Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cảm giác hắn giống như một tòa Ngân Viêm Hỏa Sơn, khiến không gian bốn phía cũng trở nên áp lực.
Xích Dương Tử đến đây, Ngô Thanh lập tức ra nghênh đón. Đây là Ngũ Kiếp đỉnh phong, còn là cường giả thành danh đã lâu, còn nổi danh hơn Phàn Sơn cư sĩ. Bởi vì người này một mình diệt một thế lực trung đẳng, một mình giết được ba Ngũ Kiếp đỉnh phong.
Phù phù phù!
Bốn phía còn bay tới một vài lão ma, đều là nghe tin tức đến, muốn xem thử Xích Dương Tử này diệt sát Lục Ly thế nào. Bọn họ không giết chết được Lục Ly, giờ đây tự nhiên muốn thấy Lục Ly chết như thế nào.
- Tham kiến Xích Dương Tử tiền bối!
Ngô Thanh mang theo hai trưởng lão ra nghênh đón, còn có mấy lão ma cũng đi lên hành lễ.
Xích Dương Tử xem như lão ma chân chính, sống khoảng ba mươi vạn năm, đám người Ngô Thanh xem như vãn bối.
Xích Dương Tử có tóc đỏ rực lửa, râu cũng là màu đỏ, râu tóc dựng lên, đôi mắt như chuông đồng, thoạt nhìn hơi dọa người.
Hắn lãnh đạm gật đầu, xem như chào hỏi mọi người, ánh mắt hắn liếc nhìn Sí Viêm Đảo, mở miệng nói:
- Tiểu tử kia vẫn còn ở bên trong sao?
Ngô Thanh gật đầu:
- Vẫn luôn ở bên trong, nhưng hắn có thể đi vào khu vực bạch hỏa, Xích Dương Tử tiền bối có biện pháp chấn sát hắn không?
- Khu vực bạch hỏa?
Sắc mặt Xích Dương Tử trầm xuống, hắn trầm mặc không nói, khi đám người Ngô Thanh nghĩ hắn cũng không dám đi vào, Xích Dương Tử chợt nói:
- Muốn ta giết hắn cũng được, nhưng điều kiện của các ngươi không đủ, ta muốn có thêm một cái.
- Thêm một cái?
Ngô Thanh nhíu nhíu mày, nhưng chỉ dừng một chút, rồi nói:
- Xích Dương Tử tiền bối mời nói, ta có thể làm chủ thì không thành vấn đề.
Ngô Thanh nói chuyện thật thông minh, bởi vì chuyện hắn có thể làm chủ đều không phải chuyện lớn, chuyện lớn chân chính cần tộc trưởng và đại trưởng lão Ngô gia làm chủ, hắn còn chưa đủ tư cách.
- Ta muốn đi vào bí cảnh Ví Siêm của các ngươi một chuyến!
Xích Dương Tử lạnh giọng nói:
- Ta phải ở trong đó một ngày, ta cam đoan không phá hủy bí cảnh của các ngươi, nhưng vật ta đoạt được ở bên trong, đều là của ta.
- Chuyện này...
Đám người Ngô Thanh chần chờ, bí cảnh Sí Viêm là nơi năm đó Tử Đế đi vào, là tài nguyên bảo địa của Ngô gia, nơi đó có rất nhiều thiên địa thần dược kỳ dị. Nếu Xích Dương Tử đi vào, rất nhiều thần dược đều sẽ bị hắn thu thập, cái giá này phải trả có hơi lớn.
- Như thế nào, không đồng ý sao?
Xích Dương Tử nghiêng mắt nhìn Ngô Thanh, nói:
- Không đồng ý, ngươi gọi lão bất tử nhà các ngươi đến đây đi. Khu vực bạch hỏa, cho dù là lĩnh chủ nhà các ngươi cũng không nhất định có thể đi vào, trừ phi ngươi gọi tộc trưởng hoặc tộc vương các ngươi xuất động.
Sắc mặt đám người Ngô Thanh khổ não, đối phó với một truyền nhân Thiên Biến, còn cần tộc trưởng xuất động sao? Vậy cũng quá hạ giá rồi? Tộc vương? Việc nhỏ này nếu báo cáo lên Dương Đế, sợ bị Dương Đế một chưởng đập chết.
- Chờ đã, tiền bối!
Ngô Thanh nghĩ nghĩ, chắp tay nói:
- Ta phái người truyền tin về, để đại trưởng lão định đoạt, việc này... ta không thể làm chủ!
