Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thật ra rất nhiều người đã buông bỏ theo đuổi Kỳ Đinh Đông, bởi vì bọn họ đều có thể cảm giác được nàng hoàn toàn bị chiếm trọn trái tim, bị Lục Ly chinh phục. Loại nữ nhân tâm tư đơn thuần như Kỳ Đinh Đông một khi bị chinh phục chắc chắn một lòng một dạ, ít nhất trong thời gian ngắn bọn họ sẽ không có bất cứ cơ hội.
Mặt khác bọn họ nhận được tin tức, Lục Ly thành Vinh Dự Trưởng Lão của Kỳ gia, điều này càng khiến mọi người tuyệt vọng, việc này chứng minh cái gì? Chứng minh Kỳ gia phi thường xem trọng Lục Ly, cũng rất vui khi Lục Ly và Kỳ Đinh Đông phát triển sâu hơn.
Mọi người không có mặt mũi trở về thành Bắc Yêu, mấy công tử đều âm thầm quyết định so kè với Lục Ly trong Đông An Sơn Mạch, bọn họ phải cố gắng, quyết lọt vào Tân Tú bảng, giẫm Lục Ly ở dưới chân!
Thời gian lại trôi qua nhanh, một năm qua đi, đại quân Ma Uyên xâm nhập đã ba năm, chiến tranh kéo dài ba năm nhưng vẫn không có bất cứ tiến triển, cũng không thấy tia sáng thắng lợi nào.
Quân sĩ Ma Uyên dường như liên tục không ngừng, vĩnh viễn giết không hết. Những Ma Sào giống như ổ kiến, con kiến trong ổ nhiều vô cùng tận, không ai biết số lượng cỡ bao nhiêu.
Không hiểu sao đám người Luân Hồi Đại Đế, Chúc Thiên Đại Đế không có bất cứ hành động, cấp Đế không hành động, xuất động nhiều nhất là Lĩnh Chủ, hơn nữa Lĩnh Chủ cơ bản không ra chiến trường, đều là áp trận.
Điểm này khiến vô số người âm thầm có bất mãn, dù sao một đám cường giả hàng đầu không nhúc nhích, đẩy đám quân sĩ cấp thấp như bọn họ đi liều mạng, ba năm nay đã chết bao nhiêu võ giả bình thường? Ít nhất cũng trên ức rồi.
Nếu có cường giả cấp Đế chết trận thì không ai phàn nàn cái gì, hiện tại không có một cường giả chết trận, mấy năm nay chỉ chết mấy chục Lĩnh Chủ, hơn nữa những Lĩnh Chủ này không phải chủ động tiến công chết trận, đều là cường giả Ma Uyên công kích, bọn họ bị bức ứng chiến.
Bởi vậy cho quân sĩ bình thường cảm giác giống như là tất cả cường giả ở phía sau bàng quan, sai khiến quân sĩ cấp thấp bọn họ từng nhóm đi chịu chết. Đương nhiên, vì Tam Trọng Thiên, rất nhiều người cũng không tiếc mệnh, bọn họ chỉ tức giận vì cấp trên làm không nhiều.
Các quân sĩ bên dưới không biết các đại nhân vật đứng sừng sững trên đỉnh nghĩ như thế nào. Bọn họ cũng không dám kháng cự mệnh lệnh từ bên trên, ít ra bên trên bỏ ra vô số tài nguyên, phần thưởng, chỉ cần đánh chết quân sĩ Ma Uyên liền được thưởng Thần Thạch, hoặc là tài nguyên tương ứng.
Đây là vô số đại gia tộc liên hợp lại quyên tặng ra, dùng để khích lệ quân sĩ bình thường anh dũng giết địch, cũng khiến bọn họ tiến một bước tăng lên sức chiến đấu. Rất nhiều quân sĩ nhờ đó mà thu hoạch ích lợi, cho nên tuy rằng có rất nhiều quân sĩ âm thầm bất mãn, lại không dám biểu lộ ra, bọn họ chỉ có thể ảo tưởng đây là cao tầng đang bố cục, hiện tại không xuất chiến là vì đợi đại quyết chiến thật sự đến, một ván định thắng thua.
Thời gian một năm!
Kỳ Đinh Đông đi thành Bắc Yêu rồi không trở về nữa, nàng phái người truyền lời, nói phụ thân nàng bị thương trong một lần chiến đấu, khoảng thời gian này nàng ở thành Bắc Yêu chăm sóc phụ thân.
