Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phía bắc có một tiểu thế giới, nơi đó đã bị phong ấn mấy chục vạn năm trước, nhưng gần đây phong ấn chợt bị phá, sau đó tiến vào vô số yêu ma quái thú, tàn sát bừa bãi thành trì gần đó, có ba tòa thành bị phá, chết trăm vạn người dân.
Cả Thiên Đế Hoàng Triều rất chấn động, tông chủ Thiên Đế Tông rất giận dữ, trước tiên triệu tập mười mấy Đế Cấp, hơn trăm trưởng lão, còn có vô số đệ tử xuất động, trấn áp yêu ma.
Lần này Thánh Hoàng của Thiên Đế Tông không xuất động, tự nhiên là cơ hội chiến đấu cho trưởng lão Đế Cấp và đệ tử, khiến càng nhiều đệ tử trưởng thành.
Còn có mấy trăm vạn đại quân triệu tập đến, bao vây hết vùng khu vực kia, lực chú ý của Thiên Đế Hoàng Triều và Thiên Đế tông đều bị hấp dẫn.
Nhuế Đế cũng bị triệu tập ra ngoài!
Nhuế Đế giống như chờ đến buồn bực, dù sao cần dạy Lục Ly đều đã dạy, có được hay không phải xem vận khí của Lục Ly. Hắn vốn là chủ quản Thiên Đế Tông, che giấu rất nhiều thực lực, giờ đây tự nhiên muốn đi bên kia tọa trấn, thóng nhất điều hành.
Vương Ngưng Tuyết xuất hiến, cơ hội lịch luyện tốt như thế, nàng làm sao có thể bỏ qua, cho nên trong Nhuế Bảo chợt trở nên thật tĩnh lặng.
Lục Ly cũng không rõ ràng bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, Nhuế Đế không nói gì thêm, hắn chỉ có thể tiếp tục tu luyện.
Thời gian tu luyện trôi qua thật nhanh, trong nháy mắt đã trôi qua bốn tháng, Lục Ly đã tu luyện suốt một năm ở trong Nhuế Bảo.
Hôm nay, hắn đột nhiên nhảy dựng lên, chạy như điên ra ngoài, trong mắt đều là vẻ mừng như điên, hắn kinh hô:
- Sư tôn, sư tôn! Nguyên lực, nguyên lực, ta tu luyện ra nguyên lực rồi!
Một năm lẻ chín ngày!
Lục Ly tu luyện suốt một năm lẻ chín ngày, nhưng hắn lại không cảm thấy gì, nghĩ đến pháp giới bình thường ngưng kết thành công, đều cần thời gian dài như vậy mới có thể dựng dục thành.
Nhưng Nhuế Đế hỏi hai lần, hắn có thể cảm thụ được nóng vội và thất vọng của Nhuế Đế. Cho nên sau khi tu luyện ra nguyên lực, hắn đi ra bẩm báo Nhuế Đế ngay, hơn nữa hắn muốn biết sử dụng nguyên lực thế nào từ Nhuế Đế.
Trung tâm tiểu thế giới trong thần đan của hắn giờ đây xuất hiện một luồng năng lượng màu trắng. Năng lượng này không lớn, chỉ cỡ kích thước nắm tay. So với không gian giờ đây đã biến thành phạm vi gần ngàn dặm, trông có vẻ rất nhỏ bé.
Hắn có thể cảm thụ, cường đại của luồng năng lượng kia. Nếu có thể vận chuyển luồng năng lượng kia ra, hắn tin chiến lực của hắn đích xác có thể tăng mạnh.
- Sư tôn? Sư tôn!
Hắn kêu lên hai tiếng ở tòa thành, nhưng không có tiếng đáp lại. Thần niệm của hắn quét hết tòa thành, ngoài một phòng mở ra thần văn, phòng khác đều không có người. Phòng kia cũng không có người ở, mà là Trữ Vật Thất chất đống thần tài của Nhuế Đế.
Nhuế Đế không ở trong tòa thành!
Lục Ly hơi thất vọng, sau đó mở ra thần văn của tòa thành, đi ra ngoài. Bên ngoài có thị nữ, sau khi hắn hỏi một phen, lại càng thất vọng.
Nhuế Đế không ở Thiên Đế Giới, Vương Ngưng Tuyết cũng không ở, nghe nói phía bắc xuất hiện một vài tình huống, Nhuế Đế và Vương Ngưng Tuyết đều đi ra ngoài, phỏng chừng trong thời gian ngắn sẽ không trở về.