- Nhanh lên đi!
Xích Dương Tử không kiên nhẫn phất tay, sau đó trực tiếp tiến vào trong Sí Viêm Đảo, nhưng hắn đang ở bên ngoài Sí Viêm Đảo. Khi hắn đi vào, chuyện thật thần kỳ đã xảy ra, ngọn lửa gần hắn chợt xông về phía hắn, bị hắn hút vào trong thân thể.
- Quả nhiên không hổ là Xích Dương Tử!
- Chậc chậc, ngọn lửa cũng có thể hấp thu, hắn chẳng lẽ là thân thể hỏa thần!
- Chuyên tu hỏa hệ ở Ngân Viêm Hải Vực, sợ là Xích Dương Tử tiền bối có thể nằm trong ba hạng đầu đi?
- Ngay cả Ngân Viêm Hỏa Sơn hắn cũng dám đến, ngọn lửa thế này thì sợ cái gì? Có lẽ bạch hỏa căn bản cũng không thể thương tổn hắn?
Bốn phía nhất thời náo nhiệt phi phàm, rất nhiều người lộ ra ánh mắt chờ mong, lần này Xích Dương Tử đi vào, khẳng định có thể mang thi thể của Lục Ly ra ngoài đi? Bọn họ đều rất muốn nhìn xem, truyền nhân Thiên Biến khiến nhiều lão ma tay trắng đi ra, rốt cục là người thế nào? Nghe nói thật trẻ tuổi? Nghe nói còn là hậu nhân của Tử Đế?
Ngô Thanh phái người truyền tin trở về, sau ba ngày, Ngô gia truyền tin trở lại, đáp ứng điều kiện của Xích Dương Tử.
Ngô Thanh truyền lại dự đoán của Xích Dương Tử cho Ngô gia, tộc trưởng của Ngô gia tự nhiên sẽ không xuất động, nếu Thái thượng trưởng lão của Ngô gia xuất động vẫn tay không trở về, vậy mặt mũi vứt ở đâu. Không bằng nhượng bộ một chút lợi ích, để Xích Dương Tử giết chết Lục Ly.
- Ừm, đều chờ xem!
Sau khi Xích Dương Tử nhận được câu trả lời khẳng định, thân mình bước vào trong, bên ngoài có một vài lão ma và võ giả Tứ Kiếp đi vào, muốn xem thủ đoạn kinh thiên của Xích Dương Tử.
Xích Dương Tử rất nhanh đến khu vực hồng hỏa, sau đó đều không dừng lại, thân mình tiến vào khu vực tử hỏa. Ngọn lửa màu tím thổi đến thân thể hắn, quanh cơ thể hắn sáng lên hồng quang, lại hấp thu tử hỏa gần đó...
- Chuyện này...
Một đám người đi theo phía sau đều trợn mắt há hốc mồm, tử hỏa cũng có thể hấp thu, vậy bạch hỏa có lẽ không có áp lực quá lớn với Xích Dương Tử?
- Có người tới rồi!
Lục Ly ngồi xếp bằng trong khu vực trung gian giữa tử hỏa và bạch hỏa chợt mở mắt, hắn không hề nghĩ ngợi, lập tức rút ba gốc cây trên mặt đất, quấn lên người. Hắn lập tức vung đao, bổ tới bóng người vọt đến rất nhanh.
Xoẹt xoẹt!
Một luồng đao mang xoay vòng giữa không trung, thổi quét vô số tử hỏa. Chuyện khiến Lục Ly khiếp sợ đã xảy ra... tất cả tử hỏa sau khi đến bên cạnh người nọ, đều bị hồng quang trên người người nọ hấp thu từ từ.
- Chuyện này...
Sắc mặt Lục Ly trầm xuống, trình độ tu luyện hỏa hệ của người này hẳn vượt qua tưởng tượng của hắn, tử hỏa cũng có thể hấp thu? Vậy bạch hỏa có phải cũng không ngăn được hắn không? Nếu bạch hỏa cũng không ngăn được, vậy hắn chỉ có thể khoanh tay chịu chết.
- Thiên Chúc Quả?
Xích Dương Tử không nhìn Lục Ly mà tập trung lên mười hai quả ám kim trên người Lục Ly, trong mắt hắn sáng rực, trên mặt còn có vẻ kích động.
- Tiểu tử!