Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cho nên bốn người đều kết luận, cho dù bọn họ làm ít thủ đoạn nhỏ, cao tầng Nữ Thánh Tông cũng sẽ xem như không thấy, chỉ cần bọn họ không công kích Lục Ly lộ liễu là không sao.
Hoa Thiên Đao hận Lục Ly nhất, hắn đều không nghĩ gì, tiếp tục leo lên, hắn lấy ra mấy hạt châu, tùy tiện vứt ra sau, hơn mười hạt châu rơi xuống, đột nhiên sáng ngời, toàn bộ biến mất.
Bên trong hạt châu ẩn chứa năng lượng rất mạnh, bình thường sẽ dẫn xuống dưới nền đất, một khi có người đến gần sẽ chủ động công kích, nếu người phòng ngự không mạnh sẽ bị nổ chết tươi.
Đông Dã Ưng nghĩ nghĩ, rồi cười hắc hắc, hắn lặng lẽ vung tay áo, một ít bột phấn màu đen vãi trên mặt đất, rơi phía trên thạch thê. Bụi mù không khác gì bụi mù bình thường, nhưng là một vật kịch độc, có thể lặng lẽ bay vào trong cơ thể võ giả, rất nhanh ăn mòn thần lực của hắn.
Chiến đấu trước bụi mù hắn từng dùng qua, rất là lợi hại. Nhưng nếu người biết thủ đoạn này, tránh ra trước, không tiếp xúc sẽ không xảy ra chuyện gì. Đông Dã Ưng liên tục thăng cấp, kỳ thật bụi mù này lập công rất lớn.
Hửm?
Lục Ly thoạt nhìn đang ngồi xếp bằng, kỳ thật vẫn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, cảm ứng tình huống phía trên. Hắn phát hiện thủ đoạn nhỏ của Hoa Thiên Đao và Đông Dã Ưng. Hắn hơi nhăn mày, không nghĩ đến hai người vô sỉ như vậy.
Văn Tường và Đồ Ảnh lại không hề động tay động chân, hai người muốn xem thử, cường giả Nữ Thánh Tông có ngăn cản hay không? Hoa Thiên Đao và Đông Dã Ưng liếc mắt nhìn nhau, có hơi khẩn trương.
Đợi một lát không có động tĩnh gì, hai người hoàn toàn yên tâm. Đông Dã Ưng lấy ra một Thiết Giáp Quỳ Ngưu trong thần khí. Đây là một trong những tọa kỵ của hắn, cũng là một trong pháp bảo bí mật của hắn, một mãnh thú chiến lực có thể sánh bằng lĩnh chủ trung kỳ. Đây là lễ gặp mặt sư tôn ban cho hắn, phục tùng bên người hắn.
Thiết Giáp Quỳ Ngưu này rất lớn, nhưng Đông Dã Ưng biến nhỏ nó lại. Quỳ Ngưu quát to, chậm rãi phóng lên trên.Vừa mới bò lên mười bậc, từng bạch quang phía trên sáng lên, mười đạo công kích lần lượt bắn ra.
Ầm!
Thiết Giáp Quỳ Ngưu nổ xuống, Đông Dã Ưng đã sớm chuẩn bị tốt phóng thích một loại thần thông, giữa không trung ngưng tụ ra một cái võng vô hình, bao vây con Thiết Giáp Quỳ Ngưu này lại.
- Hay lắm!
Mọi người liếc mắt nhìn Thiết Giáp Quỳ Ngưu này, phát hiện cũng không bị thương thế quá nặng, chỉ là trước ngực vỡ vài miếng vảy, không ngừng đổ máu thôi.
Đông Dã Ưng lập tức đút cho Thiết Giáp Quỳ Thú một gốc thần dược. Thương thế của Thiết Giáp Quỳ Thú này khôi phục nhanh chóng. Mọi người nhìn thấy điểm này càng thêm mừng rỡ. Xem ra con Thiết Giáp Quỳ Thú này có thể chịu đựng một thời gian.
- Đông Dã huynh đệ!
Hoa Thiên Đao phi thường hào khí nói:
- Cứ việc cho con Quỳ Ngưu này tiến lên, ta có rất nhiều loại thần dược chữa thương, chỉ cần không chết, chúng ta có thể cứu trị nó!
Văn Tường và Đồ Ảnh đều gật đầu, Đông Dã Ưng cười phất tay để Quỳ Ngưu tiếp tục phóng lên trên. Con Quỳ Ngưu này gào khóc, không ngừng phóng lên trên, lần lượt bị đánh bay xuống.