Lục Ly thật vất vả tu luyện thành công một chút nguyên lực, nội tâm rất vui sướng, lại không ai chia sẻ. Hắn hơi thất vọng thở dài, hỏi thị nữ vài câu, đang chuẩn bị tiếp tục tu luyện, bên ngoài chợt có người đi vào trong trang viên.
- Hồ Thạch Mãnh!
Đôi mắt Lục Ly sáng ngời, lập tức bay ra khỏi trang viên. Hồ Thạch Mãnh cũng tra xét ra Lục Ly, phát hiện hắn xuất quan, nhất thời mừng rỡ vọt vào.
Rất nhiều đệ tử Thiên Đế Tông đều triệu tập đến phía bắc, Hồ Thạch Mãnh không được chọn, chỉ làm đội dự bị chuẩn bị đi phía bắc. Điều này làm Hồ Thạch Mãnh rất buồn bực, mấy ngày nay, hắn thường xuyên đi đến nơi này, muốn xem Lục Ly có xuất quan hay không… Nhuế Đế không ở trong tòa thành, hắn vừa lúc tiến vào tâm sự với Lục Ly, hỏi thăm một phen, thỏa mãi tò mò trong lòng.
- Đi, đi, đi, đi vào tán gẫu!
Hồ Thạch Mãnh lôi kéo Lục Ly tiến vào trong tòa thành, sau đó mở ra thần văn, thần tình cực nóng dò hỏi:
- Lục Ly, ngươi rốt cuộc gây náo loạn gì ở Thiên Đế Kiếm Trận? Tất cả cường giả tông môn đều kinh động, tông chủ và mấy Thánh Hoàng đều xuất động. Ngươi làm ta và Ngưng Tuyết lo lắng gần chết, nghĩ ràng ngươi náo ra chuyện lớn.
Lục Ly cười gượng vài tiếng, việc này không thể nói nhiều. Nhuế Đế dặn chuyện này không thể truyền ra ngoài. Hắn nghĩ nghĩ, nói:
- Hồ huynh, không phải ta không nói ngươi, là sư tôn dặn dò, nếu ta tiết lộ, sẽ bị sư tôn phạt nặng.
- Vậy ngươi vẫn có thể nói ta biết, vì sao ngươi không tiếp tục ở Thiên Đế Kiếm Trận xông quan, bị mang về đây không?
- Không thể nói!
- Ngươi đi đến Hậu Hoàng Sơn làm gì? Đi gặp đại nhân vật nào?
- Chuyện này… cũng không thể nói!
- Chuyện này không thể nói, chuyện kia cũng không thể nói, vậy ngươi rốt cuộc có thể nói cái gì?
- Thật có lỗi, hiện tại cái gì cũng không thể nói với ngươi, về sau nếu có thể nói cho ngươi, ta sẽ nói toàn bộ cho ngươi!
- Được rồi, ta không hỏi!
Thần tình Hồ Thạch Mãnh thất vọng, vẫn ôm tâm tư bát quái, kết quả Lục Ly cái gì cũng không nói, hắn cũng biết một vài quy củ, chỉ có thể từ bỏ.
Hắn trầm ngâm một lát, ngờ vực nói:
- Thời gian trước, rất nhiều trưởng lão tông môn đều chú ý ngươi. Gần đây giống như không ai chú ý ngươi nữa. Nhưng phía bắc xuất hiện yêu ma, có lẽ đều chú ý bên đó. Rất nhiều người đi tiêu trừ yêu ma, sư tôn ngươi cũng đi. Đáng tiếc ta không được chọn, chỉ có thể rơi vào nhóm thứ hai. Trong Thiên Đế Giới đều that buồn chán, hiện tại tông môn còn quy định không thể tùy ý ra ngoài. Nếu đi Thiên Đế Thành ăn chơi bị bắt, vậy thật phiền toái.
Lục Ly dò hỏi:
- Chiến sự phía bắc khi nào chấm dứt, sư tôn ta khi nào trở về.
Lục Ly còn phải hỏi Nhuế Đế sử dụng nguyên lực thế nào, tự nhiên hy vọng Nhuế Đế trở về càng sớm càng tốt.
Hồ Thạch Mãnh lắc đầu nói:
- Không nhanh như vậy. Thế giới kia ban đầu là thế giới của yêu ma, bị phong ấn mấy chục vạn năm, giờ đây phong ấn này mở ra, yêu ma đi ra rất nhiều.