Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lão giả Ngũ Kiếp nghĩ nghĩ, nhưng hắn cũng trịnh trọng nói một câu:
- Tiểu hữu, đây cũng không phải nói giỡn, nếu ngươi không biết Nhai Tổ, cao tầng gia tộc sẽ trách phạt...
- Ta cũng không chạy được!
Lục Ly cười tủm tỉm nói:
- Nếu Nhai Tổ các ngươi không biết ta, các ngươi cứ việc giết ta là được rồi.
Không ai lấy tính mạng của mình ra nói giỡn, lão giả Ngũ Kiếp suy nghĩ, gật đầu với Lục Ly, phóng xuống Đại Phật Sơn. hắn đi phía trước, truyền âm vài câu với người phụ cận, để bọn họ trông chừng Lục Ly, cũng không thể xảy ra mạo phạm gì.
Sau hai nén hương, lão giả kia bay trở về, hơn nữa không phải một người mà là ba người, mang theo hai Ngũ Kiếp đỉnh phong.
Vù!
Thân mình ba người lóe lên, xuất hiện phía trước Lục Ly, quân sĩ gần đó đều hành lễ:
- Bái kiến Tam trưởng lão, Lục trưởng lão!
Quân sĩ gần đó hơi kinh ngạc, Tam trưởng lão và Lục trưởng lão lại tự mình xuất động? Lục Ly rốt cục có lai lịch? Phải biết rằng hai người Tam trưởng lão và Lục trưởng lão đều là trưởng lão quyền thế ở gia tộc, nhất là Tam trưởng lão, quyền thế dưới đại trưởng lão.
- Tại hạ Hoắc Đông, bái kiến Lục tiểu hữu!
Tam trưởng lão tươi cười chào hảo Lục Ly, Lục trưởng lão cũng cười nói:
- Tại hạ Hoắc Âm, là chúng ta làm việc chậm trễ, khiến tiểu hữu chịu uất ức rồi.
- Không sao!
Nội tâm Lục Ly kiên định, cảm thấy thái độ Hoắc gia và thái độ Thiên Gia Tử thật đáng trông cậy, hắn có thể nhờ lực lượng của Hoắc gia, nghĩ biện pháp gặp Lục Linh một lần.
- Tiểu hữu, mời đi theo chúng ta!
Hoắc Đông duỗi tay ra nói:
- Nhai Tổ biết ngươi đến đây, rất mừng rỡ, đã xuất quan chờ ngươi.
- Được, đa tạ hai vị trưởng lão!
Lục Ly vừa chắp tay, đi theo Hoắc Đông và Hoắc Âm đến Đại Phật Sơn. Hai người gần đó nhìn nhau, Thiên Gia Tử mất tích hơn một vạn năm, rất nhiều người không nhớ nổi người này. Nhưng một Tam Kiếp đỉnh phong như Lục Ly, lại có thể để hai trưởng lão tự mình đến đón. Điều này khiến mọi người mở rộng tầm mắt. Chẳng lẽ đây là cháu ruột của một Đại Đế?
Đại Phật Sơn phi thường khí phái, Lục Ly bay một đường, nhìn thấy vô số núi phía dưới, trong rất nhiều ngọn núi là cung điện, linh khí trên Đại Phật Sơn thật nồng đậm, cho nên bên dưới non xanh nước biếc, tử yên tràn ngập, thoạt nhìn như tiên cảnh.
Một đường bay qua mấy trăm ngọn núi, Lục Ly cũng khiến rất nhiều người chú ý. Dù sao có thể bay với hai trưởng lão thực quyền, hơn nữa hai người này còn không ngừng nói chuyện với Lục Ly, trên mặt còn tươi cười rạng rỡ, tự nhiên tạo ra oanh động rất lớn trong Hoắc gia.
Trên đường đi, Lục Ly ngắm non sông nước biếc, bay một nén nhang, rốt cục đến một tòa núi hùng vĩ. Ngọn núi này ở ngay đầu Đại Phật, phi thường hùng vĩ.
- Ha ha ha, Tiểu Lục Tử!
Lục Ly vừa đến ngọn núi lớn này, một tiếng cười truyền đến:
- Tiểu Lục Tử, ngươi rốt cục đến rồi, ta còn nghĩ rằng ngươi không đến tìm lão đại ca ta.
Nghe thanh âm hào sảng như thế, còn có tiếng gọi Tiểu Lục Tử quen thuộc, liên tưởng đến gặp gỡ ở Nghịch Long Cốc, mũi Lục Ly xót xa khó hiểu, cảm giác giống như gặp được thân nhân.
