Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hai năm nay Lục Ly chỉ lo tu luyện hoặc chiến đấu, không bao giờ chú ý tình huống bên ngoài, trừ ngẫu nhiên bởi vì quan tâm Doãn gia, Tần Chiến mới hỏi thăm tình hình cuộc chiến bên Lẫm Đông đại lục, chuyện khác thì hắn không hỏi nhiều.
Lục Ly mở danh sách ra xem sơ, mắt đột nhiên sáng ngời, bởi vì hắn thấy hai cái tên quen thuộc trong này, Nghịch Long Linh và Tượng Linh Lung! Lục Linh xếp hạng sáu, Tượng Linh Lung xếp hạng bảy, Lục Ly dùng danh hiệu Lục Sát Thần xếp hạng mười.
- Xếp hạng nhất tên là Vô Danh Nhân?
Lục Ly nhướng mày, có chút không hiểu, là Vô Danh Yêu Đế sao? Chắc chắn không phải, đều là cấp Đế, tại sao hạng nhất tên là Vô Danh Nhân?
Kỳ Đinh Đông giải thích rằng:
- Bởi vì không ai biết dòng họ, tên của người đó, y cũng không quan tâm ai, càng không nghe theo đại quân điều động, chỉ một mình lang thang quanh Ma Sào săn giết quân sĩ Ma Uyên. Hắn tới vô ảnh đi vô tung, hơi thở sinh mệnh phi thường trẻ tuổi, sức chiến đấu phi thường dũng mãnh, tuy rằng chỉ có cảnh giới Ngũ Kiếp đỉnh phong nhưng sức chiến đấu tổng hợp lại mạnh hơn Lĩnh Chủ bình thường.
Kỳ Đinh Đông chia sẻ tin tức mình tìm hiểu được cho Lục Ly:
- Người này chắc thuộc chủng tộc đặc biệt, có người hoài nghi y là Nghệ Nhân tộc, một trong mười Thần tộc. Nhưng bộ tộc này đã bị diệt tộc trăm vạn năm, người này không hiển lộ bản thể, cho nên không biết được.
- Nghệ Nhân tộc?
Lục Ly mơ hồ nhớ mười Thần tộc quả thực có bộ tộc này, bộ tộc này đúng là bị diệt tộc rất nhiều năm, trăm vạn năm qua chưa từng xuất hiện tin tức của họ, bộ tộc này gần như bị người đời lãng quên.
- Xếp hạng hai là Đông Dã Ưng, người này nổi tiếng từ nhiều năm trước, là hậu nhân của cường giả cấp Đế Đông Dã Nô, cảnh giới cũng là Ngũ Kiếp đỉnh phong, sức chiến đấu xấp xỉ Lĩnh Chủ, trong tay có đế binh.
- Xếp hạng ba là Chúc Phạn, đây là hậu nhân của Chúc Thiên Đại Đế, sức chiến đấu cũng phi thường cường đại, trong tay có đế binh.
- Kỳ gia chúng ta thật mất mặt, không ai lọt vào danh sách. Nhưng Lục Ly, ngươi là Vinh Dự Trưởng Lão của nhà chúng ta, xem như giúp nhà ta nở mặt, mấy năm nay ngươi hãy cố gắng thêm nữa, tranh thủ xếp vào tốp ba đi!
Kỳ Đinh Đông líu ríu nói không ngừng, Lục Ly nghe rành mạch, mười người trên bảng xếp hạng không phải sắp đại. Mười người này đều lập chiến công lừng lẫy, viết rõ mỗi người đánh chết bao nhiêu quân sĩ Ma Uyên, bao nhiêu Ma Tướng, tốp ba còn từng giết Ma Chủ.
Dựa vào cảnh giới cùng hư danh đều vô dụng, quyết đấu khiêu chiến cũng vô ích, có thể đánh chết quân sĩ Ma Uyên, cường giả Ma Uyên mới xem như cường đại thật sự, mới được người đời kính ngưỡng bội phục.
- Lục ca ca, Linh Lung thật lợi hại.
Kỳ Đinh Đông chỉ hướng phần trên cuộn tranh:
- Hai năm nay Linh Lung đánh chết sáu mươi ba Ma Tướng, bảy, tám vạn quân sĩ Ma Uyên, đứng sau Nghịch Long Linh của Nghịch Long tộc, ta phỏng chừng không vài năm nữa Linh Lung sẽ đột phá cảnh giới Lĩnh Chủ.
