Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vẻ mặt Thủy Thụy Dương đang khai chiến với ba người Nghịch Long Vân tỏ ra khiếp sợ. Hắn giữ chân ba người Nghịch Long Vân thật nhẹ nhàng, hắn vốn nghĩ bên kia cũng sẽ thật nhẹ nhàng, lại không ngờ bên kia phát ra ám hiệu lui binh?
Xảy ra vấn đề gì sao?
Thủy Thụy Dương có hơi nghĩ không thông, chẳng lẽ gần đó mới có cường giả Nghịch Long Tộc đi ngang qua? Nếu không sao có thể rút lui như vậy.
Mặc kệ thế nào, nếu phía bên kia đều rút lui, Thủy Thụy Dương bên này sao có thể chịu nổi?
Ngũ Kiếp đỉnh phong muốn đi, vậy thì đơn giản, bằng vào đám người Nghịch Long Vân sẽ không ngăn được hắn. Thủy Thụy Dương phóng ra công kích cường đại, thoải mái bức lui ba người, sau đó hóa thành tàn ảnh bay đi.
- Đi đi!
Trên mặt đám người Nghịch Long Vân đều là vẻ khiếp sợ, Thủy Thụy Dương vậy mà chạy thoát rồi? Vừa rồi tiếng huýt gió kia chẳng là tín hiệu lui binh? Ba người cũng không quản quá nhiều, bay vụt đến chỗ Lục Ly.
Ba người rất nhanh bay đến, nhìn thấy nơi này đã chết hơn mười người, phía sau lưng Lục Ly không còn nhìn thấy miếng thịt nào, xương sườn gãy hết, lục phủ ngũ tạng nát bét, ba người hơi động dung.
Nhưng sau khi ba người nhìn thấy địch quân đã chết sáu cường giả Ngũ Kiếp, trên mặt ba người đều là vẻ chấn động. Nghịch Long Vân và người Nghịch Long Tộc liếc nhìn nhau, người nọ rất nhanh truyền âm, vẻ khiếp sợ trên mặt Nghịch Long Vân càng nồng đậm.
Truyền nhân Tử Đế quả nhiên bất đồng, Tam Kiếp đỉnh phong lại chém giết nhiều cường giả Ngũ Kiếp như vậy. Nếu việc này truyền ra, sợ là rất nhiều người đều sẽ không tin.
Nhưng nghĩ Lục Ly vận dụng là công kích linh hồn, khiếp sợ trong nội tâm hắn cũng không còn quá nhiều. Rất nhiều cường giả tu luyện linh hồn thuật đều không để ý cảnh giới. Thủy Vân Điện có một cường giả Ngũ Kiếp sơ kỳ, tinh thông bí thuật linh hồn, có thể dùng cảnh giới Ngũ Kiếp khiêu chiến lĩnh chủ Lục Kiếp.
Khiến Nghịch Long Vân cảm khái là Lục Ly có thể chống lại một kích của Ngũ Kiếp hậu kỳ mà không chết, thần thể tiểu thành bá đạo như vậy sao?
- Đi thôi!
Giờ đây không phải lúc nói những chuyện này, Nghịch Long Vân lấy ra một chiến thuyền, đây là chiến thuyền đã dùng, nhỏ hơn chiến thuyền lúc trước một chút.
Mọi người dọn dẹp chiến trường, thi thể địch nhân cũng mang theo, Nghịch Long Vân mang theo Lục Ly tiến vào chiến thuyền, rất nhanh phá không.
- Lục huynh, lần này nhờ vào ngươi, nếu không chúng ta đều chết hết rồi!
Nghịch Long Vân mang theo Lục Ly tiến vào trong khoang thuyền, cảm kích chắp tay nói, ngạo khí trong mắt cũng không còn, trong mắt toàn là cảm kích chân thành.
- Không nói chuyện này nữa, ta chữa thương trước đã!
Lục Ly phất tay áo, lấy ra thần dược, bắt đầu luyện hóa chữa thương. Nghịch Long Vân hơi gật đầu, tự mình ra ngoài hộ pháp, tránh cho đám người Thủy Thụy Dương quay lại.
Đám người Thủy Thụy Dương không trở lại, nếu một kích của bọn họ không trúng tự nhiên lập tức đào tẩu. Nếu không cường giả Nghịch Long Tộc đến đây, bọn họ đều không chạy thoát.
