Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3316 - Chương 3303: Muốn Ra Tay

Bất Diệt Long Đế Chương 3303: Muốn ra tay

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Mọi người bay hơn một canh giờ, đằng trước xuất hiện một hòn đảo nhỏ, có người đề nghị đi bên kia ngồi một chút, nghỉ ngơi, tiện thể suy nghĩ con đường phía sau nên đi như thế nào.

Nơi này cách Long Vương Đảo còn một chặng đường rất dài, mọi người bay qua ít nhất phải mất vài ngày. Trong Ngân Viêm Hải Vực tùy thời sẽ gặp cường giả, lỡ đụng phải một cường giả thấy hơi tiền nổi máu tham, đám người chết chắc.

Trong Ngân Viêm Hải Vực, giết chóc là chuyện thường ngày, mấy chục người trong đội ngũ cũng cảnh giác lẫn nhau, sợ có người đột nhiên xuống tay giết, dù sao nơi này có hai thương đội, thương đội tự nhiên mang theo nhiều thần tài cùng báu vật.

Mọi người bay đến tiểu đảo, lao nhao bàn bạc, có người đề nghị ở đây chờ đợi chiến đấu bên này kết thúc, nếu Thiên Viêm Đảo thắng thì bọn họ trở về đi theo người của Thiên Viêm Đảo. Có người đề nghị không cần đi Long Vương Đảo, mà đi một tiểu đảo gần đó, nơi đó có một thành trì, ở trong thành, chờ về sau có chiến thuyền cỡ lớn đi qua thì quá giang. Cũng có người kiến nghị đi Long Vương Đảo.

Lục Ly không sao cả, thậm chí hắn đang chuẩn bị phi độ hư không rời khỏi, tuy Long Vương Đảo hơi xa, nhưng hắn một lần phi độ hư không ước chừng sẽ rút ngắn khoảng cách.

- Vị lão đại ca này!

Một trong ba người kia đột nhiên nhìn Lục Ly, hỏi:

- Sao ngươi không nói chuyện? Ngươi cảm thấy phải làm gì?

Lục Ly bề ngoài dịch dung thành lão nhân, hơi thở sinh mệnh không cảm ứng ra được. Lục Ly cười thầm trong bụng, ba người rốt cuộc không kiềm được rồi sao?

Lục Ly cười cười nói:

- Ta không ý kiến gì, đi theo mọi người thôi, mọi người nói đi đâu thì đi chỗ đó.

- Lão đại ca, ta có một việc muốn tâm sự riêng với ngươi.

Người kia nhiệt tình ngồi lại gần, chỉ hướng phương xa hỏi:

- Chúng ta đi bên kia tâm sự? Nói đến thì, chúng ta trước kia đã gặp nhau.

- Ồ?

Lục Ly giả vờ kinh ngạc, người nói chuyện với hắn là Tứ Kiếp hậu kỳ, xem ra muốn kéo hắn đi gần đó, đánh lén làm thịt hắn? Thần niệm của hai người khác như có như không tập trung vào hắn, Lục Ly biết giờ phút này chắc chắn không thể phi độ hư không.

Nếu một người chuẩn bị ra tay, Lục Ly trầm ngâm giây lát chuẩn bị giải quyết người này, xong chuyện còn lại Tứ Kiếp trung kỳ kia, Lục Ly có thể hoàn toàn bỏ mặc, cuối cùng chỉ cần làm thịt luôn Tứ Kiếp đỉnh phong là khỏe rồi.

- Được thôi.

Lục Ly giả vờ không chút cảnh giác, chủ động bay hướng phương xa, người kia lập tức bay tới, còn bay song song với Lục Ly.

Hắn cười tủm tỉm vừa bay vừa hỏi:

- Lão đại ca có nhớ chút gì về ta không?

Lục Ly nhíu mày, nói:

- Dường như hơi ấn tượng? Chúng ta gặp ở đâu?

- Bắc bộ Thần Phong đại lục!

Võ giả trung niên cười tủm tỉm nói:

- Lão đại ca hãy suy nghĩ kỹ vào, khoảng nửa năm trước!

Võ giả trung niên nói mơ hồ, Lục Ly giả vờ đăm chiêu, hai người đến ven đường, một đường bay sâu vào biển. Lục Ly luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, phát hiện người này còn chưa bày ra sát ý thì mặc kệ, tiếp tục bay tới trước.

