Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nếu cuộn tranh này thật sự mạnh như Đan Cửu Đăng đã nói thì chuyến này Tửu Lão đến sẽ lời to, ai ngại có nhiều báu vật? Không ngờ một Nhị Kiếp đỉnh phong nho nhỏ mà có bảo bối như vậy. Nhưng ngẫm lại Phượng Hậu tự mình hạ lệnh truy sát, ước chừng người này không đơn giản.
- Ừm, chúng ta đi vào thăm dò!
Tửu Lão phất tay, mang theo bốn người lao nhanh vào trong, tuy năm người chưa từng vào chỗ này nhưng họ không e ngại.
Bởi vì tộc trưởng đời trước đã đi vào nơi này, còn đến khu vực trung tâm, cuối cùng dễ dàng rời khỏi. Nơi này không đặc biệt nguy hiểm, cùng lắm là hao tổn một ít sinh mệnh nguyên khí, trở về luyện hóa một ít thần dược là khỏe.
Năm người, một Lục Kiếp Lĩnh Chủ, bốn cường giả Ngũ Kiếp, có thể thấy lần này Đan gia chú trọng cỡ nào.
Tộc trưởng Đan gia không còn cách nào, gây lớn chuyện như vậy, không thể nào đầu voi đuôi chuột đúng không? Nhất định phải cho Đan gia, cho toàn bộ Thần Phong đại lục một giải thích, nếu không thì Đan gia mất hết mặt mũi.
Cho nên khi biết Lục Ly ở Trớ Chú Chi Địa, tộc trưởng Đan gia liền mời Thái Thượng Trưởng Lão và bốn cường giả hành động, bảo đảm không có sơ sót gì.
Đan Cửu Đăng không vào theo, một là vì hao tổn quá nhiều sinh mệnh nguyên khí, hai là vì dù đi vào cũng không chia chác được gì, không bằng ở bên ngoài tiếp tục theo dõi, phòng ngừa Lục Ly chạy trốn.
Đương nhiên, Đan Cửu Đăng không cho rằng Lục Ly lần này còn có thể trốn thoát. Tuy Tửu Lão mới đột phá Lục Kiếp mấy nghìn năm, nhưng Lục Kiếp vẫn là Lục Kiếp, thực lực so với Đan Cửu Đăng cách biệt như trời với đất.
Bị Tửu Lão áp sát thì Đan Cửu Đăng tin tưởng trong tích tắc có thể diệt sát Lục Ly, dựa vào uy năng của Lĩnh Chủ liền có thể khiến Lục Ly hoàn toàn không cách nào di động.
Năm người rất nhanh đến khu vực trung tâm, Tửu Lão một đường tra xét mà đi, mọi người tốc độ không nhanh không chậm, một bên còn luyện hóa thần dược bổ sung sinh mệnh nguyên khí.
Một nén nhang sau, bọn họ đến cung điện mà Lục Ly từng cư ngụ.
Tửu Lão nhìn lướt qua nói:
- Từng có người vào nơi này, hơi thở loài người còn sót lại, tiểu tử này hẳn là rời đi không xa, tản ra tìm.
Năm người tách ra, nửa canh giờ sau, ngọc phù trong tay bốn người vỡ vụn, Tửu Lão và ba người khác lao nhanh đến chỗ một người.
Gần Huyết Hồ Quỷ Hải, một trưởng lão Đan gia đứng đó, nhếch mép cười nhạt. Đám người Tửu Lão chạy tới nơi, thần niệm quét qua đều nở nụ cười.
Tửu Lão vuốt râu bạc nói:
- Tiểu tử này cho rằng trốn ở đáy hồ là an toàn? Ra tay đi, đánh hắn lên bờ!
- Ừm!
Cơ hồ cùng lúc, Lục Ly cũng mở mắt ra, nhóm Tửu Lão cũng không có áp chế hơi thở cùng thực lực, cho nên hắn cảm ứng được. Thần niệm của hắn quét ra ngoài, tra xét đến năm người, đặc biệt là Tửu Lão thì sắc mặt của hắn thoáng chốc nhợt nhạt như tuyết.
Chuyện mà Lục Ly lo lắng nhất đã xảy ra, Đan gia phái ra cường giả cấp Lĩnh Chủ.
