Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lão quái truyền âm nói:
- Linh hồn ta sẽ tiến vào trong thân thể ngươi, yên tâm, ta sẽ không chiếm đoạt thân thể ngươi đâu, ngược lại còn sẽ giúp ngươi nghĩ cách luyện hóa Trật Tự Thần Liên. Đợi ngươi hoàn toàn nắm giữ Trật Tự Thần Liên mới có thể giúp ta được, giờ thực lực ngươi còn quá yếu, chẳng giúp được gì.
- Cái này...
Trong lòng Lục Ly hơi chặt, mắt lộ vẻ đề phòng, linh hồn lão quái tiến vào trong thân thể mình, tuy nói sẽ không chiếm đoạt thân thể hắn, nhưng ai có thể bảo chứng lão quái này không nhìn trúng thân thể mình, còn cả Trật Tự Thần Liên nữa, liệu có phải người này định giở trò tu hú chiếm tổ?
Ông!
Lão giả hóa thành một đạo u ảnh đột nhiên bay ra, lóe lên tiến vào trong người Lục Ly. U ảnh cứ thế trực tiếp tiến vào linh hồn, Long hồn lập tức phát sáng, định ngăn cản không cho u ảnh tiến vào, nhưng từ trong u ảnh phóng ra một đạo khí thế khủng bố, Long hồn không dám động, thậm chí còn khoái tốc ảm đạm.
U ảnh tiến vào trong linh hồn Lục Ly, có tiếng truyền âm vang lên:
- Tiểu tử, ta muốn chiếm đoạt thân thể ngươi thì quá đơn giản, ta muốn giết ngươi cũng không khó. Lão phu không gạt ngươi, thực ra lão phu sớm đã chết đi nhiều năm, đây là tàn hồn, không còn đủ bảy hồn sáu phách hoàn chỉnh. Lão phu hấp thụ chút sinh mệnh nguyên khí, không phải nhằm phục sinh, mà chỉ nhằm duy trì tàn hồn tồn tại lâu thêm một chút thôi. Dù chiếm đoạt thân thể ngươi cũng không thể phục sinh được, tàn hồn khác với linh hồn, thiếu đi bảy hồn năm phách, bởi thế ngươi không cần lo lắng quá nhiều.
- Tàn hồn?
Lục Ly khẽ nhíu mày, nghĩ lại thì thấy cũng đúng, Long hồn hoàn toàn không trấn áp được đối phương, nếu lão quái này muốn giết chết mình thì quá dễ dàng. Đối phương có thể nhẹ nhàng thôn phệ linh hồn, vừa rồi Trật Tự Thần Liên cũng không có bất cứ động tĩnh nào, không biết liệu có chủ động đi ra hộ chủ?
Dù thế, Lục Ly vẫn có chút ngập ngừng, trong thân thể có tàn hồn, còn là một tàn hồn cường đại như thế, cảnh này khiến hắn rất bất an, đương nhiên sẽ không dễ dàng đáp ứng.
Ông!
U ảnh bay về lại trong thân thể lão giả, lão giả thoáng ngừng một lát, sau đó lần nữa truyền âm nói:
- Tiểu tử, nếu ngươi đã lo lắng, vậy tàn hồn lão phu sẽ tiến vào trong Hồn Châu này, ngươi mang theo Hồn Châu của lão phu cũng có được. Hừ, năm đó lão phu cũng là cường nhân tung hoành Tam trọng thiên, há sẽ đi lừa bịp đứa trẻ ranh như ngươi?
- Được rồi!
Lục Ly gật đầu truyền âm đáp:
- Tiền bối đã nhìn trúng tiểu tử, tiểu tử há có thể chối từ? Chỉ cần là chuyện trong năng lực cho phép, ta nhất định toàn lực ứng phó.
- Vậy là được!
Lão giả truyền âm nói:
- Hai người kia là giết, hay là xóa đi ký ức? Đều tùy ngươi. Dù sao chuyện lão phu bọn hắn không thể biết được.
- Xóa đi ký ức.
Lục Ly vội truyền âm nói, người chết đã đủ nhiều, xóa đi ký ức, hai người liền không biết chuyện giao dịch giữa hắn và lão giả, cũng không biết được chuyện Trật Tự Thần Liên.
Hưu!
