Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ngô gia thậm chí không cử ra nhiều cường giả, chỉ phái mười trưởng lão nhóm Ngô Thanh.
Dù sao chỉ là truyền nhân của Thiên Biến Chi Vương, Ngô gia không thể nào xuất động cường giả quá mạnh, Dương Đế càng không thể nào tự mình xuất động, làm như thế là cho Lục Ly mặt mũi.
Nghe nói Lục Ly chỉ có sức chiến đấu Tứ Kiếp, Ngô gia cử ra mười trưởng lão đã rất nể tình, Ngô gia làm siêu cấp gia tộc, cũng thể hiện sức ảnh hưởng của mình, tùy tiện lấy ra ít đồ liền có thể khiến vô số lão ma điên cuồng.
Lục Ly cảm giác được áp lực!
Trong khoảng thời gian này Lục Ly giết nhiều người, nhưng hắn phát hiện rất nhiều lần phi độ hư không đi ra ngoài thì xung quanh đầy người, tuy đều là một số võ giả nhỏ và thám báo, nhưng không ít dần mà ngược lại càng đông.
Lục Ly có chút đau đầu, Ngân Viêm Hải Vực quá nhiều người, giết không hết. Có giết người hay không chẳng quan trọng, quan trọng là hành tung của hắn không ngừng bị tra xét được, đến lúc đó Ngô gia rất dễ dàng ở gần đó đặt bẫy. Tùy theo càng lúc càng nhiều cường giả mở ra vực môn lại đây, xác suất Lục Ly gặp phải cường giả sẽ càng lúc càng lớn.
“Tìm hiểm địa đi vào trốn tránh?”
Lục Ly nhớ đến Trớ Chú Chi Địa, nếu lân cận có hiểm địa thì có thể đi vào trốn tránh, vấn đề là hắn không rành tình huống ở Ngân Viêm Hải Vực.
“Tìm người khảo vấn thử!”
Trong lòng Lục Ly quyết định chủ ý, lại một lần nữa phi độ hư không, đúng dịp gần đó có bốn người, Lục Ly lao qua đánh chết ba người, bắt người còn lại vào Thiên Ly Châu.
- Hừm hừm!
Người này vẻ mặt ngạo nghễ, lạnh lùng nói:
- Truyền nhân Thiên Biến, ngươi không trốn thoát được, xung quanh đều là lão ma. Lão ma ở trung bộ đều đi tới, đang lùng bắt ngươi, ngươi rất nhanh sẽ bị bắt, cuối cùng sẽ bị đinh chết ở Thiên Tội Nhai. Ngô gia đã tuyên bố treo giải thưởng, ngươi cho dù chạy trốn tới chân trời góc biển đều khó thoát khỏi cái chết.
Oong!
Lục Ly lười tốn nước miếng với người này, trực tiếp thả ra Hư Không Trùng, giây lát sau người này quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ, khai hết tình huống Ngô gia và bốn phía.
Bùm!
Lục Ly đánh chết người này, sau đó phi độ hư không về phía đông, hắn chuẩn bị đi vào một tuyệt địa, nhìn xem có thể tránh một khoảng thời gian được không.
Tử Đế từng vào nơi này, đối với đa số người là hiểm địa, đối với Lục Ly thì có thể là bảo địa. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Lục Ly có thể chịu đựng được, bởi vì chỗ đó có Hủy Diệt Sí Viêm, nhưng hơi ít, về sau Tử Đế mới tìm được bảo địa của Ngô gia.
Hủy Diệt Sí Viêm là một trong những ngọn lửa khủng bố nhất thế giới này, nghe đồn là từ Cửu Thiên rơi xuống, nhiệt độ cao dọa người. Dù là cường giả Lĩnh Chủ cũng không dám vào khu vực trung tâm Hủy Diệt Sí Viêm, trừ phi cấp Đế mới dám ở khu vực đó.
Lục Ly vốn muốn tìm bảo địa như vậy, cộng thêm hiện tại nhiều lão ma đang truy tung hắn, hắn tự nhiên không có bất cứ do dự phi độ hư không hướng bên kia.
Lục Ly đổi phương hướng, vừa lúc né thoát cường giả đi mạn bắc bao vây. Bởi vì tuyến đường của Lục Ly luôn hướng tây bắc, nên nơi đó bây giờ đầy rẫy lão ma cùng thám báo, phía đông ít người hơn.