Tửu Lão ra lệnh một tiếng, hai người ra tay, một người thả ra một cái trảo to màu đỏ máu chụp xuống hồ, một người khác bắn ra chỉ phong muốn chấn vỡ Thiên Ly Châu.
Oong!
Nhưng mà, khi hai người công kích mặt hồ thì nước trong hồ đột nhiên dâng lên. Nước hồ lăn lộn ngưng tụ hai vòi rồng màu đỏ máu bắn hướng trảo to và chỉ phong.
Ầm ầm!
Không chỉ riêng là Lục Ly, nhóm Tửu Lão cũng bị giật nảy mình. Hai cường giả Ngũ Kiếp thả ra công kích vậy mà bị rồng nước đánh tan, trảo và chỉ phong tan biến, rồng nước cũng tan rã, hóa thành cơn lũ ngập trời đổ ập xuống.
“Chuyện gì đây?”
Lục Ly vốn đã chờ chết, không ngờ xuất hiện tình trạng khác lạ này.
Lục Ly phản ứng khá nhanh, lập tức truyền âm hỏi Huyết Linh Nhi:
“Huyết Linh Nhi, là ngươi ra tay? Ngươi luyện hóa thần văn ở đây?”
“Không có.”
Huyết Linh Nhi cay đắng giải thích:
“Thần văn chỗ này quá phức tạp, rất khó hoàn toàn khống chế. Vừa rồi không phải ta khống chế, mà là thần văn ở đây cắn ngược, có người công kích nơi này thì thần văn sẽ tự động phản kích.
“Vậy có thể ngăn trở bọn họ không?”
Lục Ly hỏi dồn, dù sao năm người này mạnh như vậy, ai biết bọn họ sẽ có thủ đoạn gì?
Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
“Ta chỉ có thể cố gắng, để thử xem có thể chủ động kích phát thần văn phòng hộ, ngăn cản bọn họ đi vào không.”
“Tốt!”
Lục Ly lao ra Thiên Ly Châu, mang theo hạt châu lặn xuống đáy hồ, hắn không dám vận dụng Thần Lực, chỉ bằng thân thể, sợ dẫn tới cấm chế trong hồ cắn ngược. Tuy đáy hồ cách mặt hồ chỉ cỡ trăm dặm, nhưng Lục Ly cảm giác đi đáy hồ sẽ càng an toàn một ít.
Ầm ầm ầm!
Mấy người khác không phục, trừ Tửu Lão ra, mọi người đều ra tay đánh hướng mặt hồ. Bốn người thả ra công kích cực kỳ khủng bố, mạnh hơn công kích lúc trước Lục Ly trông thấy nhiều. Sau khi mọi người thả ra thần thông, không gian đều bị xé rách, hư không bốn phía chấn động, tiếng gió rít xé trời.
Bùm bùm bùm!
Nước hồ dâng lên, từng con rồng nước ngưng tụ ra khóa chặt từng luồng công kích, bay đi, mỗi lần đều đánh tan tác công kích của bốn người, mạnh đến phi lý.
Thoạt nhìn chỉ là rồng nước bình thường vậy mà có uy lực mạnh đến thế? Đám người Tửu Lão biểu cảm trở nên nghiêm túc.
Tửu Lão cảm ứng một lúc, mở miệng nói:
- Rồng nước là loại rồng nước bình thường, nhưng tác động lực lượng thần văn. Thần văn ở đây là chủ thần văn của toàn bộ Trớ Chú Chi Địa, hèn gì có thể chống cự công kích của các ngươi.
- Để ta thử xem!
Hơi thở trên người Tửu Lão ngưng tụ, bàn tay to bỗng vỗ tới trước, trong không trung ngưng tụ một bàn tay siêu khổng lồ bao phủ nửa mặt hồ, bỗng vỗ xuống dưới.
Ầm ầm ầm!
Hư không tầng tầng chấn động, không gian trên mặt hồ hiện ra từng khe nứt như mạng nhện, hơi thở khủng bố bao phủ toàn bộ Huyết Hồ, Lục Ly ở trong Thiên Ly Châu nằm yên đáy hồ đều cảm giác được nghẹt thở.
“Nếu không chịu nổi thì tàn đời!”
Trong lòng Lục Ly âm thầm cầu nguyện, hắn không dám truyền âm cho Huyết Linh Nhi, sợ quấy rầy nó bố trí. Thần niệm của hắn khóa chặt bên trên, trong lòng căng thẳng đến cực độ.
Rào rào!