Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hai lão ma này tuyệt đối nhắm đến La Phù Cung, bọn họ đánh nhau ở đó chỉ là giả tượng, mục đích chính là làm mất mặt mũi và tín dự của Lạc La Phù Cung.
Bởi thế lúc này mà cứ tiếp tục đi cùng cường giả La Phù Cung, đó chính là tự tìm đường chết. Con đường tiếp theo chỉ có thể tự mình đi, tự mình phi hành đến Không Gian Thành.
Nơi này đã không còn cách Không Gian Thành quá xa, Lục Ly toàn lực phi hành, tốc độ không hề chậm thua chiến thuyền, nếu hắn ngồi Thần Hành Chu, tốc độ sẽ càng nhanh.
Đương nhiên, Lục Ly còn chưa ngu như vậy, ngồi Thần Hành Chu bằng với tự tìm đường chết. Hắn tính đê điệu bay đi Không Gian Thành, thời gian tốn lâu chút cũng không sao, an toàn là ưu tiên số một.
Bay hơn một canh giờ, Lục Ly xác định không ai truy sát, lúc này mới như trút gánh nặng. Xem ra hai lão ma kia không phải muốn giết tất cả mọi người, mà chỉ nhắm đến mỗi La Phù Cung thôi.
Rầm rầm!
Hải vực nơi xa cuộn lên từng đạo song triều, nương theo sóng triều là từng đạo hàn triều màu trắng. Lục Ly vội vàng bay lên không, hắn không dám lây dính hàn triều, nghe nói thứ này vô cùng bá đạo, một khi bị hàn triều bao phủ, có thể lập tức biến thành tượng băng.
- Hả?
Lục Ly lại bay hơn một canh giờ, sau đó lấy ra một chiếc chiến xa, tốc độ chiến xa này không quá nhanh, so với chiến thuyền thì chậm hơn một chút. Lục Ly cảm thấy cứ phi hành thế này thì quá buồn tẻ, hắn tình nguyện xếp bằng tu luyện trên chiến xa, như thế tuy chậm chút, nhưng được cái còn có việc để làm.
Hưu!
Lục Ly điều khiển chiến xa bay lên giữa trời, sau đó lấy tốc độ cao nhất phi hành thẳng về hướng bắc. Mặc dù như thế có hơi rêu rao, song hắn đã không quản được nhiều như vậy, nếu có người muốn đuổi giết, dù hắn có phi hành sát mặt biển thì cũng bị phát hiện ra thôi.
Chiến xa phá không mà đi, một đường bay thẳng không cần Lục Ly trực tiếp khống chế, hắn quan sát một lát, xác định độ cao này sẽ không bị hàn triều phía dưới bao phủ, liền an tâm bế quan. Để cho Huyết Linh Nhi giám sát tình hình xung quanh, tránh miễn bay vào hang ổ thế lực nào đó, hoặc là đụng phải hòn đảo nào đó chẳng hạn.
Lục Ly hoàn toàn yên tâm vào khả năng giám sát của Huyết Linh Nhi, cứ thế an nhàn bế quan tu luyện. Chiến xa một đường phá không bay đi, chỉ sau vẻn vẹn nửa ngày liền đã gặp được người.
- Chủ nhân, trước mặt có biến, giống như có người đang chiến đấu!
Huyết Linh Nhi truyền âm tới, Lục Ly mở mắt ra, thần niệm tức tốc quét tới bên kia. Thăm dò một lúc, hắn thoáng yên tâm, hình như là hai nhóm người đang khai chiến, chẳng qua số lượng cường giả không nhiều, mạnh nhất chỉ có Ngũ Kiếp hậu kỳ, cường giả Ngũ Kiếp chỉ chừng mười tên.
- Đi!
Lục Ly thu hồi chiến xa, lách vòng tránh sang bên cạnh, hắn không muốn cuốn vào tranh đấu, chỉ muốn yên ắng bay đi Không Gian Thành.
Hưu!
Hắn vừa mới phi hành mấy vạn dặm, chiến trường bên kia liền bay tới hơn mười người, phía trước nhất còn là một tên võ giả Ngũ Kiếp. Hơn mười người kia toàn thân đều là máu, trên mặt hiện đầy sợ hãi. Rõ ràng chiến đấu bên kia đã kết thúc, một phương thua tan tác.
