Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Kỳ thật...
Huyết Sát Hoàng nghĩ, nói:
- Ngươi không cần lo lắng, Tam Trọng Thiên cũng không phải không có khả năng tồn tại Thánh Hoàng.
- Cá gì?
Đôi mắt Lục Ly trợn to, nghĩ rằng mình nghe lầm, hắn hỏi:
- Sát Hoàng tiền bối, ngươi xác định không tính sai? Tam Trọng Thiên có Thánh Hoàng? Ta sao chưa từng nghe nói, nếu có Thánh Hoàng, sao còn có thể không chủ trì được cục diện?
- Chuyện cụ thể thế nào ta cũng không biết!
Huyết Sát Hoàng giải thích:
- Nhưng ta biết có Thánh Hoàng là có được một loại thần thông, có thể phong ấn chính mình, tiến vào ngủ say, cũng chính là giả chết. Đương nhiên, Thánh Hoàng này nhiều nhất chỉ có thể phát ra một hai lần công kích. Hơn nữa ta đoán loại Thánh Hoàng này số lượng cũng không ít, ít nhất có mười mấy. Cho nên, cho dù Ma Uyên có đến một hai Ma Tổ, Tam Trọng Thiên cũng không phải không có cách ứng phó. Kỳ thật... ta còn hoài nghi, Tam Trọng Thiên có Thánh Hoàng còn sống, chỉ vì ẩn núp, không để thế nhân biết thôi.
- Còn có thể giả chết?
Lục Ly lần đầu tiên nghe nói điều này, Thánh Hoàng này đã tồn tại mấy trăm năm trước, còn có mấy người phong ấn mình mấy trăm vạn năm? Đây là thần thông kinh thiên cỡ nào.
- Ngươi đừng quá lo lắng!
Huyết Sát Hoàng khuyên nhủ:
- Năm đó Tứ Trọng Thiên sụp đổ, vô số cường giả tiến vào Tam Trọng Thiên, nội tình Tam Trọng Thiên phi thường cường đại, cũng không yếu như ngươi nghĩ. Ngươi yên tâm đi, sau khi nguy cơ chân chính bùng nổ, cường giả ẩn giấu sẽ xuất động. Ta dám cam đoan, Tam Trọng Thiên ít nhất có mấy chục lão ma lánh đời, chiến lực có thể sánh bằng Luân Hồi Đại Đế.
- Mấy chục?
Lục Ly lại cả kinh, nội tâm lại thả lỏng không ít. Nhân vật cấp bậc như Huyết Sát Hoàng khẳng định xem thường nói dối. Hắn đã nói như vậy, Tam Trọng Thiên hẳn có thể chịu đựng một thời gian, ít nhất không thua nhanh như vậy.
- Ngươi an tâm tu luyện, cố gắng thăng cấp!
Huyết Sát Hoàng cuối cùng dặn dò:
- Nếu chiến lực của ngươi không đủ, hiện tại trở về cũng chỉ có thể là vật hy sinh, không có tác dụng gì. Muốn trở về, ít nhất thực lực phải sánh bằng Chuẩn Đế. Không đạt đến Chuẩn Đế, cho dù ngươi tìm được đường trở về, cũng rất khó trở về, không gian loạn lưu là phi thường khủng bố.
Lục Ly hơi gật đầu, cũng bình tâm lại không ít. Bên ngoài trời đã tối đen, đợi lát nữa Vương Ngưng Tuyết liền tới, Lục Ly đi theo nàng ra khỏi Nhuế Bảo.
- Hả?
Lục Ly nhìn thấy phương hướng Vương Nguyên Tuyết truyền tống, có hơi tò mò hỏi:
- Chúng ta phải đi ra Thiên Đế Giới?
- Đương nhiên!
Vương Ngưng Tuyết gật đầu nói:
- Ở Thiên Đế Giới ta cũng không dám tổ chức yến hội, chúng ta đi Thiên Giới Thành. Chúng ta là đệ tử chính thức, có thể tùy ý ra vào Thiên Đế Giới, Thiên Đế Thành cũng có không ít đệ tử của chúng ta. Rất nhiều người không thích không khí của Thiên Đế Giới, thích tu luyện ở Thiên Đế Thành. Đúng rồi, ngươi ở Thiên Đế Thành cũng có một trang viên nhỏ, sư tôn gần đây có việc phải xử lý, chúng ta tự hành tu luyện đi. Nếu ngươi muốn ở Thiên Đế Thành cũng được, có việc sư tôn sẽ trực tiếp gọi ngươi trở về tông môn. Đương nhiên... chúng ta không thể rời đi Thiên Đế Thành, muốn rời khỏi phải thông báo với tông môn chuẩn bị...
