Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn nhất định phải nghỉ ngơi, nếu không thì mặt sau tra xét rất dễ dàng xảy ra chuyện. Một khi tra xét sai lầm, xác suất mọi người bị phát hiện sẽ tăng lên mảng lớn.
Còn về ở đây có thể bị phát hiện thì Lục Ly không lo lắng, hắn có thể dễ dàng khiến Huyết Linh Nhi bố trí một thần văn che giấu hơi thở của mọi người.
- Đây là tự ngươi nói!
Đông Dã Ưng mắt lạnh nhìn quét Lục Ly một cái, theo sau nhìn toàn trường nói:
- Đồng ý theo ta hãy đứng ra, không muốn thì ở lại. Nơi này cách Ma Sào quá gần, khả năng bị phát hiện rất cao, ta không dám dừng lại, ai thích ở lại thì ở.
Đông Dã Ưng luôn luôn xem Lục Ly không vừa mắt, lần đầu tiên gặp mặt Lục Ly là Đông Dã Ưng đã thấy xốn mắt, về sau cố kiềm nén, đến bên này thì Lục Ly cứ giành nổi bật, khiến hắn càng thêm khó chịu.
Giờ phút này Lục Ly muốn nghỉ ngơi? Đông Dã Ưng cho rằng hoàn toàn không cần thiết, thời gian quý giá như vậy, bọn họ nên giành giật từng giây, nơi này tùy thời có thể bị bại lộ, Lục Ly muốn nghỉ ngơi một canh giờ? Chẳng phải là tự tìm chết sao?
Trên tay Đông Dã Ưng có tháp đen, có thể ngăn cách hơi thở của mọi người, khiến quân sĩ Ma Uyên không cảm ứng được. Hắn còn có trọng bảo đi ra ngoài, hắn tin tưởng mọi người đều sẽ đi theo hắn. Tuy Lục Ly không đi cùng hắn thì có lẽ mọi người khó tra xét quân sĩ Ma Uyên hơn, nhưng linh hồn của hắn rất mạnh, hắn không tin không còn Lục Ly, bọn họ sẽ lập tức bị quân sĩ Ma Uyên phát hiện.
Có Lục Ly ở đây, Đông Dã Ưng cảm thấy hắn có sức chiến đấu cường đại đầy mình nhưng không có cơ hội biểu diễn, cho nên khi suy nghĩ phát sinh xung đột, hắn không chút do dự bùng nổ.
- Đông Dã, bớt giận!
Một thanh niên mở miệng nói:
- Nghỉ ngơi một lúc có sao đâu? Hay là chúng ta nghỉ ngơi hai nén hương, ta cảm thấy đừng tách ra, như vậy dễ dàng xảy ra chuyện.
Một người khác thì khuyên bảo Lục Ly:
- Lục Sát Thần, không cần thiết dỗi nhau, ngươi quên Nông đại nhân đã nói gì sao? Chúng ta phải đoàn kết! Có bất cứ ân oán cá nhân thì chờ ra ngoài hãy chấm dứt. Ngươi cảm thấy nghỉ một, hai nén hương được không?
- Không phải ân oán cá nhân! Không có người tra xét thì chúng ta chết chắc.
Lục Ly lắc đầu nói:
- Ta nhất định phải nuôi tinh thần sung túc mới có thể tiếp tục tiến lên, nếu không thì ta không chịu đựng nổi. Một khi xảy ra vấn đề, đó là vạn kiếp bất phục.
- Nói như thể không có ngươi tra xét thì chúng ta chết chắc vậy.
Đông Dã Ưng lạnh lùng cười nói:
- Không có ngươi tra xét chẳng lẽ chúng ta không biết làm? Ngươi quá nâng cao chính mình. Nơi này cách Ma Sào gần như vậy, lỡ như có căn nguyên quân sĩ Ma Sào tới gần, một khi cảm ứng được hơi thở nhân tộc trên người chúng ta, đến lúc đó nhất định bại lộ, một khi bại lộ sẽ không tưởng tượng nổi hậu quả. Được rồi, không nói nhiều, nguyện ý theo ta thì lập tức xuất phát! Muốn ở lại thì chờ khi xong việc, tập hợp ở Thiên Hổ Sơn cùng ra ngoài!
