Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tuy rằng vừa rồi hắn bị hấp dẫn bởi nắng sớm rạng sáng, nhưng hắn vẫn luôn vận dụng Đại Đạo Chi Ngân , đương nhiên cảm ứng được hành động của Hoa Hồng Lửa.
Hắn biết rõ một ít, lý do hắn có thể tham ngộ này, hoàn toàn là nhờ mỹ nữ tuyệt sắc kia ban tặng. Nữ tử kia chỉ phất tay áo, bắn ra một giọt nước nhỏ lại giúp hắn giải quyết vấn đề lớn.
Cho đến bây giờ, Lục Ly mới hoàn toàn chắc chắn, nữ tử kia không phải tới để ám sát hắn. Tùy tiện làm một động tác nhỏ, lại giúp hắn khai mở một vấn đề phức tạp từ lâu, thực lực của nữ tử này quả nhiên mạnh tới mức hắn không cách nào tưởng tượng nổi.
Người mạnh như thế, muốn giết hắn so với việc giết chết một con kiến có gì khác nhau, như vậy sao ám sát hắn được?
Hắn bước qua, cung kính khom mình hành lễ:
- Đa tạ tiểu thư chỉ điểm, Lục mỗ thật lòng cảm kích.
Hoa Hồng Lửa quay đầu cười nhạt, nhưng không nói gì, nắng sớm chiếu rọi trên mặt nàng, khiến nàng trông giống như Cửu Thiên Huyền Nữ hạ phàm, đẹp đến chói mắt.
Hoa Hồng Lửa không để ý Lục Ly, nhẹ gật đầu, xoay người mang theo cường giả Ngũ Kiếp rời khỏi, khiến người cảm giác nàng giống như là một người câm, vốn không biết nói chuyện.
Lục Ly lại lần nữa cúi người hướng Hoa Hồng Lửa, có lẽ điều này chẳng đáng gì với nàng, nhưng đối với hắn là ơn lớn, hắn thầm biết ơn.
- Ha ha!
Một người trẻ tuổi bộ dáng như công tử lang thang ở bên cạnh cười nhạt hai tiếng, ra tiếng mỉa mai nói:
- Kiểu bắt chuyện này của ngươi khá mới mẻ, đáng tiếc vẫn vô dụng.
Lục Ly cười cười, không có để ý công tử ca tranh phong cật thố này, xoay người trở lại khoang thuyền. Hắn muốn tranh thủ thời gian tham ngộ sâu hơn thứ vừa tham ngộ.
Vào khoang thuyền, Lục Ly mở ra thần văn và cấm chế trong phòng, một bên luyện hóa thần dược, một bên đi vào cảnh giới Mộng Huyễn, tập trung tinh thần tham ngộ Bác Long thuật.
Khi Bác Long thuật đại thành, dựa theo lý luận thì thân thể có thể ngắn ngủi tăng lên gấp ba mươi lần, tuy chỉ trong thời gian ngắn, nhưng lực lượng gấp ba mươi lần thì mạnh cỡ nào? Tử Đế dựa vào thần thuật kinh thiên này đè đầu rất nhiều Đại Đế.
Hiện tại có hy vọng tu luyện thành công thần thuật nghịch thiên của Tử Đế, hỏi sao Lục Ly không kích động, không nỗ lực cho được?
Lục Ly bế quan, bên ngoài vẫn như cũ. Hoa Hồng Lửa một mình mỗi ngày uống rượu trong tửu quán, hoặc là uống trà, hoặc là nghe kịch, mỗi buổi tối nàng sẽ lên sàn thuyền đứng một mình.
Khóe môi Hoa Hồng Lửa luôn treo nụ cười, khiến người cảm giác như tắm gió xuân, nhưng sâu tận xương là lạnh lùng ngăn cách người xa nghìn dặm. Từ khi lên thuyền, Hoa Hồng Lửa không nói chuyện với bất kỳ ai, lúc kêu rượu cũng không mở miệng, đều giao cho lão nhân đi theo bên cạnh nàng giao thiệp.
Chiến thuyền tiếp tục tiến lên, lúc đi lúc ngừng, ngẫu nhiên gặp Ngân Viêm Hỏa Sơn phun trào thì chiến thuyền sẽ dừng lại, người của Thiên Viêm Đảo sẽ đi gần đó lấy một ít báu vật, cũng có người xuống chiến thuyền.
