Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3543 - Chương 3530: Vô Vọng Thần Phù

Bất Diệt Long Đế Chương 3530: Vô Vọng Thần Phù

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nếu lúc trước Ma Uyên xâm nhập Bắc Nguyên đại lục con chưa thể khiến con dân Tam Trọng Thiên sợ hãi, lần này đại quân Ma Uyên xâmn hập Lẫm Đông đại lục hoàn toàn dọa sợ tất cả con dân.

Ma Uyên có nhiều cường giả, quân đội đến thế sao? Có thể cùng lúc xâm nhập hai bên? Phải chăng về sau Ma Uyên sẽ xâm nhập khu vực khác nữa? Đến lúc đó khắp nơi đều là đại quân Ma Uyên thì bọn họ chống cự kiểu gì?

Cường giả của Tam Trọng Thiên phản ứng rất nhanh.

Chúc Thiên Đại Đế lập tức mang theo mười mấy cấp Đế đi xa Lẫm Đông đại lục. Tình huống bên Bắc Nguyên đại lục tạm thời ổn định, hai bên tiêu hao quân sĩ, phỏng chừng thời gian ngắn không phân ra thắng thua.

Cho nên Chúc Thiên Đại Đế mới dám mang theo một đám cường giả đến Lẫm Đông đại lục, nếu không ổn định nơi này thì Tam Trọng Thiên cũng sẽ rất nguy hiểm. Trong khoảng thời gian này, Kỳ gia bận rộn nhất, triệu tập tất cả mọi người dựng cánh cửa không gian ở các nơi.

Hiện tại Lẫm Đông đại lục xuất hiện tình thế nguy hiểm, nhất định phải phái nhiều viện quân lại đây, nếu dựa vào đám võ giả truyền tống qua thì mọi chuyện muộn màng. Nhất định phải dùng cánh cửa không gian của Không Gian Thành mới có thể triệu tập càng nhiều võ giả với tốc độ nhanh nhất lại đây bao vây tiễu trừ.

Trong một chốc, Tam Trọng Thiên cảm giác bốn bề báo hiệu bất ổn, hỗn loạn khắp nơi, giống như tận thế sắp đến.

Các thắc mắc quấn quanh trong đầu mọi người, thí dụ như tại sao Ma Uyên mạnh như vậy? Thí dụ như tại sao đại quân Ma Uyên có thể dễ dàng xâm nhập Tam Trọng Thiên, vân vân và vân vân.

Rất nhiều người đều cảm giác thế giới này không đơn giản như trong tưởng tượng, có lẽ có bàn tay to vô hình đang khống chế tất cả điều này, điều khiển vận mệnh của mọi người.

Bên ngoài đã long trời lở đất, trong Đạo Thiên Giới thì một mảnh yên bình, không có người đến quấy rầy ba người Lục Ly tu luyện, ba người ở bên trong phi thường thích ý.

Đổi lại là ai tu luyện trong Nguyên Thủy bí cảnh đều sẽ rất thích ý, ở đây tu luyện một năm bằng với ở bên ngoài tu luyện vạn năm. Trong chỗ này khiến linh hồn tự động tăng trưởng, ai tu luyện trong bảo địa này đều sẽ rất thoải mái.

Hai người Lục Ly còn ở Thái Âm Hồ, hắn không hấp thu Thái Âm Thiên Thủy, vì không tăng phúc gì cho thân thể nữa. Tương tự, Lục Ly ở trong Thái Âm Hồ sẽ không bị tổn thương gì, không khác gì với hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất tu luyện.

Lý do Lục Ly còn ngâm trong hồ tự nhiên là bởi vì Tượng Linh Lung, giờ phút này Tượng Linh Lung vẫn đóng băng bản thân nổi trong Thái Âm Hồ. Nàng giống như người đẹp ngủ, bị hàn băng bao bọc, đẹp đến mức khiến người say mê.

Trong hồ vốn có sương mù dày đặc, nhưng sau đó sương mù dày đặc vô dụng, dù sao khi băng cứng sắp vỡ ra thì Lục Ly sẽ lập tức mang Tượng Linh Lung lên, làm như vậy nàng mới sẽ không bị tổn thương.

Hàn Long Chân Khí của Tượng Linh Lung sắp hoàn toàn chuyển hóa, bây giờ chờ xem khi nào năng lượng biến chất, biến thành Hàn Long Thần Khí. Trong khoảng thời gian này, mười một chữ lớn thần bí của Lục Ly cũng có tiến triển to lớn, gần như có thể ngưng khắc ra.