Chiến thuyền phi hành rất nhanh, sau một ngày đến một tòa thành nhỏ, Nghịch Long Vân đi xuống, dẫn dắt một trăm cường giả Tứ Kiếp. Tòa thành nhỏ này cũng không có quá nhiều cường giả, Nghịch Long Vân vì an toàn, vẫn là thỉnh cầu thành chủ triệu tập một trăm Tứ Kiếp hộ tống.
Chiến thuyền tiếp tục đi trước, sau hai ngày tiến vào Nghịch Long Lĩnh, lần này Nghịch Long Vân hơi an tâm. Phía sau một tòa đại thành, lại có năm cường giả Ngũ Kiếp đi lên thuyền. Đồng thời, rất nhiều thám báo Nghịch Long Tộc báo động, bắt đầu truy tung đám người Thủy Thụy Dương.
Lần này Nghịch Long Vân và Lục Ly đã hoàn toàn yên tâm, có năm cường giả Ngũ Kiếp, còn ở Nghịch Long Lĩnh, nếu còn gặp tập kích, vậy Nghịch Long Tộc sẽ thật vô dụng.
Lục Ly an tâm bế quan chữa thương, nếu không bao lâu có thể đến Nghịch Long Cốc, bây giờ thương thế của hắn còn rất nặng, như vậy đi gặp nhiều người không tốt, hắn phải chữa trị hoàn toàn thương thế trước khi tranh thủ đến Nghịch Long Tộc.
Thời gian rất nhanh trôi qua, dọc đường đi quả nhiên sóng êm gió lặng, không xuất hiện chuyện xui xẻo gì, sau mười ba ngày, chiến thuyền ngừng lại.
Thương thế Lục Ly đã sớm khỏi, giờ đây, thay cẩm y màu trắng, có vẻ rất có tinh thần, giống như một công tử ca.
Hắn đi ra khoang thuyền, ánh mắt nhìn sang sơn cốc thật lớn phía xa, đôi mắt ươn ướt.
Hắn nhìn một lát, mấp máy môi, dùng thanh âm chỉ có mình nghe được nói:
- Tỷ tỷ, ngươi có phải ở trong đó không? Ta tới tìm ngươi đây!
Nghịch Long Cốc là một sơn cốc, nhưng sơn cốc này sợ là sơn cốc lớn nhất cả Phi Hỏa Đại Lục.
Ba mặt sơn cốc đều bị núi non vây quanh, còn là ba tòa núi thật nguy nga. Trên ba tòa núi này đều bố trí rất nhiều thần văn. Thần văn nơi này trải qua vô số bố trí của vô số cường giả Nghịch Long Tộc, hiện tại đã trở nên cường đại và khủng bố dị thường. Dưới Đế Cấp, không ai dám xông vào, đây là hào ngôn Nghịch Long Tộc phát ra.
Không gian trong sơn cốc hẳn đến mười vạn lý, kiến trúc bên trong cũng không nhiều, bởi vì tộc nhân Nghịch Long Tộc không nhiều lắm. Nghịch Long Tộc sinh sản khó khăn, nữ tử rất khó mang thai. Cho nên mỗi một tộc nhân Nghịch Long Tộc đều vô cùng trân quý với tộc đàn, một tộc nhân nào chết đi, đối với Nghịch Long Tộc đều là tổn thất.
Đến bây giờ, bản tộc Nghịch Long Tộc có hơn mười vạn người, nhân số ấy còn không bằng nhân số một thành nhỏ. Đây còn là một đại tộc siêu cấp tồn tại mấy trăm vạn năm, nếu là gia tộc khác, dân cư tùy tiện vượt qua trăm vạn.
Nghịch Long Tộc ngoài trấn thủ bên ngoài, toàn bộ tộc nhân còn lại đều ở lại Nghịch Long Cốc, nếu không có chuyện gì, tộc nhân Nghịch Long Tộc là không được phép ra ngoài.
Không thông hôn, không gả ra ngoài!
Đây là tổ huấn và quy củ của Nghịch Long Tộc, mấy năm nay không ai dám vi phạm. Nghịch Long Tộc cũng rất bề bộn, đệ tử gia tộc bọn họ rất ít ra ngoài gây chuyện. Cho dù là ai đi ra ngoài gây chuyện, một khi bị phát hiện, đều sẽ bị phạt nặng, nhốt vạn năm đều là nhẹ.
Mặt ngoài Nghịch Long Cốc có người trấn thủ, còn là một đội quân sĩ cường đại, cường giả Ngũ Kiếp mang đội, người tuần tra là người của Nghịch Long Tộc.