Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nàng sinh ra ở Vương gia, tự nhiên rõ ràng tình huống của Thiên Đế Tông như lòng bàn tay. Lão giả hắc bào này nàng phi thường hiểu biết, người này tên Lạp Ương, thân phận ở Thiên Đế Tông là giám sát sử.
Hắn không phải giám sát đệ tử mà là cả Thiên Đế Tông, các trưởng lão cũng nằm trong giám sát của hắn.
Người này chính là đại nhân vật đứng mười hạng đầu của Thiên Đế Tông, còn không thân thiết với ai, chỉ phụ trách với tông chủ. Ngoại hiệu Lạp Diêm Vương, nếu trưởng lão phạm sai lầm, hắn đều có quyền trực tiếp xử trí.
Một nghi thức bái sư nho nhỏ, hắn lại đến đây? Chẳng lẽ đúng lúc thôi sao?
Lục Ly không biết người này, hắn ngoan ngoãn đi theo Vương Ngưng Tuyết đi vào, hành lễ với ba người. Nhuế Đế cười nói:
- Ngưng Tuyết, Lục Ly, ta giới thiệu với các ngươi một chút, vị này là Lạp giám sử, vị này là Hằng Đế, mau tới bái kiến.
- Bái kiến Lạp giám sát sử, bái kiến Hằng Đế!
Lục Ly và Vương Ngưng Tuyết vội vàng chào hỏi, Lạp tuần tra sử gật đầu nói:
- Được rồi, ta chỉ đến xem lễ, các ngươi không cần để ý ta.
Hằng Đế cười tủm tỉm nhìn Lục Ly nói:
- Lục Ly, Lạp đại nhân chưa từng xem lễ bái sư của đệ tử nào, ngươi là người thứ nhất, đây là vinh quang của ngươi. Sau khi bái Nhuế Đế làm sư, hy vọng ngươi cố gắng tu luyện, đừng làm mất mặt sư phụ của ngươi.
- Đệ tử ghi nhớ lời dạy của Hằng Đế đại nhân, cũng sẽ không làm mất mặt sư tôn!
Lục Ly đáp.
Vương Ngưng Tuyết đi qua, đứng bên người Nhuế Đế, bên cạnh có thị nữ phụng trà, Vương Ngưng Tuyết nói:
- Lục sư đệ, dập đầu với sư phụ đi.
Lục Ly cung kính dập đầu ba cái, Vương Ngưng Tuyết đưa trà cho Lục Ly. Lục Ly phụng trà, Nhuế Đế tiếp nhận, uống một ngụm, gật đầu nói:
- Lục Ly, từ hôm nay ngươi đã nhập môn hạ chúng ta, ta đây cũng không có quá nhiều quy củ. Chỉ có hai điều, thứ nhất không được ức hiếp người yếu, giết hại bình dân, thứ hai không được đánh mất nhân tính, vi phạm pháp lệnh. Nếu phạm sai cái gì, đừng trách sư tôn vô tình.
Lục Ly cung kính khom người nói:
- Mong sư phụ yên tâm, đệ tử nhất định cẩn tuân dạy bảo của sư tôn.
- Trên người ngươi có Đế Binh!
Nhuế Đế nghĩ nghĩ, nói:
- Thân thể ngươi cũng cường đại, về sau ngươi cứ tiếp tục tu luyện thân thể, chiến giáp ta sẽ không cho ngươi. Công kích linh hồn của ngươi cũng không tồi, cho nên ta cũng không biết ban cho ngươi lễ gặp mặt gì.
Lục Ly liên tục xua tay nói:
- Không cần, sư tôn có thể thu ta làm đồ đệ, đã là để mắt đến Lục Ly ta rồi. Lục Ly làm sao dám đòi lễ vật của sư tôn? Nói đến lễ vật, phải là đệ tử hiếu kính sư tôn.
- Ha ha ha!
Hằng Đế nở nụ cười, nói:
- Lục Ly, ngươi cũng quá coi khinh sư tôn của ngươi rồi, hắn là Đế Cấp, năm đó diệt sạch bao nhiêu quân đoàn thổ phỉ? Còn tiến vào vô số bảo địa, bảo vật trên người hắn hiếm có dọa người, làm sư phụ, cho đệ tử lễ vật là đương nhiên.
