Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bằng không lấy thủ đoạn của Huyết Sát Hoàng, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đoạt đi nhục thể, giết hắn không khác gì bóp chết con kiến hôi.
Một tên tuyệt thế lão ma, một người có thể nhẹ nhàng dẫn vào mấy chục vạn võ giả, trong đó còn bao gồm ba tên cường giả cấp Lĩnh Chủ, sau đó nhẹ nhàng giết chết. Tuyệt thế lão ma này đã từng là tồn tại chí tôn ngạo thị Tam trọng thiên, chắc không đến mức dùng chút tiểu thủ đoạn che đậy hắn.
Đợi giây lát, Lộc đại nhân và Tượng Linh Lung trong Thiên Ly Châu lần lượt tỉnh lại. Hai người phát hiện mình đang ở trong một đại điện, cả hai đều rất mơ hồ. Hai người đối thoại vài câu, Lục Ly bí mật quan sát, phát hiện hai người hoàn toàn không nhắc gì đến chuyện đi xuống huyết đầm.
Ông!
Lục Ly phóng thích hai người ra, hai người nhìn thấy Lục Ly thì đều rất kinh nghi, không hiểu chuyện gì xảy ra, có vẻ ký ức từ thời điểm đi xuống huyết đầm đều bị xóa sạch.
Lục Ly được đến tin tức từ chỗ Huyết Sát Hoàng, biết hai người đã bị lau đi ký ức lúc dưới huyết đầm, hắn trầm thống nói:
- Dưới huyết đầm này có tuyệt thế hung vật, Tượng Hùng Phi và mấy vị đại nhân đều chiến tử. Hai ngươi hôn mê, ta đành mang các ngươi đi lên. Khoan nói chuyện, trước đi lên rồi nói sau.
Lên trên vực sâu, Lục Ly lại không nhắc gì nhiều, chỉ để mọi người nhanh chóng rời khỏi đây.
Cái chết của bọn Tượng Hùng Phi đả kích rất lớn đối với tinh thần chúng nhân. Ai nấy đều biến sắc, hoảng sợ không thôi, giờ chúng nhân chỉ còn biết mù quáng đi theo ba người Lục Ly tiến về phía trước.
Lục Ly để Huyết Linh Nhi dò đường, khoái tốc bôn tẩu mà đi, Tượng Linh Lung và Lộc đại nhân đầy một bụng nghi vấn, nhưng giờ không tiện nhiều, cứ thế cắm cúi theo gót Lục Ly lao nhanh.
Bôn tẩu hơn năm canh giờ, chúng nhân tìm được một sơn cốc nhỏ, Lục Ly để Huyết Linh Nhi đi bố trí Thần Văn, đợi Thần Văn bố trí xong xuôi, hắn khoát tay, quét nhìn toàn trường một lượt, sau đó mở miệng nói:
- Mọi người cũng đừng chán nản, ta phát hiện được chút manh mối. Chờ ta thôi diễn một phen, có lẽ sẽ tìm được lối ra, mọi người cứ an tâm đợi trong sơn cốc.
- Ách...
Toàn trường kinh ngạc, nhìn biểu tình Lục Ly không giống giả bộ, trên mặt chúng nhân lại lộ vẻ hưng phấn, cả đám an tĩnh chờ đợi. Lục Ly thu Lộc đại nhân và Tượng Linh Lung vào trong Thiên Ly Châu, hắn biết hai người nhất định có rất nhiều chuyện muốn hỏi.
Quả nhiên, vừa tiến vào Tượng Linh Lung liền mở miệng nói:
- Lục Ly, có phải ngươi có chuyện gì giấu diếm chúng ta?
Trong ký ức của Tượng Linh Lung, các nàng đi xuống huyết đầm không bao lâu, ai nấy đều vẫn bình yên vô sự, đột nhiên ký ức sau đó không còn gì nữa cả, cảnh này khiến nàng không khỏi kinh nghi. Nhất là bọn Tượng Hùng Phi đều chết cả, Lục Ly và các nàng lại chưa chết, thậm chí Lục Ly còn mang nàng đi lên, điều này sao không khiến nàng hoài nghi cho được.
