Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Có lẽ sẽ dừng lại, người Thiên Viêm Đảo cũng sẽ đi xem có bảo vật hay không mà!
Một ít người quay vào khoang thuyền lại đi ra, rất nhiều người hưng phấn thảo luận. Ánh mắt Lục Ly nhìn sang bên kia, sau một lát hắn phát hiện chiến thuyền vậy mà hơi điều chỉnh góc độ một chút, bay đến chỗ Ngân Viêm Hỏa Sơn bên kia.
- Ừ, chút nữa nếu như có thể mà nói, đi thử thời vận xem sao!
Lục Ly hơi gật đầu, Thần Thạch trên người hắn gần như dùng hết, trăm ức Thần Thạch lần này đa số là do Doãn gia cho, nếu không hắn chỉ có thể đi một mình qua Ngân Viêm Hải Vực.
- Chút nữa chiến thuyền sẽ dừng lại nửa ngày, sau khi phun trào xong sẽ lập tức khởi hành, các vị có thể tự đi thử vận may. Nếu sau khi phun trào xong mà không trở lại, bọn ta cũng sẽ không chờ!
Một âm thanh uy nghiêm vang lên, là đại nhân vật của Thiên Viêm Đảo, người bên dưới sau khi nghe được ai nấy cũng hưng phấn không thôi, ngay cả một số thương nhân cũng bắt đầu âm thầm chuẩn bị.
Âm thanh bên trên tiếp tục truyền đến:
- Rời khỏi chiến thuyền, các vị sẽ không được bọn ta bảo vệ. Nếu bên kia có người hoặc là các vị nội đấu, khi chết bọn ta cũng mặc kệ.
Cường giả Thiên Viêm Đảo hất chậu nước lạnh, khiến rất nhiều người có ý định đoạt bảo yếu đi không ít, đương nhiên cũng có người tự nhận mình có chiến lực không tồi nên không thèm để ý.
Chiến thuyền tiếp tục bay, khoảng cách tới núi lửa kia càng ngày càng gần, đám người Lục Ly có thể nhìn thấy một ngọn núi lửa cực lớn chót vót trên mặt biển, sau núi lửa bốc lên khói đen cuồn cuộn, còn có ngọn lửa màu bạc phun ra, hiển nhiên là sắp phun trào.
- Có người!
Xung quanh núi lửa có rất nhiều người đứng thẳng trên không, còn có người ấn nấu ở dưới hải vực, thần niệm của đám người Lục Ly lướt qua là đã phát hiện có ít nhất hơn một ngàn người. Rất nhiều người có hơi thở rất mạnh, Lục Ly cảm ứng được có ít nhất hai lão ma Ngũ Kiếp.
Thấy nhiều người như vậy, vốn dĩ trên chiến thuyền có người muốn đi cướp đoạt nhưng đa số lại rút lui nửa đường. Hơn một ngàn người bên kia thấy có chiến thuyền tới gần, ai cũng khẩn trương quét tới, nhưng thấy hai chữ Thiên Viêm phía trước chiến thuyền lập tức yên tâm, không hề để ý tới.
Chiến thuyền dừng lại ở khoảng cách nghìn dặm, trên chiến thuyền bay ra mười người, mang theo hai trăm quân sĩ mênh mông, cuồn cuộn bay qua. Rất rõ ràng, người Thiên Viêm Đảo cũng muốn tới thử vận may, kiếm lời.
- Đi!
- Đi, chúng ta đi theo các đại nhân của Thiên Viêm Đảo!
Vù Vù Vù!
Trên chiến thuyền bay ra một, hai trăm người, rất nhiều người thấy cảnh tượng như vậy cũng sôi nổi bay qua theo, cuối cùng bay đi bốn, năm trăm người.
Lục Ly có chút động tâm, nhưng cuối cùng hắn vẫn chọn ở lại nơi này, không nhúc nhích. Không rõ tình hình, hắn không muốn vì một ít bảo vật mà mất mạng.
Ầm Ầm Ầm!
Qua nửa canh giờ, núi lửa đột nhiên chấn động, nước biển quay cuồng, sương khói ở miệng núi lửa ngày càng dày đặc, ngọn lửa thoắt cái phun ra cao tới mấy trăm trượng, thoắt cái thu trở về.