Tượng Linh Lung không trở về lần nào, không có phái người truyền lời, rất rõ ràng Tượng Linh Lung hoặc là cưỡng bức cắt đứt tình cảm với Lục Ly, hoặc là lựa chọn trốn tránh.
Trong một năm qua, Lục Ly trừ ở chiến trường đánh chết quân sĩ Ma Uyên thì thời gian khác đều đang bế quan tu luyện, tu luyện Thần Lực, luyện hóa thần dược bổ dưỡng linh hồn, tham ngộ Vạn Yêu Phệ Hồn Thuật, tham ngộ bí thuật linh hồn trong Vấn Đạo Cốc ở Kỳ gia.
Bí thuật linh hồn tiến triển rất chậm, ngược lại Vạn Yêu Phệ Hồn Thuật tiến triển đều đều, điều này khiến Huyết Sát Hoàng hơi kinh ngạc, khen ngợi ngộ tính của Lục Ly tạm được.
Khổ chiến ba năm khiến Lục Ly vận dụng Vô Vọng Thần Phù càng linh hoạt, biến đổi nhiều, bắt giữ thời cơ chiến đấu, phát huy đột xuất trong chiến đấu đều có tiến bộ lớn.
Cộp cộp cộp!
Lục Ly đang tu luyện trong doanh trướng thì bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, tiếp đó thần văn trên lều trại bị xúc động, thần niệm của hắn quét ra ngoài, phát hiện là Kỳ Đông Lưu đến.
Lục Ly hơi ngạc nhiên, Kỳ Đông Lưu muốn gặp hắn thì phái người truyền một câu là được, cần gì tự mình tới cửa? Hắn vội vàng đứng lên mở ra thần văn.
Kỳ Đông Lưu đi thẳng vào, phất tay nói:
- Lục Sát Thần, mở thần văn ra đi.
Lục Ly mở ra thần văn, vái chào nói:
- Đông Lưu đại nhân, người có việc cứ kêu gọi một tiếng là được, cần gì cất công đến tận đây?
- Ngươi là Vinh Dự Trưởng Lão của Kỳ gia chúng ta, đều là người nhà, không cần khách khí như vậy.
Kỳ Đông Lưu cười híp mắt nói, tạm dừng giây lát nghiêm mặt, nói:
- Đến đây là có một việc nghiêm túc, việc này cũng là tộc vương cố ý khiến người truyền lời xuống, muốn làm phiền ngươi đi một chuyến.
- Đại Đế?
Vẻ mặt Lục Ly kinh ngạc, nhân vật nhỏ như vậy có thể lọt vào pháp nhãn của Luân Hồi Đại Đế? Hơn nữa có chuyện gì mà nhóm Luân Hồi Đại Đế không làm được, còn cần hắn đi làm?
Lục Ly lập tức nghiêm túc chắp tay nói:
- Mời đại nhân nói rõ, nếu Lục mỗ làm được thì tuyệt đối không đùn đẩy.
- Tốt!
Kỳ Đông Lưu lấy ra một tấm bản đồ trải trên bàn, chỉ hướng một điểm đỏ nói:
- Nơi này là Đông An Sơn Mạch chỗ chúng ta ở, đây là thành Bắc Yêu, đây là chiến khu đông bộ, này là chiến khu tây bộ, kia là chiến khu bắc bộ, chỗ đó là Ma Sào.
Lục Ly nhìn thoáng qua, gật đầu, bản đồ này rất tỉ mỉ, nét vẽ rõ ràng, dễ hiểu.
Lục Ly nhìn một lúc rồi hỏi:
- Đại Đế hy vọng ta đi làm cái gì?
- Đi nơi này!
Kỳ Đông Lưu chỉ hướng một điểm nói:
- Đi nơi này, phá hư một chỗ tế đàn!
- Cái gì?
Lục Ly cho rằng nghe lầm, chớp chớp mắt nhìn Kỳ Đông Lưu, thấy đối phương không nói đùa thì lộ biểu cảm nghi hoặc, không hiểu.
Vị trí Kỳ Đông Lưu chỉ là một chỗ khu vực trong Ma Sào, nhìn từ bản đồ thì bên Ma Uyên dựng vô số Ma Sào, những Ma Sào này nối liền thành một vòng lớn, nơi Kỳ Đông Lưu muốn Lục Ly đi nằm trong vòng tròn Ma Sào lớn.