Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cũng chính là nói, hắn đang đi vào một con hẻm cụt.
Rõ ràng Vũ Đế muốn chấn chỉnh hắn, chắc chắn Vũ Đế biết có rất nhiều thần tài ở trong sấm sét và đầm nước, nhưng lại cố ý bảo hắn tới thu thập, còn cảnh báo hắn trước là không thể động vào sấm sét đó. Nói cách khác, Vũ Đế đã giao cho hắn một nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Nhiệm vụ không thể hoàn thành, thì sẽ bị xử lý theo tông quy, cũng chính là nói Vũ Đế sẽ xử lý hắn? Hắn lật quyển tông quy ra xem, vẻ tức giận trên gương mặt càng thêm trầm trọng.
Theo tông quy, nếu nhiệm vụ Vũ Đế giao cho hắn không thể hoàn thành, nhẹ thì bị giam cầm ba tháng, nặng thì đuổi khỏi sư môn.
Lục Ly cảm thấy đuổi khỏi sư môn cũng chả sao, dù sao khả năng đệ tử ký danh trở thành đệ tử chính thức là rất thấp, Lục Ly chỉ sợ Vũ Đế công báo tư thù, giam mình ở đây hàng vạn năm.
""Hái thôi!""
Lục Ly hạ quyết tâm, quyết định mạo hiểm một lần, hái hết tất cả thần tài, sấm sét với Thái Âm Thiên Thủy không phải là hắn chưa từng tiếp xúc qua, hắn không tin Diêm La Sơn lại trở thành mồ chôn của hắn.
Dưới một đỉnh núi, Lục Ly đứng ở đây, toàn bộ đỉnh núi đều bị sấm sét bao phủ, giống như thác nước dưới Cửu Thiên Ngân Hà, trông rất tráng lệ.
Đứng ở dưới chân núi, Lục Ly có thể cảm nhận được uy áp cực lớn của sấm sét trên núi, sấm sét này đúng là bá đạo, Lục Ly cũng không chắc mình có thể chống lại được hay không. Lúc này hắn cũng không còn đường nào để chọn nữa, chỉ đành nghiến răng xông tới thôi.
Trước tiên hắn bảo Huyết Linh Nhi bố trí một thần văn dưới núi, xem thử có thể lợi dụng thần văn làm suy yếu uy lực của sấm sét không, đáng tiếc là đạo trường của thần văn vừa khởi động thì lập tức bị nổ tung, muốn trông chờ vào thần văn cũng không ổn.
- Đi!
Lục Ly hít sâu một hơi, chậm rãi đi về phía đỉnh núi, bước chân hắn chậm rãi, thân thể căng thẳng. Hắn đã giải phóng ra Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật từ trước, nếu không có hai thần thuật này, có đánh chết hắn cũng không dám bước lên.
Một trăm trượng, năm mươi trượng, ba mươi trượng!
Sấm sét ở ngay trước mặt, mỗi tiếng sấm đều có một vòng cung sáng lên, Lục Ly biết nếu cứ tiếp tục đi về phía trước, chắc chắn sẽ có lôi cung đánh tới đây, mấy luồng sấm sét quanh đó cũng sẽ tấn công hắn.
Hắn tiếp tục đi về phía trước, không ngoài dự đoán, mới vừa đi được mười mấy bước, hai đạo lôi cung lập tức đánh tới, sau đó còn có hai luồng sấm sét cũng đảo một vòng đánh về phía hắn.
Hắn không lùi lại, mặc cho hai luồng sấm sét đó vây quanh mình. Trong thời khắc sấm sét vây quanh hắn, hắn ngửi thấy mùi thịt khét, toàn thân truyền đến một cơn đau dữ dội, dường như hắn chẳng hề do dự, lách mình đi, lui về phía sau.
Hắn lăn đi mấy trăm trượng, hai luồng sấm sét đó mới thu lại, toàn thân hắn biến thành giống như thịt khét, run lên cầm cập, trong mắt hắn hiện lên vẻ thống khổ và ảm đạm.
Sấm sét này… quả thật hắn không thể chịu được.
