Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Tiểu Lục Tử, tỉnh lại!
- Tiểu Lục Tử, tỉnh lại!
Sau một lúc lâu, Thiên Gian Tử cảm thấy không thích hợp, vội vàng truyền âm, còn vận dụng bí thuật linh hồn, trực tiếp tạo trận sấm sét nổ tung trong đầu Lục Ly.
Nhưng Lục Ly không có động tĩnh gì, linh hồn giống như hoàn toàn trầm luân, hoàn toàn rơi vào tay giặc. Huyết Linh Nhi cũng quyết đoán công kích linh hồn của Lục Ly. Hào quang Long Hồn lóng lánh, bảo hộ linh hồn Lục Ly.
Chỉ là...
Long Hồn lần này giống như cũng vô dụng. Hào quang Long Hồn lóng lánh, linh hồn Lục Ly lại tĩnh lặng, không có dao động gì, giống như biến thành người bán sống bán chết chân chính.
- Xong rồi, tiểu tử đã bảo đừng xằng bậy, cố tình lại không tin.
- Ai... vốn nghĩ có người đến làm bạn, ta còn có thể kiên trì một thời gian này. Tiểu Lục Tử chết đi, sợ là ta cũng không kiên trì được mấy năm.
- Thôi, thôi! Kiên trì không được thì không được, dù sao cuối cùng đều phải chết, chết trễ hay chết sớm cũng không khác biệt gì.
Thiên Gia Tử gọi vài ngày, thấy Lục Ly vẫn không có động tĩnh gì, Thiên Gia Tử bỏ cuộc. Loại tình huống này hắn gặp nhiều rồi, người rơi vào cùng hắn đều rất nhanh đắm chìm như vậy, sau đó đều không tỉnh lại. Cuối cùng linh hồn vô thanh vô tức biến mất, biến thành một khối thi thể.
Thời gian một ngày lại một ngày trôi qua, sau nửa tháng, Lục Ly vẫn không tỉnh lại. Ma âm lần hai vang lên, Lục Ly không có phản ứng gì.Thiên Gia Tử chờ sau khi ma âm biến mất, nội tâm khẽ thở dài, cũng không quản Lục Ly nữa.
Nội tâm Huyết Linh Nhi hơi rốt ruột, nhưng nàng kêu hai lần, công kích linh hồn Lục Ly rất nhiều lần, cuối cùng đều được Long Hồn hộ thủ ,thiếu chút nữa bị Long Hồn cắn nuốt. Nếu như vậy vẫn kêu không tỉnh Lục Ly, nói cũng không có biện pháp. Thân thể của Thánh Hoàng Chi Nữ ở trong Thiên Ly Châu, Lục Ly không thể vận dụng chút thần lực nào, cho nên Thiên Ly Châu không dùng được. Thân thể của Thánh Hoàng Chi Nữ cũng không thể ra ngoài. Cho dù ra ngoài được, Huyết Linh Nhi cũng cảm thấy thân hình Thánh Hoàng Chi Nữ cũng không động đậy được, thần văn nơi này quá huyền diệu.
Đợi nửa tháng, Huyết Linh Nhi mặc kệ, tiếp tục tìm hiểu thần văn. Nó biết muốn cứu Lục Ly, bây giờ còn một biện pháp, đó là phá giải thần văn, sau đó để Thiên Gia Tử mang Lục Ly ra ngoài.
Thời gian tiếp tục trôi qua, mỗi cách nửa tháng, ma âm sẽ vang lên một lần, Lục Ly vẫn không có động tĩnh gì. Linh hồn hắn tĩnh lặng như nước, không có dao động gì, giống như... vĩnh viễn không có dao động gì.
Trong nháy mắt, lại ba năm trôi qua.
Huyết Linh Nhi không có đột phá quá lớn, Lục Ly vẫn không có động tĩnh như trước, nhưng khiến Thiên Gia Tử kinh ngạc là ba năm trôi qua, linh hồn Lục Ly lại không tiêu tán. Dựa theo lẽ thường, nhiều nhất một năm, linh hồn Lục Ly sẽ tiêu tán.
Không chỉ không tiêu tán, ba năm này, linh hồn Lục Ly còn cường đại hơn rất nhiều, hồn lực hùng hậu mênh mông. Linh hồn cường đại cũng dễ lý giải, dù sao ma âm sẽ khiến linh hồn của người cường đại hơn. Nhưng linh hồn Lục Ly vẫn không tiêu tán, điều này khiến người ta thật buồn bực.
