Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly đảo mắt nhìn quanh, phát hiện bốn phía kéo tới rất nhiều người, tổng cộng phải đến hai ba mươi vạn, cường giả cũng tới không ít, đâu đâu đều thấy cường giả Ngũ Kiếp, thậm chí Lục Ly hoài nghi một ít cường giả còn là lão ma cấp Lĩnh Chủ.
Ánh mắt tất cả mọi người đều đổ dồn về phía vòng xoáy cự đại kia, bởi vì dị hương truyền ra từ trong vòng xoáy đó, thần quang mặt trên chiếu rọi vào trong vòng xoáy, nếu có dị bảo hiện thế, vậy nhất định sẽ bay ra từ trong vòng xoáy kia.
- Sao không ai xuống dưới thăm dò?
Lục Ly thoáng nghi hoặc, chẳng qua sau khi cẩn thận liếc nhìn vài lần liền cũng hiểu ra. Bởi vì xung quanh vòng xoáy toàn là hàn lưu, những hàn lưu kia phun trào cùng với vòng xoáy, rất nhiều hàn lưu đều bị hút xuống đáy biển.
- Ừm... dưới biển có hung thú cường đại!
Lục Ly cảm ứng một phen, sắc mặt khẽ biến, nước biển mặt dưới hạn chế thần niệm, thần niệm Lục Ly chỉ có thể thăm dò được trong phạm vi vài trăm dặm, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được dưới biển truyền đến từng hồi khí tức đè nén.
Nước biển còn đang cuồn cuộn không ngừng, hải thú bình thường há có thể dẫn lên thủy triều lớn đến vậy? Trong mắt Lục Ly không giấu được vẻ tò mò, thiên địa dị tượng thế này, còn có nhiều hung thú cường đại như vậy tụ về, nhất định là có chuyện kỳ dị.
Chỉ là không biết cụ thể có chuyện gì?
Lục Ly không có bất kỳ tâm tư đoạt bảo nào, tới đây đơn thuần chỉ để xem náo nhiệt, bên này nhiều người như vậy, ngư xà hỗn tạp, một tên Tứ Kiếp sơ kỳ cỏn con như hắn căn bản không dẫn người chú ý, chỉ cần không đi tranh đoạt bảo vật, ai để tâm hắn làm gì?
Ào ào ào!
Vòng xoáy phía dưới càng lúc càng xoay tròn mãnh liệt, từng đạo thần quang chui vào trong nước xoáy, dị hương giữa trời càng lúc càng đậm. Đúng lúc này, đáy biển đột nhiên tràn ra một đạo thần uy vô danh, chỉ thoáng chốc, thần uy kia đã bao phủ chúng nhân, khiến sâu trong linh hồn ai nấy đều bất giác truyền đến cảm giác kinh hãi.
- Không hay?
Cảm giác bất an mãnh liệt hiện lên trong lòng chúng nhân, Lục Ly cũng cảm thấy có gì đó không đúng, thầm nhủ không thể tiếp tục nhìn xem náo nhiệt này, thần lực toàn thân điên cuồng vận chuyển, bắn ngược mà đi.
Chỉ là!
Trong vòng xoáy đột nhiên truyền ra một cỗ hấp lực khủng bố, tác động lên thân tất cả mọi người tại trường. Lúc này, Lục Ly và rất nhiều người vốn định chạy trốn đều bị hấp lực cường đại kéo vào trong vòng xoáy.
Sát na đó, hai ba mươi vạn người tại trường đều biến sắc, ngay cả Ngũ Kiếp đỉnh phong đều cảm thấy vô cùng không ổn..
Tất cả mọi người đều cảm giác bị một cỗ cự lực kéo đi, ai nấy cố gắng giãy dụa, nỗ lực thoát khỏi trói buộc. Nhưng hệt như sa vào vũng bùn, càng lún càng sâu, thân thể cứ một mực bị cuốn vào trong vòng xoáy.
Đã có rất nhiều người quanh vòng xoáy bị hút vào, lúc này Lục Ly cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, một bên vẽ trận giữa trời để Phi Độ Hư Không rời đi. Đáng tiếc hắn nghĩ nhiều, với tình hình kiểu này, không gian cực kỳ không ổn định, căn bản không cách nào Phi Độ Hư Không được.
