Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Người sống ở Phi Hỏa Đại Lục, từ nhỏ đã bị báo cáo, Băng Ma Quật tuyệt đối không thể đến gần. Cho nên, người của Phi Hỏa Đại Lục có chung nhận thức, gần ba mươi bảy Băng Ma Quật kia đều là tuyệt địa, không thể đến gần.
Trong Băng Ma Quật có thần văn thiên địa kỳ dị, dòng nước lạnh bên trong đã không thể xem là lạnh. Bởi vì một khi rơi vào, linh hồn và thân thể ngươi đều sẽ đông lạnh muốn phân ly, không còn tri giác gì, còn nói gì lạnh hay không lạnh?
Lục Ly cũng không hoảng hốt, thần niệm đảo qua trong Băng Ma Quật. Hắn không chỉ phát hiện hơn mười thi thể, còn phát hiện càng sâu tầng càng có nhiều hài cốt, người duy nhất còn sống, đích xác chỉ còn lão giả bên trái kia.
Thần niệm hắn quét qua, tập trung vào người này, truyền đạo:
- Tiền bối, ngươi bị nhốt vạn năm rồi?
Trong cơ thể lão giả này thần lực hoàn toàn không động đậy, trên người không có nửa điểm hơi thở, cho nên cảm ứng không nổi, nhưng nhìn thấy bộ dáng lão giả này, hẳn không phải kẻ yếu.
- Là một vạn năm, còn là một vạn mấy ngàn năm, ta tự mình cũng không nhớ rõ!
Lão giả thở dài nặng nề, truyền âm nói:
- Có mấy người rơi vào với lão phu, bọn họ đều điên rồi, cuối cùng toàn bộ đã chết. Lão phu một mình ở đây gần vạn năm. Phỏng chừng lão phu cũng sắp điên rồi, may còn có tiểu tử ngươi tiến vào, lão phu có lẽ có năng lực chống đỡ mấy trăm năm…
Lục Ly truyền âm tiếp tục hỏi:
- Xem thực lực của tiền bối hẳn không kém, vì sao không thể thoát vòng vây? Mấy năm nay tiền bối không nghĩ biện pháp sao?
- Thực lực của lão phu?
Lão giả trầm ngâm, giống như không nhớ được gì, một lát mới truyền âm nói:
- Lão phu nhớ rõ trước khi bị nhốt vừa mới đột phá Lục Kiếp. Trong Băng Ma Quật, đừng nói Lục Kiếp sơ kỳ, cho dù Lục Kiếp hậu kỳ bình thường đều không thể ra ngoài. Băng Ma Quật chính là tử địa được cả Phi Hỏa Đại Lục công nhận. Tiểu huynh đệ, đừng phí sức nữa, nơi này… không ra ngoài được.
- Lục Kiếp hậu kỳ cũng không ra được?
Nội tâm Lục Ly trầm xuống, chẳng lẽ hắn phải thật sự ở đây biến thành người bán sống bán chết như lão giả này? Mắt thấy sắp đến Nghịch Long Cốc, nếu bị nhốt chết ở đây, nội tâm hắn khẳng định phi thường không cam lòng.
- Tiểu huynh đệ!
Lão giả kia trầm giọng nói:
- Lòng của ngươi nhất định phải trầm ổn, Băng Ma Quật này khủng bố nhất không phải băng mà là ma âm. Mỗi mười ngày nửa tháng sẽ có ma âm vang lên, ngươi nhất định phải ổn định tâm linh, như vậy mới không dễ dàng chết đi, nếu không lão phu cũng không còn ai nói chuyện nữa.
- Ma âm?
Linh hồn Lục Ly run lên, hắn không truyền âm, mà trầm ngâm lại, hắn truyền âm nói với Huyết Linh Nhi:
- Huyết Linh Nhi, ngươi tra xét rõ ràng, xem có thể phá giải thần văn của Băng Ma Quật này không? Không cầu phá giả, chỉ cầu có thể giúp ta thoát vòng vây là được rồi.
- Được, chủ nhân!
Huyết Linh Nhi truyền âm lại nói:
- Thần văn thiên địa nơi này quá huyền diệu, ta cần thời gian, chủ nhân an tâm chờ đợi, có lẽ mấy tháng mơi có thể có ý tưởng.
Ừm!