Lục Ly khẽ nhíu mày, tính xem liệu có nên tăng tốc trực tiếp rời đi? Chỉ là hắn nghĩ đến thế cục xung quanh có chút hỗn loạn, không dám quá kiêu căng, thế là bèn đê điệu bay thấp xuống, hi vọng đám người này đừng để ý đến hắn.
- Hừ!
Lúc đám người kia bay qua đỉnh đầu hắn, một tên võ giả Tứ Kiếp đỉnh phong quét mắt nhìn xuống, thấy chỉ có mình hắn, trên thân lập tức lộ ra sát ý, tiện tay bổ ra một đao.
- Muốn chết!
Lục Ly phẫn nộ, hắn chỉ là người qua đường mà thôi, thực lực tên kia cũng chỉ là Tứ Kiếp sơ kỳ, đám người này giết mắt đỏ, ngay cả hắn đều không buông tha
- Hưu!
Nghĩ đến nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, Lục Ly lách mình lướt ngang một đoạn, tránh đi đạo đao mang kia. Đám người này vội vã đào mạng, chắc sẽ không dây dưa đâu?
Lục Ly vừa trốn tránh, lại dẫn đến tên võ giả Ngũ Kiếp sơ kỳ phía trước nhất chú ý, hắn quét Lục Ly một cái, ánh mắt chuyển lạnh, quát khẽ nói:
- Giết hắn!
Hưu hưu hưu!
Mười mấy người đồng thời ra tay, đủ loại công kích cường đại điên cuồng trút tới Lục Ly. Lục Ly triệt để nổi giận, phóng thích Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, trong tay hiện ra nhuyễn kiếm, thân mình ngạnh kháng những công kích kia, sau đó lao vút mà lên.
- Nếu các ngươi đã muốn chết, vậy ta tiễn các ngươi một chặng!
Lục Ly gầm quát, nhuyễn kiếm run run, khóa chặt tên cường giả Ngũ Kiếp, về phần đám võ giả Tứ Kiếp còn lại, hắn hoàn toàn không để vào trong mắt, hắn có đứng im ra đấy cho bọn này giết thì cũng không giết được...
Lục Ly phát nộ, đám người này liền thảm, cường giả Ngũ Kiếp kia nháy mắt lập tức trúng chiêu, sau đó Lục Ly không quản hắn nữa, vung lấy nắm tay oanh kích đám võ giả Tứ Kiếp. Lấy trình độ nhục thân hắn bây giờ, võ giả Tứ Kiếp chỉ cần một quyền một tên, hết sức dễ dàng.
- Trốn...
Thực ra ngay lúc đám này tấn công Lục Ly, Lục Ly lại không chịu bất kỳ thương thế nào, trong lòng bọn hắn vốn đã nguội lạnh, nhưng mà Lục Ly đã vọt lên, bọn hắn hết cách, không thể không liều chết.
Kết cục của liều chết chính là toàn bộ mười mấy người đều bị Lục Ly chém giết, sau cùng ngay cả tên cường giả Ngũ Kiếp kia cũng bị Lục Ly liên tục bạo kích, đầu lâu nổ tung, chết thảm đương trường.
Vù vù!
Nơi xa, mấy chục người bay vụt tới bên này, chứng kiến cảnh Lục Ly giao chiến với đám người kia, bọn hắn vốn định sát khí đằng đằng vọt tới. Nhưng nửa đường lại thấy Lục Ly vung lên nắm tay nhẹ nhàng oanh sát cường giả Ngũ Kiếp, ai nấy đều bị dọa dọa, lập tức quay đầu trốn theo hướng khác.
Lục Ly thu lại tất cả không gian giới chỉ, sau đó tung mình khoái tốc phi hành về nơi xa, hắn không muốn cuốn vào tranh đấu, chỉ muốn yên ắng bay đi Không Gian Thành.
Phi hành chừng hai nén hương, Lục Ly lại phát hiện có chuyện, phía sau bên phải một chiếc chiến thuyền phá không lao đến, Lục Ly phát hiện có mấy đạo thần niệm bỗng chốc khóa chặt mình, sau đó chiến thuyền chuyển hướng bay về phía hắn.