Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Năm hạng đầu đã có bốn người, muốn thăng cấp vào năm hạng đầu, chỉ còn cơ hội duy nhất, đó là đánh bại Viên Hoành, hơn nữa nhận thêm khiêu chiến, thắng hai trận khiêu chiến liên tiếp.
Còn lại có sáu người, phải tranh đoạt một vị trí, quan trọng nhất là không có thời gian nghỉ ngơi, người thắng phải liên tục nhận khiêu chiến. Như vậy sẽ khiến luận võ càng thêm khốc liệt, cũng sẽ càng tàn khốc.
Viên Hoành mới vừa đột phá lĩnh chủ, cho dù bảo vật cả người, vấn đề là trụ cột quá yếu, tuyệt đối không chịu nổi hai trận chiến đấu. Cho nên vị trí thăng cấp cuối cùng đến tột cùng rơi vào nhà nào? Chuyện này không ai nói chính xác, bởi vì rất nhiều người đều bị thương nghiêm trọng, cũng không có thời gian khôi phục.
Lục Ly mặc kệ ai thắng thua, an nhàn tu luyện toàn bộ cơ thể. Tiến vào năm hạng đầu, cách hạng nhất càng ngày càng gần. Luận võ kế tiếp có thể trực tiếp ra kết quả.
- Cơ hội tới rồi!
Tuy Hoa Thiên Đao vẫn luôn chữa thương, nhưng vẫn tra xét tình huống bốn phía. Viên Hoành ngoài ý muốn thắng trận chiến này. Xuất hiện một vị trí có thể tranh đoạt, đối với hắn là cơ hội trời ban, lần này hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Chủ yếu lần này hắn có thể tiến vào năm hạng đầu, vậy sẽ có một tháng nghỉ ngơi. Đến lúc đó hắn có thể thỉnh giáo cường giả Hoa gia, tìm kiếm biện pháp khắc chế địch nhân. Hắn hiện tại vẫn không tin tưởng Lục Ly có nguyên lực không ngừng.
- Năm hạng đầu đã có bốn thăng cấp, chúc mừng Viên công tử đánh bại đối thủ, đạt tư cách ngũ cường. Nhưng ngươi hiện tại phải nhận hai trận khiêu chiến, thắng hai trận này mới có thể chân chính thăng cấp ngũ cường. Về phần vấn đề tư cách khiêu chiến, những người còn lại bỏ phiếu quyết định, số ít phục tùng số đông!
Trưởng lão Nữ Thánh Tông tuyên bố quy tắc, những người còn lại lập tức tụ tập cùng một chỗ, thương nghị. Khi có người hỏi Hoa Thiên Đao, hắn lắc đầu nói:
- Trận đầu ta không lên, các ngươi chọn người lên đi.
Bốn người còn lại thương nghị một trận, cuối cùng quyết định để Lưu Uân lên. Dù sao cũng là một trong năm người được chú ý nhất, thân phận địa vị thực lực đều cao hơn người, tự nhiên cho hắn lên trước. Người còn lại, ngoài Hoa Thiên Đao, có thể đi đến bước này đã thật vừa lòng.
Ở trong lòng mọi người, vị trí năm hạng đầu là của Viên Hoành, hoặc chỉ có thể là của Hoa Thiên Đao hay Lưu Uân. Bọn họ khong muốn giành, cho dù may mắn tiến vào năm hạng đầu thì sao? Còn có thể tiếp tục thăng cấp không?
Cho nên ba người không muốn đi khiêu chiến, nhường lại cơ hội cho hai người này. Hoa Thiên Đao hiện tại không muốn lên, vậy Lưu Uân tự nhiên sẽ lên.
Mọi người đặt lực chú ý lên chiến trường, Lục Ly cũng không xem cuộc chiến, đây đã không còn ý nghĩa gì với hắn. Hắn đã thăng cấp, đối thủ năm hạng đầu đều phi thường cường đại, cho nên đối thủ là ai cũng không sao cả.
Chiến đấu quả nhiên thật kịch liệt, hai người đều bị thương. Viên Hoành lần này đến không phải đạt thứ tự cao mà hoàn toàn vì học tập, hắn chiến đấu thật liều mạng, nếu có thể thắng, tự nhiên phải chiến tiếp.