Lục Ly gật đầu, truyền tin với lão phu kia, mục đích tự nhiên là tìm hiểu càng nhiều tình báo của Băng Ma Quật.
Lão gia một mình ngây người ở đây vạn năm, giống người bán sống bán chết, có người tiến vào nói chuyện phiếm với hắn, hắn tự nhiên vui vẻ. Cũng không quản thực lực Lục Ly thấp thế nào, tuổi cũng nhỏ, hắn vẫn nói liên miên không ngừng với Lục Ly.
Người đến lúc chết lời nói cũng thiện cảm, lão giả này biết mình sống không được bao lâu, nếu cuối cùng hắn và Lục Ly đều biến thành hài cốt, vậy không cần phân biệt thân phận tôn ti gì, đều là nhân tộc, đều là đồng bào.
Lão giả nói rất nhiều, nói hắn vì sao rơi vào nơi này, nói hắn đến từ gia tộc nào, nói về hậu bối trong gia tộc hắn, nói rất nhiều.
Một người cô đơn đau khổ ở đây vạn năm, không ai nói chuyện, không thể tu luyện, ngoài ngủ say, chỉ có thể ngẩn người, chỉ có thể chờ chết. Lão giả đến giờ còn chưa bị điên, đã là do ý chí của hắn phi thường cường đại.
- Đúng rồi, tiểu tử!
Lão giả nói cằn nhằn nửa ngày, đột nhiên tò mò hỏi:
- Tiểu tử ngươi đến từ gia tộc gì, vì sao lại rơi vào nơi này? Ngươi giống như không biết Băng Ma Quật? Chẳng lẽ không phải người của Phi Hỏa Đại Lục?
- Không phải!
Lục Ly cũng không giấu diếm, hắn nói:
- Ta thậm chí không phải người của Tam Trọng Thiên, ta đến từ nhân gian, ta đến Tam Trọng Thiên là vì tìm người.
- Hả?
Lão giả hơi kinh ngạc nói:
- Nhìn ngươi cũng thật trẻ tuổi, vậy mà phi thăng từ nhân gian? Tiểu tử ngươi đừng gạt ta, chúng ta đều không ra ngoài được, ngươi gạt một lão nhân như ta không có ý nghĩa gì!
- Tiền bối nói đùa rồi!
Lục Ly truyền âm nói:
- Việc này có gì để lừa gạt, ta phi thăng lên Tử Dương đại lục, sau đó đến Lẫm Đông Đại Lục, rồi đến Thần Phong Đại Lục, vượt qua Ngân Viêm Hải Vực, đến Phi Hỏa Đại Lục mới không bao lâu, lại không ngờ rơi vào Băng Ma Quật này…
- Tử Dương Đại Lục sao? Lẫm Đông Đại Lục và Thần Phong Đại Lục lão phu đã đi qua, nhưng Tử Dương Đại Lục lão phu còn chưa từng đi qua!
Lão giả hơi tin tưởng, hắn nghĩ lại hỏi:
- Ngươi đến Phi Hỏa Đại Lục tìm người? Nơi này có người thân sao?
Lục Ly trầm ngâm một lát, nói:
- Tiền bối biết Nghịch Long Tộc không?
- Nghịch Long Tộc?
Lão giả kia hơi kinh ngạc, nói:
- Tự nhiên biết, đây là Phi Hỏa Đại Lục, một trong hai mươi bảy đại thế lực Phi Hỏa Đại Lục. Năm đó lão phu cũng có chút giao tình với đại nhân vật Nghịch Long Tộc. Không đúng a… tiểu tử, Nghịch Long Tộc không thông hôn với bên ngoài, nếu ngươi đến từ nhân gian, sao có thể có quan hệ với Nghịch Long Tộc?
- Ta có một tỷ tỷ!
Nghe nói lão giả này có giao tình với Nghịch Long Tộc, Lục Ly cũng không che giấu, nói:
- Cha ta thu dưỡng một đứa nhỏ, nàng là tộc nhân Nghịch Long Tộc. Mặc dù không biết vì sao lưu lạc đến nhân gian, nhưng nàng là người Nghịch Long Tộc thì có thể xác định. Ta đến đây tìm nàng. Nàng đã mất tích nhiều năm trước, ta biết được một ít tin tức, nàng đã được đón về Nghịch Long Tộc.