Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mấy ngày sau hắn đã tiến vào Thiên Hổ Sơn Mạch, thám báo bên này lập tức ít đi, bởi vì ở đây có rất nhiều mãnh thú. Bản thân Lục Ly cũng cẩn thận từng li từng tí, bằng không khai chiến với mãnh thú sẽ để lại vết tích, cũng dễ dàng bị thám báo phát hiện.
Một đường tiến lên bay vào sâu trong Thiên Hổ Sơn Mạch, sau khi bay về phía trước ba ngày, Lục Ly không thể tránh thoát việc đụng phải một đám mãnh thú. Đám mãnh thú kia từ bốn phương tám hướng rít gào, tốc độ rất nhanh, Lục Ly không thể trốn thoát.
Lục Ly đảo tròng mắt, thả ra U Linh Vương, kinh sợ đám mãnh thú này. Nhưng U Linh Vương không có tác dụng, đám mãnh thú kia vẫn tiếp tục vọt tới. Sau đó Lục Ly thả ra quỷ ảnh, đám mãnh thú này ngược lại sợ đến run lẩy bẩy, toàn bộ nằm rạp trên mặt đất.
- Đi!
Có thể không khai chiến thì Lục Ly tất nhiên không dám khai chiến. Hắn lập tức rất nhanh tiến về phía trước, càng đi sâu vào thì mãnh thú ngày càng nhiều, Lục Ly dựa vào quỷ ảnh một đường trấn áp mãnh thú, thoải mái đi vào sâu trong dãy núi.
- Có khả năng ở gần đây!
Lục Ly suy nghĩ một chút, đi vào sâu hơn nữa thì sẽ xảy ra chuyện, mãnh thú nơi này vẫn chưa thể coi là mạnh, Liễu Xuân Lôi miễn cưỡng có thể trấn áp. Nếu đi sâu hơn nữa, sợ là người của bộ lạc sẽ không dám đi ra ngoài, đến lúc đó chỉ có thể bị nhốt ở trong bộ lạc.
Sau khi chạy một vòng, Lục Ly tìm được một nơi khá tốt, đó là một sơn cốc rất lớn, bên trong sơn cốc còn có một đầm nước, phong cảnh cực kỳ tươi đẹp.
Bên trong sơn cốc có một đám mãnh thú, lúc sau bị Lục Ly dùng quỷ ảnh trấn áp, thoải mái đánh chết.
- Huyết Linh Nhi, bố trí ảo trận, mê trận, khốn trận, sát trận!
Lục Ly thả ra Thánh Hoàng Chi Nữ, ở lại nơi hiểm địa như thế này, không có thần văn bảo hộ thì đám người Liễu Xuân Lôi rất khó sống sót. Huyết Linh Nhi có tạo nghệ rất mạnh về phương diện thần văn, bố trí một ít Thần Văn Đạo Tràng, phỏng chừng chỉ cần không gặp phải đại quân hoặc là cường giả Ngũ Kiếp tập kích thì họ chắc chắn sẽ an toàn.
Huyết Linh Nhi rất nhanh bố trí, đầu tiên là bố trí một ảo trận và một mê trận, vậy thì lúc có mãnh thú tới gần, đi một vòng rồi sẽ di chuyển ra ngoài, không phát hiện bên trong sơn cốc có người.
Tốn hai ngày đã bố trí xong ảo trận và mê trận, Lục Ly thả ra toàn bộ người của bộ lạc, người của bộ lạc sau khi ra ngoài, thấy bên trong sơn cốc toàn là thi thể hung thú thì ai nấy trố mắt nhìn nhau, những mãnh thú này đều cực kỳ cường đại.
- Ta đã giúp các ngươi tìm một nơi ở tốt!
Lục Ly tháo mặt nạ xuống, biến trở về bộ dáng lúc trước, hắn nói:
- Nơi này là Thiên Hổ Sơn Mạch, ở gần đây có rất nhiều mãnh thú, thần dược linh dược cũng rất phong phú, linh khí nơi đây tốt hơn nhiều so với nơi các ngươi từng ở, lát nữa ta sẽ bố trí một ít tụ linh trận, khiến cho linh khí trong sơn cốc dày đặc thêm gấp mười lần. Ngoài ra ta sẽ bố trí một ít thần văn, khiến mãnh thú bên ngoài không cách nào phát hiện ra các ngươi, không phải cường giả đạt đến Ngũ Kiếp cảnh thì sẽ rất khó phát hiện sơn cốc này, về sau các ngươi có thể yên tâm ở lại đây...