Lục Ly cũng biết Tượng Linh Lung nhất định sẽ hoài nghi, nhưng hắn không tính giải thích kỹ càng ngọn nguồn, một là Huyết Sát Hoàng nói chuyện của hắn không thể truyền ra ngoài, hai là hắn không muốn để cho người ngoài biết chuyện hắn có Trật Tự Thần Liên.
Bởi thế hắn giải thích nói:
- Phía dưới có một tuyệt thế hung vật, biết được công kích linh hồn cực mạnh. Vừa khéo ta cũng am hiểu công kích linh hồn, nhờ đó mới miễn cưỡng trụ được, chỉ kịp lôi các ngươi đi lên, những người còn lại thì đành chịu.
Lời giải thích này của Lục Ly miễn cưỡng tính là hợp lý, hắn là cường giả linh hồn, điểm này chúng nhân đều công nhận. Công kích linh hồn vô thanh vô tức, cái chết của hai người đi xuống đầu tiên là bằng chứng rành rành, hắn có thể mang hai người trốn đi lên cũng nói được thông.
Tượng Linh Lung vốn định hỏi thêm gì đó, Lộc đại nhân lại dùng ánh mắt như có thâm ý nhìn Lục Ly hồi lâu, sau đó lảng sang chuyện khác:
- Lục Ly, vừa nãy ngươi nói nhìn ra được chút manh mối?
- Đúng!
Lục Ly liếc nhìn Lộc đại nhân, trong đầu hoài nghi hắn đã mơ hồ đoán được điều gì, nhưng Lộc đại nhân không hỏi nhiều, hắn cũng lười giải thích, thế là bèn nói tiếp:
- Các ngươi cũng biết ta tương đối hiểu rõ pháp trận, ta cảm giác được huyết đầm kia là một trận tâm, toàn bộ tiểu thế giới là một đại trận. Mấy ngày nay ta một mực quan sát thế giới này, thu được chút cảm ngộ, đợi ta thôi diễn một phen, đoán chừng có thể tính được lối ra.
Lời này của Lục Ly đương nhiên là nói bậy, lối ra hắn đã sớm biết ở đâu, Huyết Sát Hoàng nói cho hắn biết, chẳng qua hắn cần một quá trình để hai người có thể tiếp nhận mà thôi.
Đợi khi ra ngoài, Lục Ly sẽ lập tức chia tay đám người này, trực tiếp đi Không Gian Thành, sau đó về lại Tử Dương Đại Lục. Dù Tượng Linh Lung có hoài nghi thì cũng đã sao, rốt cuộc sau này hắn sẽ không tiếp xúc với Tượng gia nữa.
Lục Ly vờ vịt bế quan thôi diễn, thật ra là đang ngấm ngầm tu luyện. Tượng Linh Lung thấy không hỏi được gì thêm liền cũng không hỏi nữa, một người ngồi buồn trong góc. Người khác chết đi nàng không để ý, nhưng Tượng Hùng Phi lại rất tốt với nàng, cộng thêm trước đó Tượng Hùng Quân mất đi khiến nàng không khỏi càng thêm đau thương.
Ba bốn ngày sau, Lục Ly mở mắt, trên mặt lộ vẻ phấn chấn, Lộc đại nhân hỏi dò:
- Tính được rồi?
Tượng Linh Lung cũng mở mắt nhìn sang, Lục Ly khẽ gật đầu nói:
- Có nắm chắc nhất định, cụ thể thế nào còn phải quan sát thêm, phương hướng đại khái hẳn không sai được.
- Vậy đi thôi!
Lộc đại nhân vung tay lên, Lục Ly dẫn hai người đi ra, sau đó triệu tập chúng nhân rời khỏi sơn cốc. Mọi người biết Lục Ly đã tính được phương hướng lối ra, lập tức phấn chấn không thôi.
Lục Ly để Huyết Linh Nhi đi trước dò đường, chúng nhân cuồng chạy mà đi, Huyết Linh Nhi có thể nhẹ nhàng thăm dò được phụ cận phải chăng có Dã Nhân ẩn núp, bởi thế quá trình đi tới rất thuận lợi.
- A...
Bôn tẩu mấy canh giờ, có người phát hiện không hợp lý, bởi vì lộ tuyến mà mọi người đang đi là hướng đến trung tâm tiểu thế giới, trong khi trung tâm tiểu thế giới là nơi ba đại tộc quần Dã Nhân tọa lạc.