Ông!
Hắn cắn răng, lấy ra Thần Hành Chu, thân hình chợt lóe tiến vào bên trong Thần Hành Chu. Sau đó lập tức kích phát, ý đồ lợi dụng tốc độ Thần Hành Chu, cường hành chống lại hấp lực chạy đi.
Tốc độ Thần Hành Chu cực nhanh, nếu có thể phi hành bình thường, đoán chừng chỉ mất một giây liền có thể bay thoát ra ngoài. Nhưng rất nhanh Lục Ly nghẹn lời không biết phải làm sao, bởi thế Thần Hành Chu không cách nào khởi động, cảm giác như đang phi hành, chỉ là tốc độ chậm như ốc sên, trong khi hấp lực cường đại kia có vẻ gặp mạnh lại càng mạnh, Thần Hành Chu đều không chống lại được.
- Thôi!
Lục Ly trơ mắt nhìn khoảng cách với vòng xoáy càng lúc càng gần, hắn nhìn quanh bốn phía, phát hiện chẳng ai thoát được, đành chỉ biết khẽ thở dài chấp nhận số phận.
Hắn hoài nghi có ba người là cường giả cấp Lĩnh Chủ, ba người kia còn không thoát được, với chút thực lực ấy của hắn thì còn giãy dụa làm gì?
Rốt cuộc nhiều người như vậy đều bị hút vào, trong đó còn cả cường giả cấp Lĩnh Chủ, Lục Ly ngẫm lại, dù đi vào thì đã sao? Nhiều cường giả như vậy chắc có thể tìm được đường ra chứ, dù bên trong có quái vật cường đại, nhiều người thế này chẳng lẽ không giết nổi!
Hưu!
Lục Ly cùng theo đám đông bị hút vào, hắn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, cả người choáng váng, không biết quay cuồng bao lâu, cuối cùng hắn cũng rớt đất. Nện lên thân một đống người, sau đó lại cảm thấy bị mấy người nện trúng.
Hắn mơ mơ màng màng, mặc kệ trên thân bị người đè ép, nhắm mắt lại nghỉ ngơi một lúc, đợi tinh thần khôi phục phần nào mới phóng thích thần niệm đi ra, kết quả phát hiện thần niệm bị hạn chế.
- Mẹ nó!
Hắn chửi đổng một tiếng, ghét nhất là hạn chế thần niệm, thế này chẳng khác gì biến thành một đứa mù, cảm giác vô cùng không tốt. Hắn không loạn động mà thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng tình hình chung quanh, được một lúc, trên mặt hắn hiện lên vẻ đắng chát.
Mặc dù trong lòng sớm có dự phán, nhưng hắn vẫn không khỏi cảm thấy đau đầu. Lúc này bọn hắn đang ở trong một thế giới kỳ dị, thế giới này vô cùng cổ lão, khí tức bên trong rất tang thương, được cái thiên địa linh khí khá là nồng đậm.
Xung quanh toàn là người, chi chi chít chít như bầy ong vỡ tổ, rất nhiều người tụ lại với nhau, trên mặt lại không có vẻ gì là kinh hoảng, ngược lại còn hưng phấn và kích động, song cũng không ít người hiện rõ vẻ lo lắng.
Lục Ly lắng nghe thoáng chốc, lập tức nhướng mày, người quanh đây nói nơi này không thể vận dụng thần lực.
Lục Ly lập tức thử vận chuyển thần lực một phen, phát hiện thần lực quả nhiên không cách nào vận chuyển, thần lực từ trong nội đan vận chuyển đi ra lập tức bị nhiễu loạn, nơi này tựa hồ có một loại lực trường vô hình, có thể khiến thần lực võ giả nhiễu loạn.
Hưu!
Hai tay Lục Ly khẽ vận sức, đẩy đi đám người xung quanh, sau đó tung mình nhảy lên. Hắn không nói chuyện, cứ thế an tĩnh đứng đó.
Trong lòng lại hơi an định phần nào, rốt cuộc có tận hai ba mươi vạn người vào đây, trong đó có rất nhiều cường giả.