Mang ơn một giọt nước đền đáp cả con suối.
Đây là một trong những nguyên tắc của Lục Ly, bộ lạc này đối với hắn yếu đến đáng thương, hắn có thể không quản, nhưng hắn vẫn quan tâm, hơn nữa quan tâm đến cùng.
Tốn năm ngày, Huyết Linh Nhi đã bố trí bảy tám thần văn, cũng như bố trí một ít thần văn trong hai sơn động bí mật ở gần đó. Lục Ly xây dựng hai cái truyền tống trận, để cho người của bộ lạc có thể truyền tống ra ngoài, vậy thì ra vào sẽ an toàn hơn một chút, nơi đi ra kia không có mãnh thú quá mạnh mẽ, khiến cho người của bộ lạc có thể dễ dàng thích ứng.
Lục Ly để lại cho bộ lạc rất nhiều thần dược, đương nhiên đều là một ít thần dược không quá cao cấp, nhưng đối với bộ lạc cũng đã là thần dược đỉnh cấp.
Đánh chết đám người Vương Dương Phong lấy được mấy cái không gian giới chỉ, bên trong không thiếu thần dược thần tài, Lục Ly đều cho bọn họ. Hắn còn để lại trăm ức Thần Thạch, khiến cho Liễu Xuân Lôi có thể đi mua một ít thần dược cho người của bộ lạc tu luyện.
Hắn mang theo Liễu Xuân Lôi dạo qua một vòng ở lân cận, Liễu Xuân Lôi phi thường hài lòng, mãnh thú nơi này rất nhiều, nhưng hắn vẫn có thể miễn cưỡng ứng phó, ra vào Thiên Hổ Sơn Mạch không là vấn đề.
Sau khi sắp xếp xong, Lục Ly chuẩn bị rời đi, hắn chỉ có thể giúp được bấy nhiêu. Phía sau hắn sẽ từ một phương hướng khác trốn đi, hấp dẫn người của Ninh gia qua bên kia, bộ lạc này có thể sống sót được hay không thì phải xem vận mệnh của họ.
- Đại ca ca, ngươi phải đi rồi sao?
Giây phút chia ly, Liễu Nhứ Nhi ánh mắt rưng rưng, thời gian nàng và Lục Ly tiếp xúc không nhiều, nhưng nàng đều biết những việc mà Lục Ly đã làm cho bộ lạc, cho nên đặc biệt cảm kích Lục Ly. Phụ mẫu của nàng mất sớm, không có huynh đệ tỷ muội, Lục Ly tốt với nàng như vậy, nàng đã sớm xem Lục Ly như ca ca ruột của mình.
- Ừm!
Lục Ly gật đầu, sờ sờ đầu Liễu Nhứ Nhi, nói:
- Đại ca ca muốn đi Ngân Viêm Hải Vực, còn muốn đi Phi Hỏa đại lục, đại ca ca còn có rất nhiều việc cần hoàn thành. Nếu như đại ca ca có thể trở về thì nhất định sẽ tới thăm các người.
- Ngoéo tay!
Liễu Nhứ Nhi đưa ra ngón tay út, Lục Ly cười cười ngoéo tay với Liễu Nhứ Nhi, tới đây Liễu Nhứ Nhi mới nín khóc, nở nụ cười. Lục Ly xoa đầu Liễu Nhứ Nhi, sau đó thông báo một số chuyện với Liễu Xuân Lôi, hắn ở giữa hư không vẽ trận mở ra cửa nhỏ màu vàng.
- Tu luyện thật tốt!
Trước khi đi, Lục Ly nhìn Liễu Nhứ Nhi nói:
- Hy vọng lần sau đại ca ca trở về thì Nhứ Nhi có thể trở thành cường giả.
- Nhứ Nhi nhất định sẽ cố gắng!
Liễu Nhứ Nhi trịnh trọng gật đầu, Lục Ly tiến vào trong cửa nhỏ màu vàng rồi biến mất, toàn bộ người trong bộ lạc vẻ mặt cung kính đưa tiễn Lục Ly, Lục Ly đối với bọn họ tựa như chúa cứu thế cho bọn họ thêm một sinh mạng.
...