- Nhiệt độ ngân viêm ở đây cao thật!
Lục Ly cách bên đó ngàn dặm, hắn cũng có thể cảm thấy cực nóng, nếu tới gần núi lửa nhiệt độ có thể cao bao nhiêu? Nếu bị ngân viêm nhấn chìm thì sao? Không thể tượng tượng nổi.
Ầm!
Đột nhiên núi lửa bị chấn động kịch liệt lần nữa, sau đó đầy ắp dung nham màu bạc phun trào, trông giống như Thiên Nữ Tán Hoa, không gian xung quanh trở nên vặn vẹo. Sóng lửa cực nóng cuốn lấy tất cả, nước biển bên dưới lập tức tỏa ra sương trắng cuồn cuộn, rất nhiều nước biển trực tiếp bị bốc hơi.
- Có bảo vật!
Có người kinh hô, sau đó có vô số thân thể chớp động, bay múa giữa không trung, chộp tới một ít tinh thạch và những thứ có vẻ là bảo vật từ ngân viêm phun ra.
- A...
Có người bắt lấy một khối tinh thạch, nhưng tay hắn lại bốc lên một chút khói đen, vậy mà trực tiếp bị thiêu hủy, ngọn lửa lan lên trên cánh tay của hắn, võ giả đó cắn răng lấy ra một chiến đao chặt đứt cánh tay của mình.
- Ngu ngốc, đó là Ngân Viêm Chi Tâm, vậy mà cũng dám bắt.
- Ha ha ha, tên ngốc đó cho rằng đó là bảo vật hả?
Có người cười nhạo, có rất nhiều người có thu hoạch, mười đại nhân vật của Thiên Viêm Đảo bay qua đều có thu hoạch, chia ra bắt được một khối hoặc là mấy khối màu nâu, màu đen tinh thạch.
Những người trên khoang thuyền bay theo, có một ít người bắt được bảo vật, ai cũng vui mừng, nhanh chóng cất vào.
Ầm!
Sau một lát Ngân Viêm Hỏa Sơn lại phun trào lần nữa, lần này phun ra nhiều hơn dung nham màu bạc, tinh thạch bên trong cũng càng nhiều. Tất cả mọi người đều ra tay, né tránh Ngân Viêm , chia nhau bắt lấy vài loại tinh thạch bay ra từ bên trong.
Vù Vù Vù!
Trong khoang thuyền càng nhiều người di chuyển, sôi nổi bay ra ngoài, chuẩn bị đi nhặt một ít bảo vật. Lục Ly cũng hơi động lòng, tuy rằng bên ngoài có hơn một ngàn người, nhưng không ai làm bậy, không có ai tấn công, đều là dựa vào bản lĩnh thu tinh thạch. Có lẽ do cường giả Thiên Viêm Đảo đi qua, nên những người đó không dám đắc tội người của Thiên Viêm Đảo?
- Đi!
Lục Ly trầm ngâm một lát, vẫn nhịn không được, thân mình bay lên muốn phóng tới bên kia. Nhưng khi hắn vừa mới bay ra khoang thuyền, trong lòng hắn đột nhiên lộp bộp một chút.
Bởi vì hắn phát hiện trong khoang thuyền bỗng nhiên có mười mấy tia thần niệm tập trung lên hắn, trong đó có ba tia thần niệm có chứa sát ý mỏng manh bên trong. Nếu không phải hắn vận dụng Đại Đạo Chi Ngân , chắc chắn không cảm ứng ra.
Hắn từ trong khoang thuyền bay ra, có người dùng thần niệm dò xét hắn, là chuyện rất bình thường. Nhưng vì sao ba tia thần niệm này lại lộ ra sát ý đối hắn? Hắn không có đắc tội bất kỳ kẻ nào nha.
Vù!
Mặc kệ như thế nào, Lục Ly không dám ra ngoài nữa, cơ thể hắn vừa chuyển hướng bay trở về, trong miệng thì thầm:
- Được rồi, nhiều cường giả như vậy, ta đi qua cũng không đoạt được thứ gì tốt.
Lời này của hắn là để cho ba người kia bị tê liệt, hắn âm thầm thông qua Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng ba người ở khoang thuyền kia, đầu óc nhanh chóng vận động.