Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Đó là cái gì?
Phi hành một lát, lão nhân thấp bé đột nhiên nhướng mày. Bọn họ ở một nơi phát hiện thần văn thượng cổ, dưới thần văn có một luồng hồng quang, giống như một con rắn, giống như hư ảnh.
- Mị linh mà thôi, đừng động, mau tìm người!
Lão đạo nhìn lướt qua, không để ý nữa, nếu thời gian cho phép, bọn họ có thể thu mị linh này, hiện tại không có thời gian bận tâm. Ba người rất nhanh bay đi, rất nhanh biến mất ở phương xa.
Mị linh trong thần văn phía dưới quả thật là Huyết Linh Nhi, nó không có tình cảm của nhân loại không đại biểu nó không thể phán đoán sự việc. Nó cảm nhận được sát khí của ba người này, chờ ba người đi, lập tức nhanh như chớp xuyên qua nền đất, bay đến chỗ Lục Ly.
Lục Ly còn đang hôn mê, hắn đã ngủ say một ngày, cũng không có dấu hiệu tỉnh lại. Huyết Linh Nhi mất thời gian một nén nhang trở về, chui vào trong cơ thể Lục Ly. Thấy Lục Ly hôn mê, nói gấp gáp vô cùng, không ngừng truyền âm cho Lục Ly:
- Chủ nhân, mau tỉnh lại đi, có cường giả vào được đây, giống như đang tìm ngươi!
Hửm?
Huyết Sát Hoàng cảm ứng được dị trạng của Huyết Linh Nhi, tuy hắn không thể truyền âm với Huyết Linh Nhi, nhưng có thể cảm giác được cấp bách của Huyết Linh Nhi. Ở đây có chuyện gì có thể khiến Huyết Linh Nhi cấp bách đây?
Huyết Sát Hoàng năm đó thiếu chút nữa trở thành lão quái Thánh Hoàng, hắn phán đoán thử, từ trong hồn châu hiện ra một tia hồn lực, dũng mãnh tiến vào trong linh hồn của Lục Ly, khiến Lục Ly nháy mắt thanh tỉnh.
Sau khi Lục Ly tỉnh lại, vẫn thật mơ hồ, cảm giác hơi suy yếu. Hắn còn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, Huyết Linh Nhi lại truyền âm đến:
- Chủ nhân, ngươi rốt cục tỉnh rồi, vừa rồi ta phát hiện ba người, đều là cường giả. Giống như đến làm việc xấu, sát khí trên người nồng đậm, hẳn là đang tìm ngươi.
- Ba cường giả?
Lục Ly đứng dậy, lấy ra một kiện trường bào, ngưng thanh hỏi vài câu, Huyết Linh kể lại hết tình huống, sắc mặt hắn lập tức lạnh lẽo. Nơi này bên ngoài đều là khói độc, ai khi không chạy đến đây làm gì? Cộng thêm câu nói của lão đạo “đừng động, trước tìm người” đã rất rõ ràng, hẳn là nhắm vào hắn. Căn cứ phán đoán của Huyết Linh Nhi, ba người này ít nhất là lĩnh chủ, nội tâm Lục Ly trầm xuống.
Hắn nghĩ nghĩ, bóp nát ngọc phù Nhuế Đế đưa cho hắn. Dù sao nơi này Long Huyết cũng không còn, hắn ở lại đây cũng không còn ý nghĩa. Mặc kệ thế nào, dự báo trước cho Nhuế Đế. Nếu chính mình bị giết, Nhuế Đế cũng có thể thay hắn báo thù.
Hắn không vội vã lao ra, bởi vì cho dù ra khỏi Vu Ma Sơn, hắn cũng không thể ra ngoài được, quá nhiều khói độc. Hơn nữa giờ đây hắn hơi suy yếu, nếu vội vã chạy loạn, càng thêm dễ dàng chết.
Mặc kệ ba người này là ai, hoặc là ai phái tới? Hắn đều cho là địch nhân ứng phó. trong đầu hắn bắt đầu tính toán, quyết định nắm chặt thời gian tìm hiểu, trước nắm giữ Thần Long Biến.
Thần Long Biến là một loại thần thông, phía trước hắn từng muốn giải trừ, bởi vì thân thể không chịu nổi, tự động giải trừ, bởi vì quá mức suy yếu, hắn trực tiếp hôn mê.