Vèo!

Nửa ngày sau, Lục Ly phóng lên cao, phá vỡ hàn băng của Tượng Linh Lung, ôm nàng bay vút lên cao. Tượng Linh Lung bị kinh động, phát hiện bị Lục Ly ôm, nàng cũng không có một chút ngượng ngùng, mấy năm qua bị Lục Ly ôm nhiều lần như vậy, nàng đã thói quen. Ban đầu nàng còn cả người trần truồng bị Lục Ly ôm, bấy nhiêu đây thì có gì phải xấu hổ.

Lục Ly buông ra Tượng Linh Lung, hỏi:

- Muốn nghỉ ngơi một khoảng thời gian không?

Tượng Linh Lung lắc đầu nói:

- Không cần, ta bế quan mười ngày, nửa tháng nữa ước chừng đủ rồi, ta phải rèn sắt khi còn nóng.

Vèo!

Tượng Linh Lung bay xuống, ngưng tụ Hàn Long Chân Khí đóng băng chính mình vào, tiếp tục trôi trên Thái Âm Hồ. Lần này Lục Ly không xuống hồ, mà là đi rừng rậm.

Lục Ly đứng ngoài bìa rừng, từng luồng Thần Lực phát sáng trên tay, tiếp đó hắn khép mắt lại, vẽ trong không trung. Linh khí thiên địa từ bốn phương tám hướng hội tụ vào tay Lục Ly, tiếp đó giữa hư không xuất hiện một chữ to màu vàng.

Chữ này vừa thành hình, một luồng thần uy khó tả phát ra từ nét chữ, chữ trôi nổi trong không trung giống như vật sống.

Lục Ly vào thời khắc này đột nhiên mở mắt ra trầm giọng quát lên:

- Đi!

Vèo!

Chữ to kỳ dị bay đi, đánh vào một cây to, cây lấp lánh thần văn, tiếp đó thần văn bị phá vỡ, cây to nổ tung, vang tiếng nổ kinh thiên động địa, mặt đất chấn động mạnh.

“Tuyệt vời!”

Lục Ly mắt sáng ngời, uy lực của chữ lớn này nằm ngoài tưởng tượng của hắn. Những cây núi này có thần văn nên cực kỳ khủng bố, vậy mà bị phá vỡ dễ dàng. Mới chỉ một chữ, nếu cùng lúc ngưng khắc ra mười một chữ công kích thì chắc chắn sẽ tăng lên gấp đôi.

“Thử xem!”

Lục Ly thử ngưng khắc chữ to khác, sau khi ngưng khắc ra liền đánh vào những cây to, khu rừng rậm bỗng chốc gặp họa, từng cây to bị đánh nát, trong sơn cốc quanh quẩn tiếng nổ nặng nề, trời đất lắc lư.

Vèo!

Giây lát sau, một bóng người bay ra từ trong nhà gỗ, Kỳ Đinh Đông từ xa đã dùng thần niệm tra xét tình huống bên này, Lục Ly thả ra công kích kinh động nàng.

- A?

Trong mắt Kỳ Đinh Đông tràn ngập giật mình, nàng bay tới, đứng bên cạnh Lục Ly, giật mình kêu lên:

- Lục ca ca, sao ngươi biết bí thuật Vô Vọng Thần Phù?

- Vô Vọng Thần Phù?

Lục Ly nhướng mày, hỏi:

- Mười một chữ này gọi là Vô Vọng Thần Phù?

- Đúng vậy!

Kỳ Đinh Đông cực kỳ khẳng định nói:

- Đây là tộc vương của nhà ta tự sáng tạo, nhà ta có ba lão tổ tông cũng biết dùng, gia chủ, gia gia của ta cũng biết loại bí thuật này. Sao ngươi học được?

- Ta cảm ngộ từ Thất Thải Lưu Ly Tháp.

Lục Ly lấy ra Thất Thải Lưu Ly Tháp, cười giải thích rằng:

- Nàng cũng vào đi, trong tháp có dấu ấn pháp tắc mà Luân Hồi Đại Đế để lại, ta cảm ngộ từ dấu ấn, bởi vì cảm ngộ dấu ấn pháp tắc nên ta mới có thể luyện hóa ngược Thất Thải Lưu Ly Tháp.

- Hèn gì...

Bình Luận (0)
Comment