- Đúng vậy, Linh Lung rất lợi hại!
Lục Ly nhẹ gật đầu, trong lòng hơi hụt hẫng và buồn bã, bởi vì lúc nàng đi đã nói nửa năm sau sẽ trở về. Nhưng hiện tại qua hai năm, Tượng Linh Lung chẳng những không có trở về, thậm chí không đưa một tin nào về, dường như hoàn toàn cắt đứt với Lục Ly, biến thành người lạ.
“Như vậy cũng tốt!”
Lục Ly trầm ngâm giây lát phun ra một hơi, nếu tiếp tục mập mờ như lúc trước là một loại thương tổn Tượng Linh Lung.
So với quấn quýt dây dưa, chẳng bằng quên nhau trong giang hồ.
Hai năm, thật ra sức chiến đấu của Lục Ly không tiến bộ quá nhiều, chủ yếu tiến bộ kinh nghiệm thực chiến và vận dụng Vô Vọng Thần Phù, trong khoảng thời gian này hắn vận dụng Vô Vọng Thần Phù đến trình độ quen tay.
Vô Vọng Thần Phù này giống như một đám Thiên Lôi Dẫn, âm thầm sử dụng có thể tạo sức sát thương cực kỳ lớn cho kẻ địch, hiện tại hắn đánh chết quân sĩ Ma Uyên dễ như chơi, Vô Vọng Thần Phù giết người trong vô hình, nhanh hơn công kích linh hồn nhiều. Hai năm nay, quân sĩ Ma Uyên chết trong tay Lục Ly không được ba vạn thì cũng cỡ hai vạn.
Đương nhiên, đó là vì Lục Ly không sử dụng Hào Giác, nếu hắn xông vào đại quân Ma Uyên, sử dụng Hào Giác thì hiệu suất đánh chết kẻ địch sẽ càng cao. Nhưng Lục Ly không dám xằng bậy, bởi vì trong đại quân Ma Uyên có cường giả cấp Ma Chủ ẩn nấp, nếu hắn dám như đồ sát không kiêng nể gì thì chắc chắn sẽ bị quân sĩ Ma Uyên theo dõi, đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết.
Hiện tại Lục Ly được thăng làm thống lĩnh, nhưng hắn cơ hồ không thống lĩnh quân đội, chuyện này cũng không cần thống lĩnh, quân sĩ Ma Uyên kéo đến thì liên quân xông lên đánh tới chết thì thôi, quân sĩ Ma Uyên không rút thì bọn họ vẫn không lùi, đánh tới khi nào xua tan quân sĩ Ma Uyên.
“Thứ mười Tân Tú bảng?”
Lục Ly cười gượng, bảng xếp hạng này không phải tốt với hắn mà là hại hắn. Lục Ly vốn không bắt mắt, ít nhất trừ Đông An Sơn Mạch ra, nơi khác ít có người biết hắn, bây giờ lên bảng, lập tức biến thành nhân vật tiêu điểm.
Nếu Ma Uyên nhận được tin tức, e rằng sẽ lập tức làm ra hành động nhằm vào mười người bọn họ, bị cường giả Ma Uyên ám sát thì mười người đều có nguy hiểm.
Nổi tiếng kiểu này được ích gì?
Trừ mua danh trục tiếng ra đều vô nghĩa, không có tài nguyên đứng đầu, cũng không ban cho thánh binh, đế binh. Đương nhiên, đối với những công tử trẻ thì có chỗ tốt, sẽ có vô số mỹ nữ ngưỡng mộ bọn họ, cũng gián tiếp giúp gia tộc nổi tiếng. Bọn họ tiếp tục trưởng thành thì mai sau sẽ là trụ cột vững vàng của gia tộc, cũng sẽ càng lúc càng nổi tiếng, thay thế gia tộc dương danh lập vạn, giúp gia tộc tranh ra uy danh lừng lẫy.
Nói chính xác ra thì Lục Ly không thuộc về bất kỳ gia tộc, thế lực nào, hắn chỉ thuộc về Lục gia, gia tộc khác đều là trên danh nghĩa, không đại biểu được gì.
Kỳ Đinh Đông một bàn tay chống cằm, có chút nhàm chán nói:
- Lục ca ca, khi nào chiến tranh mới kết thúc nhỉ?
Hai năm nay thực lực của Kỳ Đinh Đông tăng lên, đến Ngũ Kiếp đỉnh phong, nhưng sức chiến đấu không có tăng lên quá nhiều.