Nhuế Đế trầm ngâm, trong tay xuất hiện một hạt châu xanh biếc, đưa cho Lục Ly, nói:
- Đây là một kiện bảo vật vi sư đạt được ở Tịch Diệt Chi Địa, vi sư đã không cần nữa, tặng cho ngươi đi.
- Đa tạ sư tôn!
Lục Ly tiếp nhận, cầm trong tay, liếc nhìn một cái rồi không để ý, tùy tay thu vào. Hằng Đế thấy như vậy, cười khổ:
- Lục Ly, ngươi cho là hạt châu này là cải trắng sao? Đây là Thánh Hồn Châu, chí bảo linh linh hồn, sau khi ngươi luyện hóa sẽ an trí trong linh hồn. Nó có thể tự động tăng cường linh hồn ngươi, tăng tốc độ, có thể sánh bằng ngươi liên tục luyện hóa thần dược đỉnh cấp. Tuy hạt châu này không phải Đế Binh, nhưng còn tôn quý hơn Đế Binh bình thường.
Hả?
Lục Ly vừa mới tiếp nhận cũng không cẩn thận quan sát, cũng không biết Thánh Hồn Châu này lợi hại như vậy? Hơn nữa hắn phi thường cần đến nó, bởi vì linh hồn hắn không mạnh, công kích linh hồn cũng tương đối, nếu linh hồn trở nên cường đại, công kích linh hồn sẽ càng thêm sắc bén, đây là bảo vật tốt nhất đối với hắn.
- Sư tôn bất công!
Vương Ngưng Tuyết chu môi, nửa đùa nửa thật nói:
- Thứ này trân quý hơn nhiều vật tặng cho ta!
- Ha hả!
Nhuế Đế cười cười, nói:
- Trong linh hồn ngươi là yêu hồn cửu phẩm, thứ này không có ý nghĩa gì với ngươi. Hơn nữa, linh hồn ngươi mạnh như vậy, Lục Ly càng cần hơn.
Lạp đại nhân đứng dậy, nói:
- Được rồi, đã xem lễ xong, ta đi đây. Lục Ly, tu luyện đàng hoàng, đừng uổng phí tâm ý của chúng ta.
Lục Ly liên tục hành lễ, Hằng Đế và Lạp đại nhân rời đi. Nhuế Đế phất tay, Vương Ngưng Tuyết cũng lui xuống, trong chính điện chỉ còn lại Lục Ly và Nhuế Đế.
Nhuế Đế bưng ly trà lên, uống một ngụm, nói:
- Quyết định thăng cấp ngươi là Lạp đại nhân, lão nhân gia hắn tự mình lên tiếng để ngươi thăng cấp, Lạp đại nhân thật coi trọng ngươi, Lục Ly.
Lục Ly không biết địa vị của Lạp đại nhân ở Thiên Đế Tông, nhưng thấy thái độ tôn kính của mọi người với hắn, cũng biết là đại nhân vật của Thiên Đế Tông, nhất thời có cảm giác thụ sủng nhược kinh.
- Nhưng ngươi cũng không được đắc chí!
Nhuế Đế nói:
- Lạp đại nhân coi trọng ngươi như thế là bởi vì ngươi có Trật Tự Thần Liên. Nếu thần liên này không phải hòa hợp một thể với ngươi, có lẽ Lạp đại nhân đã giành lấy, ban cho Đế Cấp trong tông phái. Cho nên Lạp đại nhân không phải coi trọng thiên tư của ngươi mà là coi trọng Trật Tự Thần Liên của ngươi.
Lục Ly ngẩn ra, sau đó hoàn toàn yên tâm. Xem ra Trật Tự Thần Liên đã hòa hợp làm một thể với mình, không thể tách ra. Vậy về sau cường giả của Thiên Đế Tông cũng không động tâm tư với mình, hắn không cần lo lắng cả ngày bị người ám sát.
- Trật Tự Thần Liên là thứ tốt!
Nhuế Đế tiếp tục nói:
- Nhưng thực lực tự thân mới là vương đạo, cảnh giới ngươi rất thấp, học tập cũng thật tạp nam. Trước kia không có cường giả Đế Cấp chỉ dẫn ngươi sao? Không có đề nghị hệ thống cho ngươi sao?
Lục Ly lắc đầu, hắn chỉ từng tiếp xúc Yêu Đế vô danh, nhưng chỉ gặp một hồi đã chia lìa, cũng không được hắn chỉ điểm nhiều lắm.