Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Trong nhà gỗ có đạo ngân, ta đi nhìn xem!
Kỳ Đinh Đông chạy nhanh như tia chớp, Tượng Linh Lung không nhúc nhích, mí mắt rũ xuống trầm tư giây lát nói:
- Hoặc là vậy đi, Lục Ly, ngươi đi ra ngoài trước, khiến ta thử xem có thể tu luyện được hay không đã.
- Được thôi, ta ra ngoài không có vấn đề!
Lục Ly nhún vai nói:
- Nhưng lỡ như nàng xảy ra vấn đề thì sao? Ai có thể cứu nàng lên?
- Cái này...
Tượng Linh Lung ngẩn ra, có chút rối rắm, nàng tu luyện đến bình cảnh, muốn tiến một bước đột phá vô cùng khó khăn, không phải tham ngộ một, hai chân ý là có thể đột phá. Theo như Tượng Linh Lung lật xem ghi chép trong một quyển sách cổ thì Thái Âm Thiên Thủy cực kỳ thích hợp cho người tu luyện hàn băng chân ý như bọn họ, nếu nàng thông qua Thái Âm Thiên Thủy chuyển biến Hàn Long Chân Khí trong sông thành Hàn Long Chân Khí càng mạnh thì sức chiến đấu của nàng sẽ tăng lên trên diện rộng, cách cảnh giới Lĩnh Chủ càng gần.
Tượng Linh Lung vẫn luôn chỉ tu luyện băng hệ chân ý, thật ra cảm ngộ chân ý khác cũng không được ích gì, khiến băng hệ chân ý tăng tiến thêm một bước mới có thể tăng lên sức chiến đấu, mới có thể cuối cùng trở thành tồn tại ngạo thị quần hùng.
- Hay là như vậy?
Tượng Linh Lung cắn môi nói:
- Ngươi đóng giác quan thứ sáu, một khi ta xảy ra chuyện thì sẽ bóp nát ngọc phù, ngươi nhắm mắt cứu ta lên?
- ...
Lục Ly trợn trắng mắt, Tượng Linh Lung đây là bịt tai trộm chuông, hắn đóng kín giác quan thứ sáu thì sao tìm được nàng? Nếu có thể tìm được nàng thì chắc chắn thấy hết, đây vốn là chuyện mâu thuẫn.
Tượng Linh Lung rất nhanh cũng phát hiện vấn đề, mặt đỏ rực, nàng nhìn biểu cảm nửa cười nửa không của Lục Ly, hung hăng liếc xéo hắn:
- Lục Ly, ta mặc kệ, ngươi phải nghĩ ra cách gì đó!
- Cũng không phải không có cách nào.
Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi bảo:
- Ta bố trí một thần văn khiến sương mù dày phủ mặt hồ, không thấy gì nữa. Đến lúc đó ta không vươn ra thần niệm, chỉ bằng cảm giác tìm được nàng, cứu nàng, chịu không? Ta bảo chứng không xem. Đương nhiên... nếu nàng không tin nhân phẩm của ta thì coi như ta chưa nói gì.
- Thế thì...
Tượng Linh Lung cắn môi, có chút chần chừ do dự, nàng trầm ngâm giây lát ngẩng đầu nhìn thẳng Lục Ly, nhìn đôi mắt đen láy như sao của hắn, thấy chân thành trong mắt hắn, cắn răng một cái nói:
- Lục Ly, ngươi đi bố trí đi, cơ hội lần này rất quan trọng với ta, ta không muốn bỏ qua.
- Được!
Lục Ly đi đến bờ hồ thật ra âm thầm kêu Huyết Linh Nhi đi bố trí, Huyết Linh Nhi là hồn thể, Thái Âm Thiên Thủy trong hồ này vô hiệu với nàng. Bố trí loại thần văn này quá đơn giản, chỉ qua một nén hương, trong Thái Âm Hồ bốc lên sương mù dày đặc, sương trắng quá dày, không thể thấy rõ bên trong.
Tượng Linh Lung nhìn một lúc, vừa lòng gật gù, nàng cẩn thận hỏi thăm Lục Ly, hiểu rõ chi tiết, theo sau nàng đột nhiên nhớ đến điều gì, tò mò hỏi thăm:
- Lục Ly, sao ngươi rành quá vậy? Ngươi thậm chí hiểu rõ Hàn Long Chân Khí, chẳng lẽ ngươi sinh ở danh môn đại tộc?
