Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tốc độ đột vây ở cả hai hướng đều rất nhanh, đầu bên kia, từng phiến từng phiến Dã Nhân bị băng phong, bên này cũng có vô số Dã Nhân ngã xuống đất lăn lộn gào rống, hai bên đều dẫn lên cường giả Dã Nhân Tộc chú ý.
Ô ô ô!
Ban đầu, cường giả Dã Nhân Tộc đều không nhúc nhích, lúc này lại đồng loạt xuất động. Mỗi hướng có ba bốn tên cường giả gầm gào vọt tới, muốn lưu bọn Lục Ly và Tượng Linh Lung lại chỗ này.
Trong tay cường giả Dã Nhân Tộc đều cầm theo bạch cốt đại bổng, bọn hắn không mang trường cung mà đều thích cận thân chém giết. Lục Ly một mực thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, hắn sớm đã phát hiện bốn tên cường giả Dã Nhân Tộc áp sát. Không chỉ hắn, mấy người Lộc đại nhân cũng đều phát hiện.
- Các ngươi kéo chặt Dã Nhân xung quanh, để ta đi đối phó mấy tên cường giả Dã Nhân Tộc này.
Lục Ly quyết định sử dụng Hào Giác, bằng không chỉ dựa vào nhuyễn kiếm công kích thì khó mà trấn áp được. Hắn ra hiệu cho chúng nhân đi cùng, sau đó chủ động một mình lao tới đám cường giả Dã Nhân Tộc kia. Trong lòng Lộc đại nhân không khỏi căng thẳng, nếu Lục Ly không ngăn được cường giả Dã Nhân Tộc, đoán chừng bọn hắn đều phải chết ở đây.
Lục Ly thế như chẻ tre, nhẹ nhàng giết ra một con đường máu áp sát mấy tên cường giả Dã Nhân Tộc kia, đầu bên kia Lộc đại nhân xông giết về hướng khác. Bọn hắn đoán được Lục Ly sắp sử dụng Hào Giác, nếu áp sát quá gần, bọn hắn cũng sẽ bị liên luỵ.
Lục Ly tiến thêm một chút, phát hiện bọn Lộc đại nhân đã cách xa mấy trăm trượng, lập tức lấy ra Hào Giác thổi mạnh.
Ô ô ô!
Tiếng kèn vang lên, Dã Nhân bình thường xung quanh lập tức trúng chiêu, một tên cường giả Dã Nhân Tộc vọt tới gần, vung lấy bạch cốt đại bổng hung hăng nện xuống Lục Ly.
Oanh!
Cả người Lục Ly bị nện bay, sau lưng đầm đìa máu tươi, song không tính bị thương quá nặng, dù hắn bị đánh bay, tiếng kèn lại vẫn không đứt đoạn.
Cường giả Dã Nhân Tộc cũng bị ảnh hưởng, trên mặt thoáng hiện vẻ thống khổ, nhưng còn chưa đến mức ôm đầu kêu thảm như những Dã Nhân bình thường khác. Bốn tên cường giả Dã Nhân Tộc cắn răng khoái tốc vọt tới Lục Ly, Lục Ly chân đạp Tiêu Dao Bộ nhanh chóng lách mình tránh đi.
Hắn có thể cảm nhận được ức vạn hồn châm đang công kích linh hồn cường giả Dã Nhân Tộc, chỉ là linh hồn cường giả Dã Nhân Tộc rất kỳ dị, được luyện thành từng viên Hồn Châu, linh hồn biến thành một hạt châu, khả năng phòng ngự rất không sai, hồn châm muốn công kích sẽ tương đối khó.
Chẳng qua mấy tên cường giả Dã Nhân Tộc đều có vẻ khó chịu, điều này chứng tỏ hồn châm vẫn khá là hữu dụng, chỉ là hồn châm công kích tương đối chậm, cần liên tục công kích không ngừng, như vậy mấy tên Dã Nhân này chắc chắn không chịu được.
Lục Ly tiếp tục du tẩu, mấy tên Dã Nhân kia điên cuồng đuổi theo, muốn áp sát Lục Ly để tấn công. Nhưng thứ nhất, tốc độ Lục Ly không sai, thứ hai, bọn hắn đều bị công kích linh hồn, bởi thế tốc độ khó tránh khỏi bị ảnh hưởng.
