Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một người trong đó tay cầm quang khuyên (vòng sáng) màu vàng, người còn lại tay cầm hạt châu màu đen, hai người không phóng thích thần thông cường đại mà chỉ tế ra hai kiện bảo vật kia.
Ông!
Quang khuyên màu vàng phóng đại, không bắn thẳng tới mà bay quanh bao bọc hài cốt cự thú, hạt châu màu đen thì biến lớn ngang chừng một người trưởng thành, hung hăng nện tới hài cốt cự thú.
Quang khuyên màu vàng như thể có được một loại ma lực vô hình, hài cốt cự thú kia dùng sức giãy dụa, lại một mực không cách nào giãy thoát. Còn hạt châu đen, mỗi lần nện tới lại khiến xương hài cốt cự thú vỡ vụn.
Rầm rầm rầm!
Sau hơn trăm lần va chạm liên tục, xương cốt toàn thân hài cốt cự thú bị nổ tan, hóa thành một đống xương nát, rốt cuộc không động đậy được nữa. Đám người Lâm gia còn lại đều không có vẻ gì là lo lắng, thậm chí còn ung dung tiếp tục tiến tới.
Người ba đại thế lực khác cũng đều không quá để ý, bởi vì trên đường bọn họ đã gặp phải quá nhiều hài cốt cự thú. Nếu những hài cốt cự thú này xuất hiện với mật độ dày đặc, như vậy bọn họ mới cảm thấy có chút áp lực, chứ chỉ xuất hiện mấy con thì hoàn toàn có thể trấn áp nhẹ nhàng.
Phanh phanh phanh!
Đầu bên kia, đội ngũ Nghịch Long Tộc cũng gặp phải một con hài cốt cự thú, Nghịch Long Uyên không ra tay mà một tộc nhân Nghịch Long Tộc khác vọt lên. Hắn vung gậy sắt, trực tiếp nện xuống hài cốt cự thú, liên tục mười mấy côn bổ xuống, hài cốt cự thú bị nện thành một đống xương nát.
Bốn nhóm đều đang khoái tốc tiến về phía bắc, hướng bọn hắn đi một mực không thay đổi, bởi vì trưởng bối bốn đại thế lực lúc trước đi vào đều lưu lại cho bọn hắn ấn ký mờ hồ, chỉ dẫn bọn hắn tiến lên.
Mấy tầng trước mặt đều là khu vực ngoại vi, thế giới này theo như đã thăm dò được thì có tổng cộng sáu tầng, bảo vật phía ngoài gần như đã bị thu thập sạch. Mục tiêu của bọn hắn là tiến vào sáu tầng bên trong, đương nhiên sẽ không dừng lại ở đây lâu.
Phanh phanh phanh!
Tiến về phía trước chừng hơn một nén hương, một gò núi cực lớn phía trước mặt nổ tung, tiếp đó từ bên trong xông ra hai con hài cốt cự thú khổng lồ. Hai con hài cốt cự thú này không khác gì cự thú bình thường, toàn thân màu hoàng kim, trên thân chảy xuôi hào quang màu vàng nhàn nhạt, khí tức dọa người.
- Linh Muội, để ta!
Nghịch Long Uyên khoác chiến vào màu đỏ tía, khí vũ hiên ngang, tay cầm chiến đao màu đen hẹp dài, kết hợp với hình thể khôi ngô, thoạt nhìn không khác gì chiến thần.
Hắn đảo mắt nhìn sang một thiếu nữ mặc váy trắng, đeo khăn che mặt, nữ tử kia mắt như hàn băng, khí tức lạnh lẽo, trừ đôi mắt, toàn thân đều được che lại.
Nữ tử này vóc dáng tha thướt, khí chất xuất trần, cảm giác không giống là nữ tử thế gian, khiến người bất giác sinh ra dục vọng muốn chinh phục, ánh mắt rất nhiều nam tử Nghịch Long Tộc nhìn nàng đều mang một tia ý vị đặc thù.
Nữ tử được xưng Linh Muội bị chúng nhân vây ở trung tâm, Nghịch Long Uyên nói chuyện cùng nàng, nàng đều không quay lại nhìn, chỉ khẽ gật đầu.
Hây!