Hắn ngồi xếp bằng tại chỗ, để Huyết Linh Nhi đề phòng gần đó, luyện hóa vài gốc thần dược, để thân thể mình khôi phục đến trạng thái đỉnh phong. Huyết Sát Hoàng cũng không truyền âm cho Lục Ly, cũng không chỉ điểm Lục Ly. Hắn thật tò mò, muốn xem thử chiến lực hiện tại của Lục Ly mạnh thế nào?
Trước kia, Thần Long Biến từng tìm hiểu một chút, thứ này vốn là ở trong đầu hắn, không cần hắn tìm hiểu trống rỗng. Hắn cân nhắc một lát, nội tâm đã nắm chắc, nhưng hắn hiện tại chỉ hiểu được phóng thích Thần Long Biến, lại còn không có thời gian đi nghiên cứu hóa giải trạng thái này.
Thần dược dược lực luyện hóa tản khắp toàn thân, Lục Ly vừa vận chuyển thần lực, vừa rất nhanh khuếch tán dược lực. Lại đợi một lát, sau khi dược lực khuếch tán toàn bộ, Lục Ly rốt cuộc cảm giác không còn hư nhược như vậy nữa.
Hắn tiếp tục chờ đợi, đồng thời tìm hiểu Thần Long Biến, hy vọng hoàn toàn nắm giữ thần thông này. Nhưng sau một lát, xa xa vang lên tiếng xé gió thật lớn, tiếp theo, ba thần niệm cường đại tập trung vào hắn.
- Quả nhiên là địch nhân!
Lục Ly cảm nhận được sát ý trong thần niệm, nội tâm hắn rùng mình, đột nhiên mở to mắt, sau đó xông lên trời cao. Ba người kia liếc mắt nhìn nhau, đại hán đầu trọc lấy ra bức họa, liếc mắt nhìn, nhếch miệng cười nói:
- Đúng vậy, chính là tiểu tử này, giết chết hắn đi!
- Từ từ!
Lục Ly trầm hét:
- Các ngươi biết ta là ai không? Ta là đệ tử Thiên Đế Tông, đồ đệ của Nhuế Đế, các ngươi xác định không tìm lầm người.
- Tìm chính là ngươi!
Đại hán đầu trọc cười lạnh nói:
- Tiểu tử, đừng trách chúng ta, chính ngươi đắc tội người, chúng ta cũng chỉ thu tiền người ta, thay người ta tiêu tai, ngươi an tâm đi đi.
- Từ từ!
Lục Ly lại bạo rống, âm thầm bắt đầu phóng thích Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, trong tay hắn còn hiện lên kèn lệnh, lạnh giọng nói:
- Ai mua mạng của ta? Mở ra giá cả gì? Ta ra giá thập bội mua mạng của hắn!
- Giá cả thập bội?
Ba người thiếu chút nữa đã động thủ, sau khi nghe lời Lục Ly, ba người đều ngẩn ra. Quan Thiên Thu ra giá rất cao, nếu Lục Ly ra giá thập bội, bọn họ cũng không phải không thể đổi ý.
Bọn họ cũng không thuộc tổ chức sát thủ, Quan Thiên Thu cũng không dám truyền loạn việc này? Lui vạn bước, bọn họ cũng có thể giết chế Quan Thiên Thu, việc này sẽ không có người biết.
Lão đạo sợ run một lát, hỏi:
- Có người trả ba ngàn tỷ thần thạch, ngươi có thể lấy ra ba mươi ngàn tỷ thần thạch sao? Hoặc là bảo vật giá trị tương đương sao?
- Đương nhiên có thể!
Trong tay Lục Ly xuất hiện Thất Sắc Ngọc Lưu Ly, nói:
- Trong tay ta là Đế Binh. Đế Binh giá trị bao nhiêu, trong lòng các ngươi cũng nắm chắc? Ta có thể tặng cho các ngươi, mặt khác, trên người ta còn có một ít trọng bảo, đều có thể cho các ngươi!
- Chúng ta giết ngươi, bảo vật này không phải cũng là của chúng ta sao?
Lão đạo cười nhạt.
- Không giống!
Lục Ly lắc đầu nói:
- Ta tới nơi này là sư tôn tự mình đưa tới, người bình thường không vào được nơi này, cũng sẽ không đến đây.