Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trên bầu trời liên tục không ngừng có hắc long lao xuống, ba người Lục Ly bị nhốt trong lôi trận, căn bản không cách nào trốn chạy, sóng hắc long quá nhiều, quá dày đặc, ba người dù muốn cũng không né được, chỉ có thể lần lượt bị đánh trúng.
Ầm ầm ầm!
Lôi trận vây khốn phạm vi trăm dặm, giờ phút này mặt đất trong trăm dặm bị đánh thành vực sâu không thấy đáy, hơn nữa theo thời gian trôi qua, vực sâu càng lúc càng sâu hơn, thậm chí có lẽ sẽ đánh ra vực sâu cỡ mấy vạn dặm.
Nơi này thật ra có một ít quân sĩ Ma Uyên và hai Ma Tướng không kịp chạy, giờ phút này tự nhiên bị đánh ra bã. Ba người thử công kích bốn phía lôi trận, nghĩ biện pháp lao ra. Nhưng bọn họ công kích lôi trận không có bất cứ hiệu quả, bọn họ vừa tới gần thì trong lòng dâng lên cảm giác nguy hiểm trí mạng, trong mỗi lôi điện màu đen rũ xuống đều lấp lánh đường sét cong, phỏng chừng tới gần sẽ bị lôi điện công kích ngay.
- Để ta thử xem!
Lục Ly không kiềm được, tiếp tục ở trong này sớm muộn gì bị đánh chết, nếu như có thể phá vòng vây ra ngoài thì còn có một cơ may sống. Đúng là con hắc long sau mạnh hơn con trước, Lục Linh, Tượng Linh Lung ọc ra máu càng lúc càng nhiều.
Sức đề kháng lôi điện của hắn mạnh hơn một chút, hắn muốn thử xem có thể đột phá ra ngoài không. Lục Ly chạy dọc khu vực mép rìa, cột sáng lôi điện quả nhiên nhanh chóng bắn ra tia sét cong quấn lấy Lục Ly.
“Lôi điện này khác với lôi điện bình thường!”
Toàn thân Lục Ly co giật, cảm giác tê dại từ đầu tới chân, có luồng năng lượng kỳ dị đi vào trong thân thể của hắn, không thể nhúc nhích, một con hắc long từ trên trời gầm rống lao xuống, Lục Ly bị đánh bay ra ngoài.
Vù vù vù!
Lục Linh, Tượng Linh Lung vẫn không cam lòng, khống chế băng long, bắn ra mũi tên lửa công kích Ma Chủ. Nhưng không biết bản tôn Ma Chủ núp vào đâu, công kích của bọn họ không thể tạo thành thương tổn gì cho Ma Chủ.
Ba người lòng chùng xuống, không thể chạy ra, cũng không cách nào công kích Ma Chủ, ba người chỉ có thể trơ mắt chờ đợi tử vong đến.
“Nguy!”
Dương Cương ở hướng khác trong lòng cũng trầm xuống, hắn không đến cứu viện nhóm Lục Ly mà giết hướng ngọn núi. Hắn muốn vây Ngụy cứu Triệu, xem thử khi hắn công kích đại quân phòng ngự của ngọn núi, Ma Chủ sẽ đến tấn công hắn, bỏ qua cho ba người Lục Ly không?
Hắn suy nghĩ nhiều...
Ma Chủ phi thường rõ ràng sức mạnh của đại quân phòng ngự này, hoàn toàn phớt lờ Dương Cương, tiếp tục đánh ba người Lục Ly. Phòng ngự mạnh mẽ của ba người Lục Ly khiến Ma Chủ rất giật mình, đổi lại loài người khác e rằng đã sớm bị đánh ra bã rồi.
Ầm!
Vào thời khắc này, phía nam đột nhiên vang lên tiếng nổ kinh thiên, mọi người rất quen thuộc âm thanh đó, sóng xung kích khủng bố khuếch tán tận bên này, là cảnh tượng Hủy Diệt Thần Lôi nổ tung.
“Phía nam? Chẳng lẽ là Đông Dã công tử?”
Dương Cương hơi kinh ngạc, chẳng lẽ Đông Dã Ưng cũng đồng quy vu tận với Ma Chủ kia? Hoặc là hai người khác chưa chết, cùng chạy tới bên này?
Giây lát sau, một tiếng quát từ phía nam truyền đến:
- Ai ngăn ta thì chết!
