Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhuế Đế đưa hắn một quyển bí thuật tu luyện linh hồn, sớm một ngày tìm hiểu có thể sớm một ngày tu luyện linh hồn. Lúc trước, hắn cũng tìm hiểu một loại bí thuật tu luyện linh hồn, nhưng đẳng cấp khẳng định chênh lệnh hơn so với Nhuế Đế.
Nửa năm này, Nhuế Đế có chuyện phải xử lý, rời khỏi Thiên Đế Giới, Vương Ngưng Tuyết ở trong Thiên Đế Thành, cho nên Lục Ly một mình thật an nhàn trong Nhuế Bảo.
Sau hơn hai tháng, Vương Ngưng Tuyết đi vào, lần này tông môn khảo hạch đã xong, Vương Ngưng Tuyết mang đến danh sắc thăng cấp lần này. Đệ tử ký danh lần này chỉ có một mình hắn thăng cấp, người còn lại đều bị đào thải. Đệ tử ký danh bị đào thải, vậy đại biểu cách biệt với Thiên Đế Tông, về sau chỉ co thể tiếp tục tham gia chiêu sinh đại điển, lần nữa chém giết.
Đệ tử Bạch Huy Chương thăng cấp thành đệ tử Hoàng Huy Chương, Lưu Duẫn, Sở Viêm, Điền Phong. Lục Ly sau khi nhìn thấy tên Sở Viêm, ánh mắt lộ ra tia lạnh, Vương Ngưng Tuyết nhận ra, hỏi:
- Thế nào? Ngươi quen biết Sở sư huynh?
- Đã từng xảy ra chút tranh cãi!
Lục Ly kể lại mâu thuẫn với Sở Viêm.
Vương Ngưng Tuyết nhíu mày, hơi khó xử nói:
- Nếu là người khác thì còn tốt, Sở Viêm không có thăng cấp thì cũng dễ nói, sự tình hiện tại có chút phiền toái. Sở gia cũng là một trong những đại gia tộc phụ thuộc Thiên Đế Tông, gia tộc bọn họ còn có một Đế Cấp ở trong Thiên Đế Tông. Quan trọng nhất là hắn bây giờ còn thăng cấp thành đệ tử Hoàng Huy Chương, gia tộc bọn họ và gia tộc bọn ta vốn bất hòa, sợ là khó giải quyết mâu thuẫn này.
- Không cần hóa giải!
Lục Ly xua tay nói:
- Tất cả mọi người đều là đệ tử tông môn, hắn còn dám xằng bậy sao? Ta không chủ động gây sự, hắn còn có thể quang minh chính đại giết ta sao?
- Cũng chỉ có thể như vậy!
Vương Ngưng Tuyết nói:
- Tính cách Sở Viêm này bạo ngược, có thù tất báo, ta thấy sớm hay muộn cũng xảy ra chuyện lớn. Mấy năm nay ngươi cứ trốn hắn đi, ở tông môn hắn cũng không dám làm xằng bậy, không cần tìm hắn gây sự là được.
- Sư đệ ngươi biết không?
Trong mắt Vương Ngưng Tuyết hiện lên quang mang sùng bái:
- Lần này khảo hạch đã xảy ra chuyện lớn, Cổ Kiếm sư huynh của chúng ta, ở Thiên Đế Kiếm Trận xông qua mười tám quan, từ đệ tử Hoàng Huy Chương trực tiếp trở thành đệ tử Hắc Huy Chương. Cổ sư huynh quá lợi hại, ta thấy hắn rất nhanh có thể đột phá Chuẩn Đế Cảnh. Hắn sợ là một trong những đệ tử kiệt xuất nhất của Thiên Đế Tông chúng ta vạn năm đến.
- Khảo hạch, đệ tử Hoàng Huy Chương? Thiên Đế Kiếm Trận?
Lục Ly nhíu mày, có hơi không hiểu hỏi:
- Khảo hạch chúng ta chỉ có đệ tử Bạch Huy Chương, cũng không có nơi nào gọi là Thiên Đế Kiến Trận mà.
- Các ngươi là khảo hạch cấp thấp!
Vương Ngưng Tuyết giải thích:
- Khảo hạch của đệ tử Hoàng Huy Chương và Kim Huy Chương là chỗ khác, có ba nơi, một là Thiên Đế Kiếm Trận, nếu có thể xông mười quan, có thể biến thành đệ tử Kim Huy Chương, có thể xông qua mười lăm quan, có thể thăng cấp thành đệ tử Hắc Huy Chương. Nếu ngươi có thể xông quan Thiên Đế Kiếm Trận, xông qua hai mươi quan, vậy trực tiếp trở thành trưởng lão.