Đông Dã Ưng không nói nhiều nữa, một người chậm rãi bay tới trước. Mấy người hoàn toàn thay đổi sắc mặt, không có bảo tháp của Đông Dã Ưng, mọi người khí huyết cường đại, rất dễ dàng bị cường giả Ma Uyên cảm ứng được, đến lúc đó chết chắc.
- Lục Sát Thần!
Đám người sốt ruột nhìn qua Lục Ly, hắn không dao động, hai người bất đắc dĩ thở dài đuổi theo Đông Dã Ưng.
Vèo!
Lại có ba người rời khỏi, còn sót lại Tượng Linh Lung và Lục Linh, cùng với một cường giả khác.
Người kia nhìn Lục Linh cùng Tượng Linh Lung một cái, thấy hai người không nhúc nhích thì hỏi:
- Hai vị tiểu thư, các ngươi không đi sao?
Lục Linh nhìn Lục Ly, ngữ khí cực kỳ khẳng định nói:
- Ta đi với hắn!
Ở trong lòng Lục Linh, Lục Ly là người tuyệt đối có thể tin được, hơn nữa hắn đã bày ra nhiều năng lực thần kỳ, làm Lục Linh tăng thêm tín nhiệm với hắn. Nàng không chút chần chừ lựa chọn cùng Lục Ly cộng đồng tiến lùi.
Người kia lại nhìn Tượng Linh Lung.
Tượng Linh Lung trầm ngâm giây lát nói:
- Ta cũng đi với hắn, nếu ngươi không tin hắn thì cứ đi đi.
Tuy trong lòng Tượng Linh Lung có chút oán hận với Lục Ly, đặc biệt là nhìn bộ dạng thân mật của hắn với Lục Linh, càng khiến tâm trạng của nàng rất tệ, nhưng không thể phủ nhận nàng tín nhiệm năng lực của Lục Ly.
Trong thế giới tràn ngập người rừng kia, Lục Ly bày ra quá nhiều bản lĩnh thần kỳ, quen biết Lục Ly nhiều năm, nàng chưa bao giờ hoài nghi bản lĩnh của hắn.
- Vậy được rồi, chúc ba vị may mắn!
Người kia bất đắc dĩ thở dài, cuối cùng lựa chọn rời đi, tuy người này cũng rất bội phục bản lĩnh của Lục Ly, nhưng Đông Dã Ưng giữ hai món trọng bảo, có sức chiến đấu phi thường mạnh mẽ, người này cuối cùng vẫn lựa chọn đi theo Đông Dã Ưng.
- Hai người tin tưởng ta đến thế sao?
Đám người Đông Dã Ưng rời đi, Lục Ly cười híp mắt nhìn Lục Linh và Tượng Linh Lung, đặc biệt là lúc nhìn Tượng Linh Lung, khóe môi hắn cong lên đùa cợt.
- Hừ!
Tượng Linh Lung quay mặt đi, sắc mặt cũng cực kỳ âm trầm.
Lục Linh đầy ẩn ý liếc qua Tượng Linh Lung, nói:
- Được rồi, Lục Ly, đừng đùa nữa, chúng ta đi đâu nghỉ ngơi?
- Bên kia có cái sơn động, ta bố trí một ít thần văn, bảo đảm không có nỗi lo.
Lục Ly mang theo hai người bay hướng sơn động, Huyết Linh Nhi đã sớm bố trí bên kia. Tượng Linh Lung đi vào liền tìm chỗ ngồi xếp bằng tu luyện, phớt lờ Lục Ly và Lục Linh.
Sau khi đi vào, Lục Linh cười tủm tỉm nhìn Tượng Linh Lung, đột nhiên truyền âm cho Lục Ly:
“Lục Ly, hình như minh châu Hàn Triều này có chút quan hệ với ngươi? Như thế nào, vợ chồng son cãi lộn?”
“He he.”
Lục Ly cười cười, truyền âm nói:
“Không có gì, tỷ đừng nghĩ nhiều, ta đi bố trí thần văn.”
Lục Ly không muốn nói nhiều về chuyện này, nơi đây nguy hiểm như vậy, bên cạnh hắn còn đi theo Lục Linh và Tượng Linh Lung, hắn không thể có sơ sót gì. Lục Ly lập tức ngồi xếp bằng, cảm ứng tình huống bốn phía.
Huyết Linh Nhi bố trí thần văn rất nhanh, chỉ qua thời gian hai nén hương, sơn động hoàn toàn biến mất, bị thần văn bao trùm vào.