Bầu trời phía nam sáng lên thần quang màu vàng chói mắt, thần niệm của mọi người quét qua, phát hiện Đông Dã Ưng như một mũi tên nhọn không ngừng đột tiến về bên này.
Dương Cương không kiềm được cảm khái:
- Hạng hai Tân Tú bảng quả nhiên mạnh mẽ!
Đông Dã Ưng có thể một đường đột tiến đến bên này chứng minh cái gì? Chứng minh Ma Chủ bị Đông Dã Ưng xử lý, tuy rằng là lợi dụng Hủy Diệt Thần Lôi đánh chết đối phương, nhưng giết được là giỏi rồi.
- Đông Dã Ưng?
Ba người Lục Ly lên tinh thần, nhưng rất nhanh xìu xuống. Hủy Diệt Thần Lôi của Đông Dã Ưng đã dùng hết, dù lại đây thì giúp được gì? Hơn nữa cho dù có thì có thể bảo đảm nổ chết Ma Chủ này không?
Đông Dã Ưng đúng là hạng hai Tân Tú bảng, nhưng xét cho cùng không phải Lĩnh Chủ, sức chiến đấu cách biệt với Lĩnh Chủ, dù có đến thì hắn có thể thay đổi cái gì?
Đúng là sức chiến đấu của Đông Dã Ưng rất mạnh, ít nhất năng lực nắm chắc thời cơ chiến đấu cực mạnh. Bên này nổ hai quả Hủy Diệt Thần Lôi, Ma Chủ thả ra Vạn Long Diệt Thế Ba, tất cả điều này kinh động Ma Chủ ở bên kia.
Bắt lấy Đông Dã Ưng làm ma nô là ý tưởng không tồi, nhưng nếu tế đàn bị hủy thì Ma Chủ này chết chắc, vì thế tâm thần hơi bối rối, cho Đông Dã Ưng cơ hội.
Đông Dã Ưng thành công sáng tạo một cơ hội, lợi dụng Hủy Diệt Thần Lôi đánh chết Ma Chủ kia, tuy rằng hắn cũng bị thương, nhưng bên ngoài mặc chiến giáp cường đại chặn lại phần lớn lực xung kích.
Đông Dã Ưng lập tức vọt hướng bên này vì muốn xem tình huống thế nào, xem đã nổ nát tế đàn hay chưa. Sau khi xông tới nơi, trong mắt Đông Dã Ưng thất vọng, bên này chẳng những không có bất cứ tiến triển, tất cả mọi người còn nguy cơ trùng trùng, tùy thời sẽ chết.
Thần niệm của Đông Dã Ưng quét hướng Lục Linh, Tượng Linh Lung, ánh mắt lộ ra rối rắm, hắn rất muốn cứu viện Lục Ly, Lục Linh, nhưng lý trí nói cho hắn không thể lại đây. Hiện tại điều hắn phải làm là cùng Dương Cương công kích đại trận phòng ngự bên ngoài ngọn núi kia, xem thử có thể phá vỡ đại trận hủy tế đàn được không.
Giờ phút này không phải lúc hành động theo cảm tình, không hủy tế đàn thì những người đã chết sẽ chết uổng, bên ngoài còn có muôn vàn quân sĩ cùng cường giả chết uổng. Quan trọng nhất để Ma Uyên triệu hoán ra Ma Tổ sẽ là ác mộng của Tam Trọng Thiên.
Đông Dã Ưng gầm lên, lao về phía ngọn núi, không nhìn nhiều chỗ Lục Linh, Lục Ly. Bên kia, Lục Linh và Tượng Linh Lung hoàn toàn tuyệt vọng, Lục Ly thì chưa bao giờ trông chờ vào Đông Dã Ưng.
Điều duy nhất Lục Ly trông chờ là Huyết Linh Nhi, hắn hy vọng Huyết Linh Nhi hủy hoại tế đàn, đến lúc đó chắc chắn Ma Chủ bị hấp dẫn sự chú ý, bọn họ có cơ hội chạy thoát.
Lục Ly còn một con bài chưa lật, đó là Huyết Sát Hoàng. Nhưng Huyết Sát Hoàng chỉ còn một lũ tàn hồn, có thể phát huy ra tác dụng lớn cỡ nào, có thể giết Ma Chủ này được hay không thì chưa biết.