Đám người Đông Dã Ưng không ngừng đút thần dược cho hắn, lực phòng ngự của con Quỳ Ngưu này quả thật cường đại, một đường phóng thẳng lên trên, rất nhanh vọt lên tới ba nghìn bậc thạch thê.
Trên đường đi, Đồ Ảnh và Văn Tường cũng lặng lẽ động thủ, bố trí một ít thần văn xảo diệu, hoặc là bố trí đáng khinh, những bẫy rập này đều phi thường bí mật, nếu không cẩn thận sẽ trúng chiêu.
Mà phía Nữ Thánh Tông cũng không truyền lời gì, thoạt nhìn như không ai phát hiện.
Bên ngoài nhiều Đế Cấp như vậy, toàn bộ đều nhìn chằm chằm bên trong, làm sao có thể không phát hiện? Kỳ thật không chỉ có Đế Cấp, cho dù là lĩnh chủ bình thường cũng phát hiện mọi người động tay động chân.
Có trưởng lão Nữ Thánh Tông cũng xin chỉ thị Ảnh Hậu có muốn ngăn lại hay không, Ảnh Hậu nhẹ nhàng lắc đầu. Đám người Hoa Thiên Đao dự đoán hoàn toàn chính xác, tuy Ảnh Hậu có cảm tình đặc biệt với Lục Ly, nhưng không có nghĩa Ảnh Hậu sẽ hoàn toàn không để ý lập trường của Nữ Thánh Tông.
Tôn chỉ của Hoa Dương Luận Đạo lần này là liên hôn, chính là liên hợp càng nhiều thế lực lớn càng tốt, gả nữ đệ tử ưu tú của mình cho đệ tử đại gia tộc, sau đó phụ trợ những đệ tử này lên chức. Chờ những đệ tử ưu tú này trở thành cao tầng đại tông phái, tông phái kia tự nhiên sẽ trói buộc với Nữ Thánh Tông.
Phong Vô Định là một thiên tài, điều này không cần hoài nghi, nhưng Phong gia sau lưng Phong Vô Định không phải quá mạnh. Lão tổ Phong gia là một Đế Cấp, thực lực rất mạnh, nhưng đột phá Thánh Hoàng vô vọng, điều này đã được xác định.
Cho nên một Phong gia không đáng giá Nữ Thánh Tông toàn lực lôi kéo, nếu vì Phong Vô Định đắc tội bốn người còn lại, vậy mất nhiều hơn được.
Lúc trước Lục Ly không tự mình đi lên, chuyện này không trách được người khác. Nếu hắn ngay từ đầu đi lên, người khác muốn ám toán hắn cũng khó. Hắn muốn ở dưới xem tranh cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, ngăn không được người khác bố trí bẫy rập với hắn.
Bẫy rập những người này bố trí, Lục Ly cũng không quá để tâm. Bởi vì bẫy rập những người này bố trí, hắn nhận biết toàn bộ, biết bố trí thế nào, còn biết ở đâu, vậy không gọi là bẫy rập.
Quan trọng nhất là!
Ngay sau đó Huyết Linh Nhi truyền âm, nó tra xét ra một ít bí mật của Nữ Đế Phong, cũng có nói có chút tiến triển. Cho… nó thêm ít thời gian, nó không phá giải được thần văn của Nữ Đế Phong thì ít nhất… có thể chỉ dẫn một minh lộ cho Lục Ly.
Hơn nữa Huyết Linh Nhi còn phát hiện Nữ Đế Phong này có khí linh, còn có khí linh phi thường cao cấp, nhưng bởi vì Huyết Linh Nhi không xằng bậy, nó không có địch ý với Huyết Linh Nhi, ngược lại còn có chút thân cận của đồng loại?
Một đám người đi theo dẫn dắt của một con Thiết Giáp Quỳ Ngưu, Lục Ly vẫn ngồi xếp bằng phía dưới, không nhúc nhích, nhóm quần chúng bên ngoài đều cảm thấy không thú vị. Vốn mọi người còn chờ mong là trận huyết chiến giữa các thiên tài, lại không ngờ rằng chỉ là leo núi không thú vị. Quan trọng nhất là mấy người này cũng không thể hiện ra chiến lực, chỉ dựa vào một con Quỳ Ngưu mở đường phía trước. Loại trận đấu này có gì hấp dẫn.