Sau khi Ngô gia nhận được tin tức thì Lục Ly đã liên tục phi độ hư không hơn ba mươi lần.
Sau khi Ngô Thanh nhận được tin, nhìn lướt qua bản đồ, giật thót tim nói:
- Nguy rồi, hắn muốn đi Sí Viêm Đảo! Lập tức mở ra vực môn đi bên ngoài Sí Viêm Đảo chặn lại hắn!
Sí Viêm Đảo rất nổi tiếng trong Ngân Viêm Hải Vực, nơi này là một hiểm địa cực kỳ nổi tiếng, trừ Đại Đế ra không ai dám đi khu vực trung tâm hòn đảo.
Nghe nói khu vực trung tâm hòn đảo có thần dược siêu phẩm, mấy nghìn năm trước một Đại Đế từng đi vào, được mấy gốc siêu cấp thần dược. Mới qua mấy nghìn năm, dù có thần dược cũng chưa lớn lên. Cho nên mấy năm nay không có người đi vào, không có chí bảo thì đi vào làm gì, chịu chết sao?
Lục Ly đột nhiên đổi phương hướng khiến đám lão ma bày cạm bẫy sẵn đều không dùng được, chờ khi bọn họ phát hiện, truyền tống đi Sí Viêm Đảo thì đã muộn rồi.
Lục Ly phi độ hư không tốc độ quá nhanh, vốn cách chỗ này không quá xa, mấy chục lần phi độ hư không, hắn đã đến gần Sí Viêm Đảo.
Còn chưa tới gần Sí Viêm Đảo, Lục Ly liền cảm giác nhiệt độ xung quanh cao hơn, hắn từ xa nhìn thấy một đốm đen, cách ly ít nhất có mấy vạn dặm. Bên này nhiệt độ đã cao như thế, đến gần thì càng nóng cỡ nào nữa?
Xung quanh có sương trắng, rõ ràng là nước biển bị nhiệt độ cao bốc hơi, cho nên bốn phía có sóng biển đổ hướng Sí Viêm Đảo, vì nước biển nơi đó không ngừng bị bốc hơi.
Lục Ly cấp tốc bay đi, trung bộ Ngân Viêm Hải Vực xuất động nhiều lão ma đầu như vậy, Lục Ly không dám phi độ hư không đi nữa. Lúc trước hắn may mắn, không có gặp phải lão ma đầu, may mắn sẽ không liên tục, hắn tiếp tục phi độ hư không thì cuối cùng chỉ có đường chết.
Bay một nén hương, Lục Ly đến vòng ngoài Sí Viêm Đảo, thấy rõ toàn cảnh hòn đảo. Đây là một hòn đảo rất lớn, chiếm diện tích mấy chục vạn dặm, bên trong không có hoa cỏ cây cối, chỉ có lửa cháy hừng hực.
Nguyên hòn đảo bị lửa bao phủ, nhìn từ xa giống một quả cầu lửa lớn. Lửa vùng ngoài bốc cháy lên nghìn trượng, bao phủ nguyên hòn đảo.
Lửa ngoài cùng là màu lam, nhan sắc rất đậm, cho nên hòn đảo thoạt trông rất lộng lẫy, giống như một đóa hồng xanh xinh đẹp to lớn.
Trước đó Lục Ly đã hỏi thám báo kia về tình huống trên Sí Viêm Đảo. Hòn đảo này có lửa sáu loại màu, lửa càng vào trung tâm thì càng khủng bố. Lửa màu đen ở khu vực chính giữa là Hủy Diệt Sí Viêm, ngọn lửa mà ngay cả Tử Đế cũng phải đi tìm để tôi thể, có thể tưởng tượng ngọn lửa bá đạo.
Lục Ly do dự đứng bên ngoài khu vực lửa màu lam, bởi vì hắn đứng ở ngoài cùng đã cảm giác toàn thân nóng bức, sau lưng mồ hôi đầm đìa, có thể tưởng tượng ngọn lửa này bá đạo cỡ nào.
Chắc chắn hắn không vào nổi tận cùng, có thể đi vào tầng thứ tư, tầng thứ năm đã cảm tạ trời đất.