Tảo biển khẽ động, Tượng Linh Lung và Lộc đại nhân bị kéo xuống. Hai người kinh hãi, nhưng không đợi hai người có bất kỳ dị động nào, một đạo u ảnh chớp qua, cả hai cứ thế ngất đi.
Tàn hồn lão giả bay về, trong tay lão giả hiện ra một viên hạt châu, sau đó thân hình biến mất, tiến vào trong Hồn Châu.
Lục Ly thu hồi Hồn Châu, vốn định cất vào trong không gian giới chỉ, Hồn Châu lại chợt thổi lên gió mát, lão giả truyền âm nói:
- Treo ở bên hông hoặc để trong tay áo, như thế cũng tiện cho ta và ngươi truyền âm. Không có lão phu chỉ dẫn, ngươi còn muốn đi ra tiểu thế giới này?
- Ách?
Trên mặt Lục Ly lộ ra kinh hỉ, vội hỏi dò:
- Tiền bối biết cách nào đi ra?
- Hừ!
Lão giả cười lạnh, truyền âm nói:
- Lần này các ngươi có thể tiến vào đây đều là do lão phu, lối ra là lão phu mở, thiên địa dị tượng bên ngoài cũng là lão phu dẫn lên. Lão phu vốn định hấp dẫn một số người vào đây để hấp thụ sinh mệnh nguyên khí, đồng thời luyện chế chút tàn hồn, ngưng tạo một loại tà thuật, cường hành nghịch thiên cải mệnh. Chỉ là giờ gặp được ngươi, lão phu mới đổi ý. Tiểu tử ngươi chỉ cần tập trung tu luyện, lão phu tự tin giúp ngươi đề thăng đến cấp Đế, khi ấy liền có thể giúp lão phu hoàn thành nguyện vọng.
- Cái gì?
Lục Ly kinh hãi, trước đó hắn đã hoài nghi trong thiên địa dị tượng kia nhất định ẩn chứa bí mật kinh thiên, lại không ngờ hết thảy đều là do lão quái này làm ra, lão quái này chết rồi còn mạnh vậy ư?
Miệng môi hắn run run, nhịn không được hỏi:
- Tiền bối, xin hỏi, ngươi là cấp Đế?
- Cấp Đế? Ha ha!
Lão quái cười lạnh nói:
- Nếu lão phu không chết, hiện tại tuyệt đối đã đột phá cảnh giới Thánh Hoàng. Đúng là đáng buồn, đáng tiếc, đáng hận a...
Lục Ly treo Hồn Châu ở bên hông, sau đó thu Tượng Linh Lung và Lộc đại nhân vào trong Thiên Ly Châu, đống thi thể kia cũng được thu lại. Song hắn không vội vã đi lên, mà đứng đó trầm ngâm, nghĩ xem lát nữa nên giải thích thế nào với hai người.
Hai người bị lau đi ký ức, đoán chừng tất cả ký ức từ lúc đi xuống đây đều bị mất, nhưng hẳn vẫn còn giữ được ký ức đối với huyết đầm. Nhiều người chết đi như vậy, ba người bọn họ lại vẫn bình yên vô sự, việc này mà không giải thích rõ ràng, rất dễ dẫn lên hai người hoài nghi, trên vực sâu cũng còn rất nhiều người, rốt cuộc phải cho bọn họ một lời giải thích thỏa đáng.
Trên đường xông lên huyết đầm, Lục Ly bắt đầu tiến hành giao lưu với lão quái. Sau một phen hỏi dò, hắn biết lão quái có ngoại hiệu tên là Huyết Sát Hoàng, sự tích cụ thể Huyết Sát Hoàng không giới thiệu nhiều, chẳng qua từ trong lời hắn Lục Ly có thể biết được, người này là cường giả đỉnh cấp tiếng tăm lừng lẫy ở Tam trọng thiên từ mấy chục vạn năm trước.
Năm đó Huyết Sát Hoàng bị mấy địch nhân liên thủ đánh trọng thương, phải trốn vào trong tiểu thế giới này. Vốn định dưỡng thương trong thế giới này một phen, ai ngờ có một địch nhân sử dụng một loại độc sát cực kỳ cay độc, hắn không hóa giải được, sau khi kéo dài mấy ngàn năm cuối cùng đành phải binh giải, ngưng luyện ra một tia tàn hồn.