Ngoại hiệu của Thiên Gia Tử là hắn tự xưng, tên hắn là Hoắc Nhai. Tên Hoắc Nhai này rất có lực ảnh hưởng, lúc trước là Thái Thượng Trưởng Lão của Hoắc gia. Nhưng Thiên Gia Tử rất bề bộn, lánh đời tiềm tu nhiều năm trước khi rơi vào Băng Ma Quật. Người bình thường của Hoắc gia đều biết có người Nhai Tổ này, nhưng không biết Thiên Gia Tử là ai.
Trở về của Thiên Gia Tử khiến Hoắc gia rất mừng rỡ, nhất là thực lực của Hoắc gia còn tăng mạnh, điều này khiến người Hoắc gia càng thêm vui sướng. Nhưng Thiên Gia Tử không muốn nổi bật, tin tức hắn trở về chỉ được truyền trong phạm vi nhỏ.
Sau khi Thiên Gia Tử trở về, lập tức bế quan, nhưng trước khi bế quan, hắn dặn dò ba vị trưởng lão, nếu Lục Ly đến đây thì lập tức đánh thức hắn. Ba trưởng lão này vẫn là hậu nhân của Thiên Gia Tử, người Thiên Gia Tử coi trọng như thế, bọn họ làm sao dám xem nhẹ? Biết Lục Ly đến đây, lập tức ra nghênh đón.
Đội hình Hoắc gia ra nghênh đón cũng thật xa hoa. Phía sau Thiên Gia Tử đứng mười mấy người, đều là Ngũ Kiếp đỉnh phong. Thật rõ ràng đều là trưởng lão Hoắc gia, còn không phải trưởng lão bình thường, đều là trưởng lão thực quyền.
Lục Ly bay xuống dưới, cung kính hành lễ với Thiên Gia Tử:
- Bái kiến lão đại ca, bái kiến chư vị đại nhân!
- Ha ha ha!
Thiên Gia Tử cười ha hả nói:
- Tiểu Lục Tử, ngươi đã gọi ta là lão đại ca, lại gọi hậu bối của ta là đại nhân, bối phận này hơi loạn mà.
Các trưởng lão của Hoắc gia vốn nghe Lục Ly gọi Thiên Gia Tử lão đại ca hơi bất mãn. Nhưng sau khi Thiên Gia Tử mở miệng, toàn bộ mọi người không dám bất mãn gì, thậm chí nhìn Lục Ly càng thêm cung kính.
Trước khi vị Nhai Tổ này mất tích đã là Lục Kiếp, sau khi mất tích hơn một vạn năm trở về, thực lực đột nhiên tăng mạnh, xem thái độ của mấy Thái Thượng Trưởng Lão càng thêm cung kính, lão tộc trưởng phi thường khách khí với hắn, phải biết rằng lão tộc trưởng là cường giả đệ nhất được Hoắc gia công nhận.
Mấy trưởng lão từng hỏi một Thái Thượng Trưởng Lão, thực lực hiện tại của Thiên Gia Tử vì sao mạnh như vậy? Thái Thượng Trưởng Lão kia cũng không có nói rõ, chỉ nói trong tộc có thể chống lại hắn chỉ có một mình lão tộc trưởng.
Nói cách khác...
Chiến lực hiện tại của Thiên Gia Tử là người chí cường bài danh đệ nhị, thế giới này xem trọng cường giả nhất, trong gia tộc cũng giống vậy.
Tuy Lục Ly chỉ là Tam Kiếp đỉnh phong, nhưng được Thiên Gia Tử coi trọng như vậy, ai cũng không dám khinh thường Lục Ly. Đừng nói Lục Ly là một Tam Kiếp đỉnh phong, cho dù chỉ là võ giả Nhị Kiếp, bọn họ cũng phải khách khí.
Lục Ly xấu hổ, Thiên Gia Tử cười lớn lôi kéo tay Lục Ly vào trong. Bên trong đã sớm bài trí tiệc rượu, Thiên Gia Tử mang theo Lục Ly ngồi ở thủ vị, lúc này mới giới thiệu Lục Ly với một đám người cường giả đang nghênh đón hắn.
Gia chủ đời này của hoắc gia Hoắc Nguyên, Hoắc gia đại truỏng lão Hoắc Phí, Hoắc gia Nhị trưởng lão Hoắc Thùy...