Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vương Ngưng Tuyết nói lại tình huống bên ngoài, Lục Ly nghe xong, cười ảm đạm nói:
- Nhọc lòng sư tỷ lo lắng rồi, yên tâm đi, trời còn... chưa sụp xuống được!
Một thanh âm sâu kín vang lên, Nhuế Đế không biết đến khi nào, hắn nhìn Lục Ly nói:
- Nếu việc này là lỗi của ngươi, ta sẽ không thiên vị ngươi!
Lục Ly đứng dậy, chắp tay nói:
- Sư tôn, việc này ta có sai, nhưng bọn họ sai trước. Ta nghĩ Hình Phạt Đường của Thiên Đế Tông sẽ nói đạo lý, cho nên đồ nhi không sợ!
Nhuế Đế thật khẳng định gật đầu nói:
- Ngươi đã nắm chắc như thế, vậy đi thôi. Tộc trưởng của Quan gia ngày hôm qua cũng đến rồi, đều đang đợi ngươi.
Lục Ly gật đầu, đi theo Nhuế Đế ra ngoài. Vương Ngưng Tuyết tự nhiên đuổi theo, sau khi đi ra ngoài, vô số thần niệm lập tức tập trung đến đây. Dù sao việc này huyên náo cả Vô Tận Thần Khư, một đại nhân vật của Thiên Đế Tông rất tức giận, tỏ vẻ phải điều tra rõ ràng.
Nhuế Đế mang theo ba người đến Hình Phạt Đường, bên này đã đứng rất nhiều đệ tử, đều đến xem náo nhiệt. Đương nhiên, còn có không ít đến trợ uy, trợ uy cho Quan gia hay trợ uy cho Lục Ly.
Bọn người Hồ Thạch cũng tới, nhìn Lục Ly bằng ánh nhìn quan tâm. Lục Ly hơi gật đầu với hắn, bên ngoài, còn rất nhiều trưởng lão của Quan gia, toàn bộ đều dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm Lục Ly.
Lục Ly bình tĩnh đi theo Nhuế Đế vào trong, Hình Phạt Đường rất lớn, bên trong đứng mười quân sĩ, phía trên ngồi ba Đế Cấp, một là Hằng Đế, hai người còn lại Lục Ly lại rất xa lạ. Bên trái ngồi một lão giả uy nghi, rõ ràng cũng là Đế Cấp. Ánh mắt hắn nhìn Lục Ly toát ra sát ý không che giấu, khiến cả người Lục Ly lạnh lẽo.
- Tộc trưởng của Quan gia!
Nội tâm Lục Ly chắc chắn, hắn thấy ngoài Hằng Đế, đôi mắt của hai Đại Đế khác đều lạnh lẽo, xem ra hai người này do Quan gia mời đến giúp.
Chính giữa ngồi một Chuẩn Đế, người này hẳn là Đường chủ Hình Phạt Đường. Sau khi hắn nhìn thấy Nhuế Đế xuất hiện, chắp tay, cười khổ nói;
- Nhuế Đế, chúng ta đã chờ các ngươi thật lâu!
Nhuế Đế chắp tay với mấy Đại Đế còn lại, xin lỗi:
- Thật có lỗi, tiểu đồ của ta mới tỉnh lại, ta lập tức dẫn hắn đến nhận chất huấn của Hình Phạt Đường, chư vị có thể bắt đầu rồi.
Nhuế Đế nói xong, đi đến ghế ngồi bên cạnh. Vương Ngưng Tuyết cũng chưa tiến vào, nơi này cũng không phải người bình thường có thể tùy tiện đi vào.
Lục Ly khom mình hành lễ, nói:
- Đệ tử Lục Ly bái kiến chư vị đại nhân!
Đường chủ Hình Phạt Đường Phương Vấn nghiêm túc nhìn Lục Ly, nói:
- Lục Ly, ngươi biết tội rồi chứ?
Lục Ly bình tĩnh chắp tay nói:
- Hồi bẩm trưởng lão, đệ tử không biết phạm tội gì?
- Lớn mật!
Phương Vấn nghiêm mặt, cả giận nói:
- Ngươi đánh chết trưởng lão và đệ tử Quan gia, còn giết Quan Thiên Thu, việc này chẳng lẽ ngươi còn muốn chống chế sao?
- Những việc này là ta làm!
Lục Ly thản nhiên nói:
- Một trưởng lão trong ám bảo Quan gia, còn có bọn Quan Thiên Thu đều là ta giết!
