Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Luyện hóa thần dược gần như không hao phí tinh lực của Lục Ly, mấy tháng này hắn cảm thấy thật uổng phí, cho nên có chút buồn bực, ra ngoài hít thở không khí.
Hắn hiểu một đạo lý, hăng quá hóa dở, nếu một lòng nghĩ một chuyện, sau khi chui rúc vào sừng trâu, có thể sẽ nhập ma. Tìm hiểu pháp tắc và thần thuật chính là như vậy, nếu liên tục bế quan làm liều, rất dễ đi vào ngõ cụt.
Sau khi Lục Ly ra ngoài, trực tiếp đi vào tửu quán, muốn uống vài chén rượu thả lỏng một chút. Hắn kêu một vò rượu mạnh, phát hiện vậy mà cần tới một vạn Thần Thạch , hắn nghĩ thầm người Thiên Viêm Đảo biết kiếm tiền thật. Chuyến đi nhàm chán, có rất nhiều người là tửu quỷ, cả đoạn đường đi có thể bán được bao nhiêu rượu. Hắn nghe nói trên chiến thuyền này không chỉ có có quán rượu, còn có quán trà, rạp hát, thậm chí còn có thanh lâu, nhưng nữ tử tiếp khách chỉ có bảy, tám người, dung mạo cũng không tính tuyệt đỉnh, chỉ có thể tính tạm được, nhưng vẫn làm ăn không tồi...
Khó được thả lỏng, Lục Ly không thèm nghĩ quá nhiều, thản nhiên uống rượu một mình, nghe người xung quanh nói chuyện phiếm, muốn nghe ngóng những chuyện xảy ra gần đây.
- Huynh đệ, nói cho ngươi một chuyện, hôm qua ta hóng gió trên sàn thuyền, Hoa Hồng Lửa đi ngang qua, nàng vậy mà cười gật đầu với ta, lúc ấy đầu ta xém chút đụng vào trên tường.""
- Xì, đừng có khoác lác, ai gặp Hoa Hồng Lửa cũng đều cảm thấy nàng đang cười, còn gật đầu với ngươi, sao ngươi không nổ lên trời luôn đi?
- Đúng vậy, ngày hôm qua Hoa Hồng Lửa uống rượu bên cạnh ta đó, ta ở phía xa nâng chén với nàng, nàng cùng uống với ta.
- Xì, ngươi còn cần mặt mũi không, vốn dĩ nàng chưa gặp ngươi...
Lục Ly nghe một lát, trong tửu quán ngồi mấy chục người, phần lớn người đều đang thảo luận về Hoa Hồng Lửa kia. Lục Ly nghe một lát lập tức cảm thấy vô vị nhạt nhẽo, bàn luận về một nữ tử hắn không có hứng thú.
Chính hắn bây giờ nằm trong tình cảnh nào hắn hiểu rõ, đừng nói đi tán nữ nhân, cho dù có nữ nhân chủ động tới tán hắn, thậm chí tự leo lên giường hắn cũng sẽ không có chút động lòng nào, ngược lại sẽ âm thầm đề phòng…
Lạch Cạch!
Bên ngoài đột nhiên vang lên một đợt tiếng bước chân, sau đó có một luồng gió thơm thổi tới, một nữ tử mặc váy dài màu hồng phần đi đến, nàng vừa tiến vào toàn bộ tửu quán dường như sáng lên vài phần.
Vù Vù!
Lục Ly nghe được hô hấp của rất nhiều người trong tửu quán có chút dồn dập, còn có người trừng to mắt, có người đang ở rót rượu, rượu từ trong ly tràn ra cũng không biết.
Lục Ly nhìn lướt qua, đôi mắt cũng mở to, đây là một loại bản năng, là bản năng dục vọng, yêu thích của nam tính đối với nữ tính xinh đẹp.
- Không đúng!
Lục Ly nhanh chóng bình tĩnh lại, đôi mắt hắn vội vàng dời đi, trong lòng hơi rùng mình, bởi vì hắn cảm thấy long hồn hơi sáng lóng lánh lên.
Điều này chứng minh linh hồn đã bị tấn công, vừa rồi hắn và nữ tử kia chỉ liếc nhìn nhau một cái, linh hồn lại xuất hiện dị động, điều này có nghĩa là cái liếc mắt vừa rồi kia, nữ tử đã sử dụng công kích linh hồn.