- Ta đã nói với nàng rồi, ta sinh ra trong Phàm Nhân Giới!
Lục Ly xòe tay giải thích:
- Còn về tại sao biết những này, là bởi vì ta được đến một quyển sổ tay thượng cổ, bên trong ghi chép rất nhiều những bí văn này. Được rồi, ta xuống trước, chút nữa nàng xuống sau, vậy thì ta tùy thời có thể cứu nàng.
Tượng Linh Lung nhẹ gật đầu, Lục Ly lao xuống hồ, hiện tại hắn có thể thoải mái ở trong hồ chống cự nửa ngày, cho nên không sốt ruột, ung dung chờ. Thần niệm của Tượng Linh Lung thò vào nhà gỗ nhỏ, thấy Kỳ Đinh Đông tham ngộ đạo ngân trong nhà gỗ, đã có xúc động, nhập định.
Tượng Linh Lung không chần chừ, trong thân thể toát ra hơi lạnh buốt giá, nàng bay lên, đến mặt hồ, hơi lạnh toát ra từ người nàng càng lúc càng nhiều, không gian bốn phía bị đóng băng.
Tượng Linh Lung truyền âm:
“Lục Ly, ta xuống đây!”
Lục Ly lập tức đóng kín giác quan thứ sáu, chỉ bằng cảm giác để cảm ứng tình huống bốn phía, như vậy sẽ rất mơ hồ. Cho dù quần áo của Tượng Linh Lung bị ăn mòn thì Lục Ly cũng không thấy được cái gì. Thật ra nơi này sương trắng dày như vậy, chỉ cần Lục Ly không mở thần thức, cho dù mở to mắt cũng không thấy rõ cái gì.
Rào rào!
Thân thể Tượng Linh Lung đóng băng rơi xuống hồ nước, nhưng bởi vì khối băng rất lớn, cho nên nàng nổi trên Thái Âm Thiên Thủy, chỉ có nửa người ngâm trong nước.
Thân thể Tượng Linh Lung bị đóng băng, hoàn toàn không thể động, nàng cảm ứng một phen, phát hiện khi ở trong băng thì Thái Âm Thiên Thủy sẽ không cấu thành bất cứ thương tổn gì cho nàng. Nhưng băng nhanh chóng hòa tan, phỏng chừng lâu nhất là qua một nén hương thì sẽ hòa tan hoàn toàn.
“Tuyệt!”
Tượng Linh Lung mặc kệ tất cả, lập tức bắt đầu vận chuyển Hàn Long Chân Khí, thử hấp thu khí chí hàn trong Thái Âm Thiên Thủy, như vậy mới có thể khiến Hàn Long Chân Khí thay đổi về chất.
“Làm được!”
Giây lát sau, Tượng Linh Lung động ý niệm, hấp thu một ít khí chí hàn, rõ ràng cảm giác được Hàn Long Chân Khí bắt đầu tăng mạnh, tốc độ không tầm thường, có thể rõ ràng cảm giác được tăng phúc.
Khi bắt đầu tu luyện thì Tượng Linh Lung quên mất tình huống bên ngoài, hoàn toàn chìm đắm vào. Bất giác khối băng hòa tan, thân thể nàng rơi vào Thái Âm Thiên Thủy.
- A!
Tượng Linh Lung cảm giác chính mình rơi vào trong hồ, giật mình kêu lên một tiếng, nàng còn có chút thông minh, lập tức thả ra Hàn Long Chân Khí hộ thể.
Cùng lúc đó, Tượng Linh Lung truyền âm:
“Lục Ly, cứu ta!”
Vèo!
Lục Ly luôn luôn cảm ứng bên này, hắn lắc người xông đến, theo sau ôm lấy Tượng Linh Lung rồi phóng lên cao. Nguyên bộ đồ của Tượng Linh Lung quả nhiên bị hòa tan trong chớp mắt, nếu không phải có Hàn Long Chân Khí hộ thể, e rằng làn da cũng bị mục rữa.
Lục Ly ôm Tượng Linh Lung, không thể tránh khỏi đụng chạm làn da của nàng, hắn cảm giác trong ngực như ôm tượng bạch ngọc, da của Tượng Linh Lung trơn mịn như dương chi, phi thường thoải mái. Hai người đều trần truồng, dán vào nhau khiến họ cảm giác như có tia điện.