Lưu Uân là một trong năm người được chú ý, thân mình cũng sinh ra trong mười tám tông môn, tự nhiên cũng muốn nhận được thứ tự tốt, giành vinh dự cho gia tộc và tông môn, cũng vì thanh danh của chính mình.
Phải biết rằng năm hạng đầu và mười hạng đầu khác nhau rất lớn. Có lẽ sẽ không ai nhớ kỹ mười hạng đầu, nhưng năm hạng đầu sẽ được nhớ kỹ, dù sao chỉ có năm người.
Trận chiến này trải qua nửa canh giờ, cuối cùng Lưu Uân gian nan thắng lợi. Hắn vốn bị thương, giờ đây hoàn toàn bị thương nặng, toàn thân đều là máu, vô cùng thê thảm.
Lưu Uân thắng, tự nhiên khiêu chiến lần nữa bắt đầu, Lưu Uân phải thắng hai trận mới có thể thăng cấp. Mấy người này ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều không có ai dám lên khiêu chiến. Chủ yếu là dù bọn họ thắng thì có thể thăng cấp sao? Bên kia còn có Hoa Thiên Đao như hổ rình mồi, tùy lúc chuẩn bị ra tay.
Hoa Thiên Đao rõ ràng đã luyện hóa thần dược cao nhất, tốc độ khôi phục rất nhanh. Tuy thương thế vẫn nặng như trước, nhưng nếu tiếp tục khôi phục, chiến lực có lẽ có thể khôi phục bảy tám phần như trước.
- Liễu Diệp!
Hoa Thiên Đao thấy mấy người đều có ý khiêu chiến, hắn truyền âm với hạng bảy, nói:
- Ngươi đánh một hồi, không cần ngươi thắng, chỉ cần tận lực khiến Lưu Uân bị thương nặng thêm một chút. Việc này nếu làm tốt, ta thiếu ngươi một nhân tình.
Liễu Diệp hơi chần chờ, dù sao hiện tại hắn đi lên, nếu đánh Lưu Uân bị thương, sẽ đắc tội Lưu Uân. Nhưng nhân tình của Hoa Thiên Đao này thật mê người, dù sao thân phận hắn cũng không bình thường.
- Ngươi đi lên là khiêu chiến bình thường, không ai nói được ngươi, Lưu Uân cũng sẽ không trách ngươi.
Hoa Thiên Đao tiếp tục truyền âm:
- Hơn nữa, ngươi đánh vài chiêu rồi nhận thua, Lưu Uân nói không chừng sẽ nhận nhân tình của ngươi, ngươi một tiễn song điêu.
- Được rồi!
Liễu Diệp cắn răng, Hoa Thiên Đao vốn là bạo tính tình có tiếng, nếu đắc tội người này, ngày sau sẽ khổ sở. Dù sao hắn chỉ là khiêu chiến bình thường, quả thật không ai dám nói hắn cái gì.
Liễu Diệp tiến lên, ánh mắt Hoa Thiên Đao liếc qua Lục Ly đang bế quan, hắn cười lạnh, trong lòng lẩm bẩm:
- Phong Vô Định, ta khẳng định tiến vào năm hạng đầu, vinh quang ta mất đi phải tự tay đoạt lại, sỉ nhục này, ta sẽ lấy máu tươi rửa sạch.
Liễu Diệp khiêu chiến quả nhiên không thắng được, nhưng hắn vẫn có chút tác dụng, khiến thương tích của Lưu Uân nặng hơn vài phần. Cuối cùng, kỳ thật nếu hắn liều mạng vẫn có cơ hội, nhưng hắn lựa chọn rút lui, bán một nhân tình cho Lưu Uân.
Lưu Uân thắng trận này nhưng cũng không vui vẻ gì, bởi vì hắn rõ ràng Hoa Thiên Đao nghỉ ngơi chữa thương lâu như vậy, thương thế đã khôi phục không ít. Một nghỉ ngơi dưỡng sức, một thương tích đầy mình, hơn nữa liên tục chiến đấu hai trận, muốn thắng lợi cũng quá khó khăn.
Không ngoài dự liệu của hắn, chờ sau khi Liễu Diệp đi xuống, Hoa Thiên Đao quả nhiên đi lên, chắp tay với mọi người, người còn lại đều nhường đường cho hắn bước lên đài.
Khí thế Hoa Thiên Đao như hồng, sau khi vọt lên, trực tiếp cường thế tiến công.