Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Khi trước sau lưng hắn chịu chút thương tích, mặc dù về cơ bản thương thế đã khép lại, nhưng vẫn cần tu dưỡng một phen thì chiến lực có thể khôi phục đỉnh phong, đến lúc đó nếu người Tượng gia thẹn quá hoá giận, hắn cũng đủ sức chiến một trận.
- Hừ hừ!
Tượng Hỗn Luân đi đến bên mép đại trận, lấy ra một ít trận thạch, mặc dù Thần Văn hắn bố trí ra đã bị thay đổi, nhưng rất nhiều chỗ vẫn như cũ, hắn không tin mình lại không phá nổi trận văn này.
Bắt tay vào việc, những người còn lại đều chăm chú dõi theo, rất nhiều người ở đây đều hoặc ít hoặc nhiều có chút hiểu rõ đối với Thần Văn. Dù cho không rõ ràng Tượng Hỗn Luân bày trận kiểu gì, nhưng vẫn có thể nhìn ra một ít vấn đề.
Thời gian khoái tốc trôi đi, nửa canh giờ sau, Tượng Hỗn Luân vẫn chưa dừng lại, sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Nét mặt người Tượng gia cũng dần chuyển vẻ khó coi, ngay trước mặt nhiều người ngoài như vậy, đây không còn chỉ là mất mặt Tượng Hỗn Luân, mà là mất mặt toàn bộ người Tượng gia.
Tượng Linh Lung nghỉ ngơi nửa canh giờ, tinh thần khá hơn một chút, chuyện vừa rồi nàng cũng nghe được, hiểu được. Nàng liếc nhìn Tượng Hỗn Luân một lúc, sau đó ánh mắt di động về phía Lục Ly đang ngồi xếp bằng trong góc.
Người này rốt cục là thanh niên trẻ tuổi hay là lão ma giỏi ở ngụy trang? Thần Văn không phải là thứ chỉ cần tuỳ tiện lĩnh hội vài năm liền có được tạo nghệ cao thâm, thứ này cần phải quanh năm suốt tháng lĩnh hội, không mất mấy ngàn mấy vạn năm, rất khó có được thành tựu lớn.
Ai nấy đều nhìn chằm chằm Tượng Hỗn Luân, ánh mắt Lộc đại nhân nhìn Lục Ly càng thêm ý vị sâu xa, không thấy thanh niên này có bất kỳ động tác nào, lại đã vô thanh vô tức cải biến Thần Văn. Hệt như năm đó phá giải Thần Vân do Hàn Sơn Cư Sĩ bố trí, ngấm ngầm chẳng ai biết cả.
Lại đi qua nửa canh giờ, trên trán Tượng Hỗn Luân lấm tấm mồ hôi, hắn không tiếp tục phá giải, mà nhắm mắt sa vào trầm tư.
Hắn đang phải thừa nhận áp lực cực lớn, hắn biết toàn trường đều đang chăm chú dõi theo mình, nhưng vừa rồi bận rộn một canh giờ, hắn vẫn chưa thể tìm ra được cách nào khả thi.
Sau khi cải biến, đại trận cường đại dị thường, thậm chí rất nhiều nơi mạnh đến không thể tưởng tượng. Hắn vốn tưởng rằng có thể nhẹ nhàng phá vỡ Trận Cơ, sau đó hủy đi đại trận. Trận Cơ là do hắn bố trí, những Trận Cơ kia không bị di động, vấn đề là giờ hắn căn bản không phá được Trận Cơ, chúng đã được trận văn bên trong bảo vệ.
Muốn phá vỡ Trận Cơ, vậy trước phải phá vỡ trận văn, muốn phá vỡ trận văn, vậy đồng nghĩa phải phá vỡ toàn bộ đại trận. Trận văn bị cải biến cực kỳ phức tạp, thậm chí hắn còn nhìn mà không hiểu!
Thần Văn do hắn bố trí bị người thần không biết quỷ không hay yên ắng cải biến, sau đó hắn đến cả cơ hội phá giải đều không có? Một ít Thần Văn đổi đến chính hắn đều không nhận ra.
Chẳng lẽ ở phương diện Thần Văn, Lục Ly đã đạt tới cảnh giới Tông Sư? Chẳng lẽ Lục Ly thật sự là một lão ma ẩn thế? Hết thảy những gì thấy được bây giờ đều là giả tượng? Bằng không nếu quả thật chỉ là một tên võ giả Tứ Kiếp, làm sao lại dám đắc tội hắn như thế? Phải biết, làm thế này chính là đắc tội với tất cả cường giả Tượng gia.