Dần dần, mấy tên cường giả Dã Nhân Tộc chịu hết nổi, tốc độ càng lúc càng chậm, vẻ thống khổ trên mặt cũng càng lúc càng đậm. Có một tên cường giả Dã Nhân Tộc không chịu được ngã nhào trên mặt đất.
- Tốt!
Bọn Lộc đại nhân lập tức tinh thần đại chấn, chỉ cần cường giả Dã Nhân Tộc bị trấn áp, đồng nghĩa khả năng bọn hắn phá vây được đi ra sẽ tăng một phần. Chúng nhân liều mạng tấn công, tận lực đánh lui Dã Nhân xung quanh.
Đầu bên kia, đám người Tượng Linh Lung cũng nhanh chóng phá vây đi ra, sắc mặt Tượng Linh Lung trắng bệch như tuyết, khó coi dị thường, nhìn có vẻ càng thêm phần thê mỹ. Mấy tên cường giả Dã Nhân Tộc vọt tới, mặc dù không lập tức bị đóng băng, nhưng tốc độ cũng giảm mạnh, căn bản không đuổi kịp bọn họ.
Các nàng đã rời đi rất xa, không thấy được tình hình bên phía Lục Ly, mặc dù ẩn ẩn có thể nghe được tiếng kèn, nhưng đều không quá để ý.
Chẳng qua bên phía Tượng gia đã có người bị giết, tử thương bảy tám người, ngoài ra còn có hơn hai mươi người trọng thương, lần này số lượng Dã Nhân thực sự quá triều, thương vong kiểu này là điều căn bản không cách nào tránh khỏi.
Nửa canh giờ, Lục Ly và Tượng Linh Lung lần lượt đột phá trùng vây. Lục Ly đoạn hậu, vừa đánh vừa lui, rất nhanh liền cắt đuôi được đám Dã Nhân. Đầu bên kia, Tượng Linh Lung lại càng thêm dễ dàng, khống chế Đế Binh phóng thích mấy lượt công kích liền nhẹ nhõm đóng băng đám Dã Nhân truy sát.
Người hai phía đều khoái tốc lao nhanh, cắm cúi bôn tẩu về hướng tây, mải miết đi suốt hơn một ngày mới ngừng lại. Bởi vì song phương đều đào thoát theo phương vị ước định sẵn, bởi thế sau cùng liền hội sư lại với nhau.
Lục Ly thả tất cả mọi người ra, ai nấy đều mừng rỡ không thôi, dồn dập tỏ ý cảm tạ Lục Ly. Lục Ly nhìn đám người Tượng gia phía xa, dặn dò chúng nhân đừng nhắc đến chuyện hắn đột vây, chỉ nói mọi người đồng tâm hiệp lực cùng lúc giết ra.
Chúng nhân đều biết người Tượng gia không đáng tin, chỉ có Lục Ly mới chân tâm thật ý tốt với các nàng, bởi thế tự nhiên đều nghe lời Lục Ly.
Người phía Tượng gia thấy bọn Lục Ly đi tới, ai nấy đều không khỏi kinh ngạc, vốn tưởng rằng phía Lục Ly Lộc đại nhân sẽ chẳng thoát nổi một ai, lại không ngờ đều trốn hết được.
Đợi khi bọn hắn thấy được rõ ràng, vẻ chấn kinh trên mặt càng đậm. Không ngờ phía Lục Ly không có ai tử thương? Điều này sao có thể? Bên này đa số đều là Tứ Kiếp trung hậu kỳ, võ giả cấp bậc như thế gặp phải Dã Nhân căn bản là cửu tử nhất sinh.
Lần này số lượng Dã Nhân nhiều như vậy, Tượng gia đều tử thương bảy tám người, còn chết mất hai tên cường giả Ngũ Kiếp, thế mà phía Lục Ly lại không chết một ai, người Tượng gia sao không kinh nghi cho được?
Tượng Linh Lung cũng lộ vẻ hiếu kì, đảo mắt quét tới, lại không nói gì. Tượng Hùng Phi nhịn không được hỏi dò nguyên nhân, bởi vì Lục Ly đã dặn trước, Lộc đại nhân mập mờ giải thích mấy câu. Nói đại bộ phận Dã Nhân bị phía Tượng gia hấp dẫn, bọn hắn nhặt được tiện nghi, chúng nhân đồng tâm hiệp lực mới thật không dễ dàng trốn thoát ra được.