Sấm sét này không những có sức hủy diệt cực mạnh, còn có một loại sức mạnh kỳ lạ khác, loại sức mạnh này có thể phá hủy Sinh Mệnh Nguyên Lực của hắn. Nếu hắn cứ miễn cưỡng chống cự, sẽ nhanh chóng biến thành xác chết ngay, cuối cùng bị nổ thành tro bụi.
Hai luồng sấm sét đó xém chút nữa là khiến hắn bị trọng thương, hắn phải vào trong thu thập thần tài, thì phải đối mặt với hàng nghìn hàng vạn luồng sấm sét, đến lúc đó e là thần tài còn chưa thu thập được, cơ thể hắn đã biến thành tro bụi rồi.
Hắn chật vật ngồi dậy, lập tức lấy thần dược ra nuốt vào trị thương, đồng thời bắt đầu nghĩ cách. Sau khi trị thương cả nửa ngày, vết thương của hắn cũng đã đỡ hơn bảy tám phần rồi, hắn cũng không lập tức hành động, mà tiếp tục trị thương.
Một ngày sau, hắn mới đứng lên, trong mắt lộ ra vẻ kiên định, hắn sải bước tiếp tục lao về phía trước, lần này hắn sử dụng Thất Thái Lưu Ly Tháp, đội nó trên đỉnh đầu.
Đây là một loại đế binh, còn có pháp tắc lạc ấn của Luân Hồi Đại Đế, cho nên hắn tin đế binh này sẽ không bị đánh vỡ, chỉ cần đế binh có thể giúp hắn chống cự qua giờ phút này, thì hắn có thể nhanh chóng hái được thần tài trong đó.
Hắn điều khiển biến Thất Thái Lưu Ly Tháp lớn lên, lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn, giống như một ngọn núi nhỏ che lấp cả một khoảng trời trên đỉnh đầu. Hắn tiếp tục mang theo Thất Thái Lưu Ly Tháp đến gần khu vực sấm sét đó
Xoẹt xoẹt…
Ba đường lôi cung bắn ra, tiếp đó sấm sét cũng bắn ra, chuyện khiến Lục Ly đau đầu nhất cũng xảy ra rồi… sấm sét đó không hề tấn công Thất Thái Lưu Ly Tháp, mà quanh quẩn dưới Thất Thái Lưu Ly Tháp, trực tiếp tấn công hắn.
Lục Ly lại tiếp tục lăn lộn, toàn thân lại biến thành mùi thịt khét, còn bốc lên khói đen. Lục Ly cười khổ một tiếng, hắn suy nghĩ nhiều quá rồi, sấm sét này chỉ tấn công sinh linh, trừ phi hắn đi vào trong Thất Thái Lưu Ly Tháp, nếu không sấm sét đó sẽ tấn công hắn từ mọi phía.
Hắn lại ngồi xếp bằng trị thương, đồng thời trong đầu bắt đầu suy tính, liệu có thể tiến vào Thất Thái Lưu Ly Tháp không? Hắn bay đến đỉnh núi, sau đó lợi dụng sức hút cực mạnh của Thất Thái Lưu Ly Tháp, hấp thu hết những thần tinh bên dưới?
Cách thì hay, nhưng có thể thực hiện được hay không thì chưa biết.
Một ngày sau, vết thương của Lục Ly bình phục trở lại, hắn quyết định thử. Hắn bước vào trong Thất Thái Lưu Ly Tháp, sau đó điều khiển Thất Thái Lưu Ly Tháp dần dần bay về phía sấm sét. Thất Thái Lưu Ly Tháp lóe sáng, văn phù thần bí lướt bay xung quanh, quang hoàn lóe sáng nhàn nhạt lượn lờ quẩn quanh đế binh, dần dần bay về phía sấm sét.
- Chết tiệt…
Sau khi tiếp cận sấm sét, sự việc khiến Lục Ly há mồm ngơ ngác cũng xảy ra rồi, mấy luồng sấm sét đó cũng đánh vào trong Thất Thái Lưu Ly Tháp, sau đó đâm xuyên vào trong, đánh trúng hắn không chệch một li. Thất Thái Lưu Ly Tháp thì không có chút phản ứng nào, dường như luồng sấm sét này là vô hình vậy.
“Tiểu Lục Tử, đừng vùng vẫy nữa!”