Ngẫu nhiên bùng nổ một ít xung đột, nhưng không ai dám công kích người của Thiên Viêm Đảo, người trên chiến thuyền mấy lần gặp công kích, bị giết mười mấy người.
Người của Thiên Viêm Đảo nói ra khỏi chiến thuyền sẽ không chịu sự bảo hộ của bọn họ, dù nhóm người kia có chết ngay trước mặt thì người của Thiên Viêm Đảo cũng sẽ không để ý. Đây là quy củ của Thiên Viêm Đảo, người Ngân Viêm Hải Vực đều biết quy củ này.
Chiến thuyền lúc đi lúc dừng, không ngừng có người lên rồi xuống. Hoa Hồng Lửa luôn ở chiến thuyền, mỗi lần đều qua lại giữa tửu quán, quán trà và sàn thuyền, trở thành phong cảnh xinh đẹp trên chiến thuyền.
Thời gian rất nhanh lại qua đi ba tháng, chiến thuyền đến trung bộ Ngân Viêm Hải Vực. Hôm nay chiến thuyền đậu lại một hòn đảo lớn ở trung bộ, đảo này là một hòn đảo lớn không di động, cũng là một trong các đảo lớn nhất Ngân Viêm Hải Vực, địa bàn của một trong năm thế lực lớn, Ngô gia.
Ngô gia là Đại Đế gia tộc, Đại Đế của gia tộc bọn họ rất mạnh, nổi tiếng trong Tam Trọng Thiên, năm đó bởi vì đánh chết một Đại Đế mà uy danh thiên hạ.
Ngô Dương.
Người ta thường gọi là Dương Đế, Đại Đế bị đánh chết tất nhiên là Tử Đế.
Hòn đảo này tên là Dương Đế Đảo, là một trong các đảo linh khí dày đặc nhất trong Ngân Viêm Hải Vực, đảo còn có một Nguyên Thủy bí cảnh. Đương nhiên, Nguyên Thủy bí cảnh này không dành riêng cho Ngô gia, Ngô gia không bá chiếm bí cảnh này.
Chiến thuyền ngừng lại hai ngày trong Dương Đế Đảo, nhiều người lên chiến thuyền, trong đó có một công tử của Ngô gia. Công tử Ngô gia mang theo một cường giả Ngũ Kiếp, rất phô trương.
Công tử Ngô gia vừa lên liền bị Hoa Hồng Lửa hấp dẫn, như ruồi bọ bám dính nàng. Hoa Hồng Lửa hoàn toàn mặc kệ, công tử Ngô gia có chút phong độ, không dám xằng bậy. Phỏng chừng hắn có chút kiêng kỵ khi ở trên chiến thuyền, mang theo bảo tiêu cũng không dám xằng bậy, chỉ dám một đường đi theo bảo hộ.
Đến ban đêm, sàn thuyền xuất hiện cảnh tượng khá thú vị, Hoa Hồng Lửa đứng một bên, công tử Ngô gia đứng bên kia, hộ vệ Ngũ Kiếp của hai người như hai khúc gỗ đứng bên cạnh. Người khác không dám tới gần, công tử Ngô gia sẽ không khách khí với bọn họ.
Chiến thuyền tiếp tục tiến lên, Lục Ly luôn bế quan, Bác Long thuật sắp đại thành, bất cứ chuyện gì đều không quan trọng bằng chuyện này, dù bên ngoài có Ngân Viêm Hỏa Sơn phun trào, báu vật bay đầy thế giới thì Lục Ly đều sẽ không để ý. Sức chiến đấu tăng lên quan trọng hơn bất kỳ báu vật gì, sức chiến đấu không cao thì dù có được thần binh Thánh Hoàng thì sao chứ? Vẫn không phát huy ra uy lực, thậm chí rất có thể không sử dụng được.
“Thành công!”
Một tháng rưỡi sau, vẻ mặt Lục Ly mừng như điên mở mắt ra, hắn bởi vì quá mức kích động mà hít thở dồn dập, tim đập nhanh, cảm giác giống như là uống say vậy.
Lục Ly rất muốn bây giờ thử nghiệm, hoàn toàn thúc đẩy Bác Long thuật thì lực lượng thân thể sẽ mạnh đến mức nào? Nhưng cuối cùng hắn không có xằng bậy, bởi vì một khi hoàn toàn thúc đẩy thì khí huyết của hắn sẽ cực kỳ khủng bố, đến lúc đó kinh động rất nhiều người, sẽ khiến cường giả của Thiên Viêm Đảo hiểu lầm.
Bùm!