Nghịch Long Uyên phát ra một tiếng hét lớn, thân hình như Cuồng Long phóng đến, một mình độc đấu hai con hài cốt cự thú màu vàng, hài cốt cự thú này rõ ràng lợi hại hơn loại màu đen rất nhiều, nhưng chiến lực Nghịch Long Uyên cũng vô cùng hung hãn, đệ nhất nhân thế hệ trẻ tuổi Nghịch Long Tộc há chỉ là hư danh?
Rầm rầm rầm!
Thân hình Nghịch Long Uyên không ngừng chớp động,
Chiến đao trong tay kéo ra từng đạo trường mang đáng sợ, hư không bị công kích của hắn nhẹ nhàng xé rách, cồn cát bốn phía bị san bằng, rất nhiều nơi bị đánh ra từng đạo khe rãnh sâu không thấy đáy.
Chỉ sau mười mấy nhịp thở, hai con hài cốt cự thú màu vàng đã bị chém thành xương vụn, Nghịch Long Uyên thu hồi chiến đao, tung mình bắn ngược trở về, rơi vào trong đội ngũ.
Trên mặt hắn không có nửa điểm tự đắc, tựa hồ chưa từng xuất chiến qua, vỗ vỗ bụi bặm bám trên người, nhàn nhạt nói:
- Đi thôi.
- Uyên ca uy vũ!
- Uyên ca ca thật lợi hại.
- Uyên ca, chiêu vừa rồi là vô thượng bí thuật Vũ Tổ truyền ngươi? Đúng là quá khủng bố!
Không ít công tử tiểu thư Nghịch Long tộc công tử xung quanh lập tức lên tiếng tâng bốc, Nghịch Long Uyên lại tùy tiện khoát tay, thần thái vân đạm phong khinh, dư quang khóe mắt lại liếc nhìn về phía Linh Muội.
- Ai!
Trong lòng hắn khẽ thở dài, Linh Muội này căn bản không nhìn hắn lấy một lần, thậm chí hắn hoài nghi chiến đấu vừa rồi nàng còn chẳng thèm theo dõi.
Thời gian Linh Muội trở lại gia tộc đã không ngắn, hắn nghĩ hết mọi cách, lại vẫn một mực không giành được nửa điểm ưu ái từ nàng, cảnh này khiến Nghịch Long Uyên không khỏi có chút nhụt chí.
- Đi thôi!
Hắn lần nữa vung tay lên, đội ngũ tiếp tục đi tới, ba đội ngũ còn lại cũng xử lý xong cự thú hài cốt ngáng đường, hệt như bốn mũi tên song song đâm thẳng về hướng bắc, không can nhiễu lẫn nhau.
Hưu!
Bốn đội ngũ tiếp tục bôn tẩu hơn một canh giờ, đằng sau đột nhiên truyền đến tiếng xé gió rít gào, tiếng xé gió này vô cùng sắc bén, dẫn lên bốn nhóm người chú ý.
Bốn nhóm cùng lúc ngừng lại, bởi vì ở đây thần niệm không thể thăm dò, cả đám lập tức tiến lên đỉnh từng mỏm núi, dõi mắt nhìn về hướng nam.
- Ách.
Nghịch Long Uyên phát hiện phía nam xuất hiện một điểm đen, trên mặt hắn không giấu được vẻ kinh ngạc, cường giả trưởng bối bốn đại thế lực hẳn đã sớm tiến vào sâu trong bí cảnh. Thế hệ trẻ tuổi đều ở đây, phía sau không khả năng tiếp tục thả người đi vào. Như vậy chiếc thuyền nhỏ kia là từ đâu mà ra?
- Tốc độ thuyền nhỏ kia nhanh thật, không thua gì tốc độ cường giả cấp Lĩnh Chủ cả?
- Đây cũng là Thần Hành Chu, là ai được nhỉ? Liệu có phải là người bốn đại thế lực chúng ta?
- Lạ thật, cường giả tiến vào hẳn đều ở mặt trước, giờ sao lại có thêm người nữa?
Người bốn nhóm đội ngũ đều đến từ gia tộc siêu cấp, đa phần kiến thức sâu rộng, vừa nhìn liền nhận ra Thần Hành Chu. Thần Hành Chu tương đối trân quý, thực lực và địa vị như bọn hắn còn không ngồi nổi, vậy chỉ có thể là cường giả thế hệ trước.
- Không đúng?