Thời gian dần trôi, trong lòng Tượng Hỗn Luân càng lúc càng loạn, càng lúc càng lo âu, cứ thế tạo thành ác tính tuần hoàn. Nội tâm hắn càng thêm buồn bực, cảm giác cưỡi hổ khó xuống.
Lại qua nửa canh giờ, sắc mặt đám người Tượng Hùng Phi đã vô cùng khó coi, Tượng Hỗn Luân cắn răng, đang định nhận thua, đúng lúc này Lục Ly đột nhiên đứng lên cười nói:
- Hỗn Luân đại nhân, vừa nãy chỉ đùa chút với ngươi thôi, trận này ta cũng nhìn không ra được. Bên ngoài có nhiều Dã Nhân như vậy, nếu ngươi thật phá mở trận này, vậy chúng ta đều bị lộ ra mất, ta thấy việc này xem như hoà, được không?
- Hoà?
Chúng nhân tại trường đều hơi ngớ, thế này sao lại là hoà? Rõ ràng Tượng Hỗn Luân làm gì phá nổi? Lục Ly đây là đang làm gì? Vừa rồi còn hùng hổ dọa người, giờ lại đã chủ động vứt bỏ?
- Ha ha ha!
Lộc đại nhân thần sắc tràn đầy thưởng thức nhìn Lục Ly, đây là Lục Ly tranh được mặt mũi rồi, lại cho người Tượng gia bậc thang để đi xuống. Khiến người Tượng gia sau này không dám khinh thường hắn, đắc tội hắn, đồng thời cũng không triệt để đắc tội người Tượng gia.
- Ha ha ha!
Tượng Hùng Phi cũng cười ha hả, khoát tay nói:
- Có câu nói thế nào ấy nhỉ? Không đánh không quen, Lục tiểu hữu, Hỗn Luân, các ngươi đều tới, lát nữa cùng uống một chén, nhất tiếu mẫn ân cừu.
Sắc mặt Tượng Hỗn Luân lúc trắng lúc xanh, chẳng qua hắn cũng là lão gia hỏa, biết lúc này có bậc thang để đi xuống, há còn không biết mượn dốc xuống lừa, vậy thì quá ngu.
Đương nhiên, người tại trường đều hiểu rõ trong lòng, hắn cũng không dày mặt được đến thế, chỉ lạnh lùng khẽ gật đầu. Bên kia Tượng Hùng Phi khoát tay, tự có người đi ra bố trí, nổi lên từng đống lửa, lấy ra một ít thịt nướng, ngoài ra còn kiếm được chút rượu ngon linh cốc, bày thành mấy bàn, bắt đầu tổ chức yến hội.
Mấy tên nữ tu sĩ vội vàng đi qua hỗ trợ, ở trong này chúng nhân đã bị đè nén quá lâu, có thể sẽ chết đi bất cứ lúc nào. Khó được mới có cơ hội tốt như thế, ai nấy đều muốn buông lỏng một phen, tạm thời quên đi nguy cơ đang phải đối mặt.
Ngay khi chúng nhân bận rộn lu bù, Tượng Linh Lung đột nhiên đứng dậy đi về phía Lục Ly, cảnh này lập tức dẫn lên vô số người chú ý.
Sự cao ngạo của Tượng Linh Lung rõ tất cả mọi người đều cảm nhận được rõ ràng, nàng trước nay không nói chuyện nhiều với bất cứ người nào, từ điểm này có thể nhìn ra được tính cách nàng.
Chẳng qua rất nhiều người đều cho rằng nàng thanh cao ngạo khí cũng là điều hiển nhiên, rốt cuộc nàng có vốn liếng để kiêu ngạo, hơn nữa nàng có được Đế Binh, có thể trấn áp Dã Nhân, đây là điều mà tất cả mọi người không làm được.
Thế mà bây giờ vị tiểu công chúa kiêu ngạo này của Tượng gia lại chủ động đi tới chỗ Lục Ly? Cảnh này khiến không ít người hơi có chút ghen ghét, đồng thời lại có chút hiếu kỳ, không biết Tượng Linh Lung tìm Lục Ly nói cái gì?