, Lục Ly không thể luyện hóa những báu vật này, giao hết cho Huyết Linh Nhi luyện hóa. Ngoài ra cơ thể tăng tiến nhiều, rèn luyện trong lửa ở Lưỡng Cực Điện lâu như vậy, còn hấp thu nửa ao nước thánh của Doãn Thành Duệ, cơ thể Lục Ly tăng lên gấp mấy lần.
“Ngủ một giấc thôi!”
Suy nghĩ giây lát rồi Lục Ly ngả đầu ngủ, ngủ say được hai ngày thì bên ngoài có thị nữ báo rằng Doãn Nhược Lan từng đến, khi nào tỉnh lại hãy đi tìm nàng.
Lục Ly tắm rửa xong đi theo hộ vệ dẫn đường đến cung điện của Doãn Nhược Lan. Nàng lập tức dẫn Lục Ly đi chỗ Thiên Tàn Lão Nhân ở, là Thiên Tàn Lão Nhân muốn gặp Lục Ly.