Hắc hắc!
Đột nhiên, trong linh hồn Thiên Gia Tử vang lên một tiếng cười, khiến Thiên Gia Tử sợ tới mức thân hình run lên, nghĩ đến ba ngày gặp ma. Sau đó, Thiên Gia Tử đột nhiên tỉnh ngộ, truyền âm nói:
- Tiểu Lục Tử, ngươi sao lại sống lại?
Ha ha ha!
Lục Ly cười truyền âm nói:
- Thiên Gia Tử lão ca, ta lại không chết, vì sao nói ta sống lại? Ta chỉ là bế quan sâu mà thôi, ta chỉ tìm hiểu về phương diện thần âm, ma âm này kỳ thật không thương tổn được ta. Tìm hiểu ba năm, pháp tắc thần âm rốt cục đại thành. Đáng tiếc, thân mình chúng ta không thể động đậy, nếu không ta nhất định phải uống vài chén với Thiên Gia Tử đại ca.
Ai…
Thiên Gia Tử khe khẽ thở dài nói:
- Tìm hiểu chân ý pháp tắc có ích lợi gì? Mấy năm nay ta tìm hiểu rất nhiều bí thuật linh hồn cường đại. Giờ đây, bí thuật linh hồn của ta cộng thêm cường độ của linh hồn ta, nếu không có yêu hồn cửu phẩm, ta tin tưởng Lục Kiếp đỉnh phong đều sẽ bị thương. Nhưng chúng ta đều không ra ngoài được, chuyện này… còn có ý nghĩa gì?
Ra ngoài không được, cho dù hiểu được mấy chân ý chí cường cũng vô dụng!
Những lời này là lời nói thật, Lục Ly vốn đang vui sướng, lập tức bị hất chậu nước lạnh, hắn trầm ngâm một lát, truyền âm hỏi Huyết Linh Nhi.
- Chủ nhân, ngươi rốt cục tỉnh rồi!
Huyết Linh Nhi truyền âm lại, sau đó tiếp tục nói:
- Thiên địa thần văn nơi này ta có một ý nghĩ, nhưng không nắm chắc phá giải tuyệt đối. Nhưng có một tin tức tốt khác, kèn lệnh kia đã được ta luyện hóa, chủ nhân có thể dùng bất cứ lúc nào.
- Có thể dùng bất cứ lúc nào?
Nội tâm Lục Ly cười khổ, hiện tại hắn ngay cả một ngón tay cũng không thể động đậy, đừng nói luyện hóa kèn lệnh, cho dù luyện hóa bức cổ họa kia cũng có tác dụng gì?
- Đừng động đến bảo vật Thượng Cổ này nữa, nghĩ biện pháp phá giải thần văn đi, để ta đi ra ngoài!
Lục Ly truyền âm lại, Huyết Linh đáp trả một câu rồi tiếp tục tìm hiểu thiên địa thần văn nơi này. Huyết Linh Nhi có một điểm phi thường tốt, vĩnh viễn không biết mệt mỏi, cũng sẽ không có cảm xúc, chỉ biết tiếp tục tìm hiểu thần văn. Thế giới của nó chỉ có thần văn, việc còn lại, ngoại trừ Lục Ly an bài cho nó, cái gì nó cũng không quản.
Dưới chuyên chú tuyệt đối, làm bất cứ chuyện gì cũng sẽ phi thường mau. Huyết Linh Nhi không có các loại tâm tư hỗn loạn của nhân loại, chỉ biết hết sức chăm chú tìm hiểu thần văn. Dưới tình huống như vậy, trình độ của nó về thần văn có thể không tiến bộ sao?
Lục Ly mặc kệ Huyết Linh Nhi, nghỉ ngơi một lát, nói chuyện phiếm với Thiên Gia Tử. Cho dù thế nào, pháp tắc thần âm tìm hiểu thành công vẫn khiến tâm tình hắn phi thường không tồi, dù sao tìm hiểu nhiều năm như vậy, rốt cục thành công, bất luận là ai đều sẽ có cảm giác vui sướng phá giải cửa ải khó khăn.
Tham ngộ pháp tắc thần âm, kỳ thật có quan hệ rất lớn với ma âm nơi này. Ma âm nơi này dẫn dắt Lục Ly rất nhiều, khiến hắn nghĩ ra nhiều chuyện nghĩ không ra.