- Chẳng lẽ người này cũng tới để ám sát ta?
Lục Ly âm thầm đề phòng, nàng cũng không có quá để ý tới Lục Ly, thản nhiên ngồi một mình trong góc, hộ vệ Ngũ Kiếp đi theo bên cạnh nàng, nữ tử gọi một ly rượu màu vàng uống một mình.
- Hộ vệ Ngũ Kiếp à?
Đôi mắt Lục Ly hơi co rút, nếu người này thật sự tới ám sát, vậy hắn gặp phiền toái lớn rồi. Tứ Kiếp đỉnh phong hắn còn có một chút hy vọng chống lại, còn Ngũ Kiếp một khi khai chiến hắn có lẽ phải chết không thể nghi ngờ, vốn dĩ không có sức chống lại.
Ngồi trong tửu quán một hồi, Lục Ly phát hiện nữ nhân xinh đẹp kia và cường giả Ngũ Kiếp không có bất kỳ hành động lạ nào, không biết có phải do không dám ra tay ở chiến thuyền hay không, hay là vốn dĩ tới không phải để giết hắn?
Lục Ly đứng dậy rời đi, âm thầm vận dụng Đại Đạo Chi Ngân, cảm ứng tình huống của hai người, phát hiện hai người vốn dĩ không để ý tới hắn. Hắn đi ra bên ngoài, sau khi phát hiện sắc trời bên ngoài đã đen, ánh trăng đêm nay vô cùng đẹp, trăng sáng sao ít, gió mát hiu hiu, sóng biển dập dờn bên ngoài, ánh trăng chiếu rọi khắp hải vực, lộ ra sự nhu hòa kỳ lạ.
- Lên sàn thuyền ngồi, ngắm biển có lẽ sẽ có cảm ngộ?
Lục Ly nghĩ ngợi rồi đi lên sàn thuyền phía sau, hắn ngồi xếp bằng một mình trong gốc, nhắm mắt vận dụng Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng bốn phía, xem xem có va chạm nào hay không.
Ầm Ầm!
Hắn ngồi xếp bằng một lát, một đợt tiếng bước chân vang lên, sau đó có một luồng gió thơm thổi tới, nữ nhân quyến rũ kia vậy mà lên đây, nhưng cũng không có tới gần Lục Ly, mà đi đến một chỗ khác trên sàn thuyền. Nàng cứ yên tĩnh ngồi xếp bằng như vậy, ánh mắt nhìn về phía xa xôi trong không trung, suy nghĩ xuất thần.
- Hả?
Trong lòng Lục Ly căng thẳng, nữ tử này theo tới đây, hộ vệ Ngũ Kiếp kia cũng theo tới đây, chẳng lẽ thật sự tới ám sát hắn?
Là phúc không phải họa, là họa khó tránh khỏi!
Nếu nữ tử này và lão giả thật sự tới ám sát hắn, vậy cho dù hắn muốn trốn trở về khoang thuyền cũng vô ích, cường giả Ngũ Kiếp có thể trong nháy mắt phá vỡ thần văn bóp chết hắn.
Lục Ly không có đi, hắn thông qua Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, hắn phát hiện có chút không đúng. Bởi vì trên người hai người không có sát khí, ánh mắt nữ tử kia còn có chút mê ly, nhìn về phía xa hải vực suy nghĩ xuất thần.
Nếu hai người không sợ người của Thiên Viêm Đảo, vậy có thể ra tay bất cứ lúc nào, sau khi giết chết hắn lập tức cao chạy xa bay. Nếu hai người không dám ra tay ở trên thuyền, vậy hắn sỡ cái gì?
Lục Ly nghĩ thông suốt điểm mấu chốt, không đứng lên trở về, mà tiếp tục ngồi xếp bằng, như lão tăng nhập định. Từ từ dần dần có nhiều người ngồi xếp bằng bên cạnh, nhưng những người đó không phải đây để tĩnh tọa, mà ánh mắt thường hay nhìn về phía nữ nhân kia, đa phần là một số nam tử trẻ tuổi, rõ ràng ý của túy ông không phải là rượu.