Ào!
Bên ngoài, rất nhiều đệ tử vây xem ồ lên, đồn đãi hung mãnh như vậy, rất nhiều người còn không tin, giờ đây, Lục Ly lại thừa nhận trước mặt mọi người, tự nhiên tạo ra oanh động thật lớn.
Vương Ngưng Tuyết và Hồ Thạch Mãnh liếc nhau, nội tâm hai người trầm xuống. Lục Ly thừa nhận trước mặt mọi người, việc này không thể lật ngược tình thế, Lục Ly khó tránh một kiếp.
- Ngươi đã giết người, vì sao còn không biết tội?
Phương Vấn hơi tức giận, làm Đường Chủ Hình Phạt Đường vốn áp lực lớn, giờ đây tức giận càng thêm đáng sợ.
- Ta đã giết người, nhưng ta không nhận tội!
Lục Ly cố chấp nói, như một đứa nhỏ quật cường, hắn chắp tay nói:
- Trưởng lão, chư vị đại nhân, nếu có người muốn giết ta, ta không phải nên đánh trả sao? Quan gia ám sát ta, chẳng lẽ ta không thể phản kích sao? Có phải hay không đệ tử Thiên Đế Tông nên nhẫn nhục chịu đựng? Mặc người khác đánh giết?
Hửm?
Tộc trưởng Quan gia lạnh mắt, bên ngoài lại vang lên trận nghị luận, mấy Đại Đế ngồi phía trên cũng liếc mắt nhìn nhau.
- Lục Ly, ngươi phải phụ trách lời ngươi nói!
Phương Vấn quát lạnh:
- Quan gia khi nào ám sát ngươi? Ngươi có chứng cớ sao?
- Chứng cớ?
Lục Ly nhìn sang Nhuế Đế nói:
- Sư tôn, người đã đi Tổ Long Giới, nơi đó có thi thể ba lĩnh chủ, người đã thấy rồi phải không?
Nhuế Đế lúc trước không có trao đổi gì với Lục Ly, giờ đây mặt không chút thay đổi nói:
- Đúng vậy, nơi đó ta có bố trí thần văn, có người đi vào ta đều biết, cộng thêm ngươi bóp nát ngọc phù, cho nên ta lập tức mở ra vực môn qua đó. Ta ở trong Tổ Long Giới quả thật phát hiện ba thi thể, là ba Lục Kiếp.
Lục Ly chắp tay với Nhuế Đế, sau đó nói:
- Ta tu luyện ở Tổ Long Giới, lại gặp ba cường giả lĩnh chủ đánh lén, bọn họ chính mồm nói là Quan Thiên Thu chỉ thị bọn họ ám sát ta. Còn nói chỗ ở của Quan Thiên Thu, ta thiếu chút nữa bị ba người này đánh chết, thù này ta làm sao có thể không báo? Trong tông quy không nói có người muốn giết ta, ta không thể trả thù a?
Hình Phạt Đường an tĩnh, bên ngoài lại huyên náo, Quan Thiên Thu lại cử người ám sát Lục Ly. Lá gan của Quan Thiên Thu cũng quá lớn rồi? Dám ám sát đệ tử Thiên Đế Tông, đây là khiêu khích lớn nhất với Thiên Đế Tông.
Tộc trưởng Quan gia Quan Sơn Nhạc hiện giờ mới nói:
- Ngươi nói ba người kia là Quan Thiên Thu sai sử, ngươi có chứng cớ không?
- Không có chứng cớ!
Lục Ly gần như không do dự nói:
- Ta đánh chết ba người kia, cũng không có tinh thạch kí ức. Ta khi ấy đặc biệt nổi giận, đều không suy nghĩ đến chuyện này. Nhưng ta muốn hỏi mấy vị đại nhân, ta không có việc gì sẽ đi vu oan hãm hại Quan Thiên Thu sao? Ta không có việc gì lại đi gây sự với Quan gia sao?
- Này ai có thể xác định được?
Quan Sơn Nhạc cười lạnh:
- Lỡ như ngươi muốn viện cớ trả thù riêng thì sao?
Ha ha ha!
Lục Ly cười to nói:
- Cho dù ta muốn mượn cớ trả thù, làm sao ta biết gần đó có ám bảo của Quan gia? Sư tôn ta cũng biết, nơi đó là lần đầu tiên ta đến, ta thậm chí không biết chỗ cụ thể ở đâu?