- Còn có nơi như vậy?
Lục Ly lúc trước cũng chưa từng nghe nói, rất tò mò, hắn hỏi:
- Thiên Đế Kiếm Trận rất khủng bố sao?
Ừm!
Vương Ngưng Tuyết trịnh trọng gật đầu nói:
- Nếu ta xông quan, sợ là không xông qua nổi năm quan, vẫn là Cổ sư huynh lợi hại, hắn cũng chỉ lớn hơn ta hai trăm tuổi.
Nói đến Cổ Kiếm này, ánh mắt của Vương Ngưng Tuyết cũng tỏa sáng, Lục Ly cười nhạt nói:
- Sư tỷ xem ra thật ngưỡng mộ Cổ sư huynh của chúng ta. Cổ sư huynh khẳng định là nhân vật thiên chi kiều tử, phong lưu phóng khoáng, phong thần như ngọc.
- Không có đâu!
Vương Ngưng Tuyết nhìn ra Lục Ly trêu chọc, cười đỏ bừng mặt, nàng dừng lại một chút, nói:
- Nhưng Cổ sư huynh quả thật lợi hại, đứng hạng ba mươi sáu trên Thanh Vân Bảng, sau khi chuyện này truyền đi, sẽ tiến vào mười hạng đầu đi.
- Thanh Vân Bảng là cái gì?
Lục Ly hỏi.
- Bảng cường giả của thế hệ trẻ!
Vương Ngưng Tuyết giải thích:
- Đây là bảng của tất cả thanh niên tuấn ngạn của Vô Tận Thần Khư. Dưới ba nghìn tuổi mới có thể nhập bảng, thật công bình công chính. Bài danh thứ nhất là Mạc Nghịch sư huynh của chúng ta. Đáng tiếc Mạc Nghịch sư huynh vẫn luôn bế quan, ta chưa từng gặp. Bài danh thứ hai là thánh nữ của Nữ Thánh Tông, hai người đều sắp bước vào Đế Cấp. Đúng rồi... Sư tôn chúng ta năm đó cũng nằm trong Thanh Vân Bảng, năm đó còn bài danh hạng ba. Sư đệ chúng ta phải cố gắng, tranh thủ gia nhập Thanh Vân Bảng, đến lúc đó tông môn khẳng định có phong thưởng.
- Thánh nữ Nữ Thánh Tông!
Thanh Vân Bảng hắn không thèm để ý, nhưng nghe thấy ba chữ Nữ Thánh Tông này, cả người hắn lạnh lẽo, đối với Nữ Thánh Tông, hắn không có chút hảo cảm nào. Hắn trầm ngâm một lát, nói:
- Sư tỷ, có thể nhờ ngươi một việc không? Giúp ta tra hai người!
- Ngươi muốn tra ai?
Vương Ngưng Tuyết thật tùy ý nói.
- Nghịch Long Linh và Tượng Linh Lung!
Lục Ly nói:
- Hai người này đều bị mang đi Nữ Thánh Tông, nếu Nghịch Long Linh tra không ra, vậy tra Lục Linh. Hai người này đều là nữ tử thật trẻ tuổi, không khác với ta lắm.
- Chuyện này đơn giản, tình huống gia tộc bên Nữ Thánh Tông đều có thể điều tra!
Vương Ngưng Tuyết gật đầu nói:
- Hai nữ tử, còn là của Nữ Thánh Tông? Sư đệ, ngươi có quan hệ gì với các nàng?
- Hai người đều là bạn tốt của ta!
Lục Ly nói:
- Các nàng bị Nữ Thánh Tông mang đi, chuyện này hy vọng sư tỷ giữ bí mật giúp ta.
- Ta biết rồi, ta trở về sẽ an bài.
Vương Ngưng Tuyết gật đầu cáo từ Lục Ly, Lục Ly tiếp tục bế quan tu luyện hồn thuật. Bí thuật này thật huyền diệu, nhưng càng huyền diệu càng cường đại. Nếu tùy tiện có thể tìm hiểu, bí thuật này cũng không có tác dụng gì.
Hai tháng sau, Vương Ngưng Tuyết trở lại, mang đến tin tức của Lục Linh và Tượng Linh Lung. Hai người này quả nhiên ở Nữ Thánh Tông, còn là đệ tử ngoại môn, còn là đệ tử ngoại môn được Nữ Thánh Tông coi trọng, đang được trọng điểm bồi dưỡng.