Lục Ly đã hiểu rồi!
Thiên Đế Giới là xuất thế, Thiên Đế Thành là nhập thế.
Rất nhiều đệ tử phàm tâm rất nặng, khí tức áp lực kham khổ trong Thiên Đế Giới bọn họ sẽ không chịu nổi. Thiên Đế Thành là nơi phồn hoa, người trẻ tuổi đều thích náo nhiệt, tâm không đủ bình ổn, nếu áp chế bọn họ trong Thiên Đế Giới quá lâu, sống đời sống của tăng nhân khổ hạnh, rất nhiều người ngược lại sẽ làm chuyện xấu.
Xuất thế kỳ thật cũng là một loại tu luyện, sau khi tận hưởng phồn hoa thế gian, tâm tính của người sẽ chuyển biến. Có đôi khi tu luyện ngược lại đột nhiên tăng mạnh. Chỉ bế quan khổ tu, thật dễ dàng tẩu hỏa nhập ma.
Đương nhiên.
Nếu vẫn tham niệm hồng trần, không có chí tiến thủ, phỏng chừng tông môn cũng sẽ không dễ dàng tha thứ. Lục Ly tin tưởng trong Thiên Đế Thành, khẳng định có giám sát sứ giả bí mật của tông môn, tất cả biểu hiện của đệ tử tông môn đều sẽ bị giám sát.
Nếu ngươi mỗi ngày ăn chơi đàng điếm, không tu luyện, dựa vào thân phận đệ tử Thiên Đế Tông tác uy tác quái,có lẽ ngày lành của ngươi cũng sắp kết thúc rồi...
Thiên Đế Thành là tòa thành đệ nhất Vô Tận Thần Khư, phi thường lớn, rất nhiều ngành sản xuất nơi này đều được các đại gia tộc Thiên Đế Tông nắm giữ. Cũng có rất nhiều gia tộc phụ thuộc có sản nghiệp bên trong, tóm lại, hết thảy trong Thiên Đế Thành đều có quan hệ với Thiên Đế Tông, không có quan hệ đã sớm bị ăn luôn.
Gia tộc của Vương Ngưng Tuyết không phải đại gia tộc trong Thiên Đế Tông mà là gia tộc phụ thuộc Thiên Đế Tông, là một trong những gia tộc phụ thuộc lớn nhất, cũng rất có hy vọng trở thành gia tộc trung tâm Thiên Đế Tông.
Vương Ngưng Tuyết mở yến hội cho Lục Ly, cũng không cần tự mình bận việc, chỉ cần truyền một câu là được. Chờ Vương Ngưng Tuyết và Lục Ly đi ra, trong tửu lâu trong thành lớn nhất, trong đại điện đã bố trí xong.
Vương Ngưng Tuyết mời một vài người, còn có vô số người không mời tự đến. Chuyện tình của Lục Ly đã truyền khắp nơi, một đệ tử ký danh thăng cấp thành đệ tử chính thức, vốn bình thường sẽ không ai chú ý. Nhưng Lục Ly bất đồng, Lục Ly trở thành đệ tử thân truyền của Lục Ly.
Quan trọng nhất là Lục Ly được Lạp đại nhân tự mình điểm danh thăng cấp. Thời điểm Lục Ly bái sư, Lạp đại nhân còn tự mình xem lễ.
Lạp đại nhân có địa vị rất cao trong Thiên Đế Tông, giám sát cả Thiên Đế Tông, vậy có thể nắm giữ rất nhiều sinh mệnh của nhiều người, còn có quang vinh và tồn vong của rất nhiều gia tộc. Đây chỉ là Lục Ly bái Nhuế Đế làm sư, nếu là bái Lạp đại nhân làm sư, có lẽ đêm nay vô số Chuẩn Đế đều sẽ xuất hiện, tặng lễ cho Lục Ly.
Cho dù như thế, đêm nay cũng đến rất nhiều người, còn có vô số người tặng lễ. Gia tộc phụ thuộc Thiên Đế Tông lên đến mấy trăm, mấy trăm gia tộc này đều tặng lễ. Tuy chỉ là vài lễ vật không quá quý trọng, nhưng ngươi tặng không nhất định có người cảm ơn, không tặng chỉ sợ có người ghi nhớ.