Bay khỏi nghìn dặm, người kia đột nhiên dừng lại, cười cười:

- Lão đại ca, cho ngươi xem một món báu vật! Nếu ngươi vừa lòng thì ra giá đi, nếu không hài lòng thì thôi.

“Sắp ra tay!”

Trong lòng Lục Ly cười nhạt, vào thời khắc này hắn đột nhiên vận chuyển Bác Long thuật, nháy mắt toàn bộ thân thể cảm giác giống như một con cự thú thức tỉnh, khí huyết cuồng bạo tuôn ra từ thân thể hắn, một bàn tay tựa như tia chớp bóp cổ người này, tay kia thì huơ nắm đấm đánh vào đầu đối phương.

Bùm!

Vang tiếng nổ trầm, ngoài người đối phương hiện ra chiến giáp, trên đầu cũng xuất hiện mũ giáp, nắm tay của Lục Ly đấm vào mũ giáp phát ra tiếng trầm đục.

Nhưng sức mạnh lớn chấn người này nổ đom đóm mắt, đầu choáng váng hoa mắt. Không đợi hắn phản ứng lại, nắm tay của Lục Ly nhanh như tia chớp tung ra, một đấm lại một đấm, cơ hồ đánh ra hơn ba mươi đấm trong một giây.

Vèo!

Bên tiểu đảo, hai bóng người bay nhanh tới, thần niệm của hai sát thủ khác thật ra luôn luôn lặng lẽ khóa chặt hai người, Lục Ly vừa ra tay, hai người này liền phản ứng lại.

Sát thủ bị Lục Ly bóp cổ cũng phản ứng lại, một thanh chủy thủ tỏa thần quang hiện ra trong tay hắn, đâm mạnh vào ngực Lục Ly.

Bùm bùm bùm!

Lục Ly liên tục không ngừng tung cú đấm, mũ giáp của người kia bị nứt, áo giáp tuy khá cứng nhưng lúc này lực lượng của Lục Ly quá mạnh, trực tiếp phá hủy thần văn ở bên trong, phá mở giáp chiến.

Ầm!

Phòng ngự thân thể của người này bình thường, bị Lục Ly đấm mấy đợt thì đầu nổ tung, trực tiếp chết đi, máu tươi bắn đầy mặt Lục Ly.

Bùm!

Chủy thủ mang theo thần quang của hắn đâm vào ngực Lục Ly, nhưng cảm giác như đâm vào thần thiết vạn năm, phát ra tiếng vang nặng nề, chẳng những không đâm vào, còn bị bắn ngược ra.

- A?

Hai người khác xông đến nhìn thấy Lục Ly trên tay cầm xác chết, mặt đầy máu, đặc biệt trông thấy đôi mắt khát máu như sói của Lục Ly làm tim hai người đập lỗi nhịp.

Hai người khác rất rõ ràng sức tấn công của người vừa rồi, tuy không phải một kích mạnh nhất nhưng sức sát thương cũng rất khủng bố, vậy mà không thể phá vỡ phòng ngự của Lục Ly? Chẳng lẽ Thần Thể của Lục Ly đã đại thành rồi sao?

- Giết!

Mắt Tứ Kiếp đỉnh phong bắn ra sát khí dày đặc, bất chấp tất cả, hắn trầm giọng quát một tiếng, cùng Tứ Kiếp trung kỳ khác một trái một phải xông về phía Lục Ly.

- Có chuyện gì?

Nhiều người trên tiểu đảo bay lên cao, thần niệm vươn hướng bên này. Mới rồi Lục Ly cùng một người qua một góc bàn việc mà, sao đột nhiên đánh nhau? Còn giết người?

Vèo! Vèo!

Hai người cách Lục Ly vốn đã không xa, thoáng chốc xông đến. Tay Tứ Kiếp đỉnh phong cầm chuỗi phật châu, trên hạt châu rậm rạp thần văn, thần uy mênh mông, rõ ràng là chí bảo. Thần niệm của Lục Ly tra xét thần văn trên hạt châu khác với thời hiện tại, báu vật này hẳn là có chút năm tuổi.

Vèo!

Tứ Kiếp đỉnh phong đột nhiên ném phật châu qua, phật châu rời ra, biến to cỡ nắm tay, hai mươi lăm viên phật châu biến thành hai mươi lăm quả cầu sắt từ bốn phương tám hướng đập về phía Lục Ly.

Bình Luận (0)
Comment