Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đủ loại tình huống khiến sắc mặt Ảnh Hậu phá lệ khó coi, sát khí trên người cũng không thể ức chế, điên cuồng tỏa ra. Đế Cấp còn lại sắc mặt cũng hổ thẹn, nhưng nơi này là Ảnh Hậu làm chủ, các nàng cũng không dám ra tay.
- Đủ rồi!
Nhìn thấy đám đệ tử dự thi luyên thuyên không ngừng, Ảnh Hậu đột nhiên đứng lên, nổi giận đùng đùng nói một tiếng. Ánh mắt nàng nhìn sang một trưởng lão của Nữ Thánh Tông, nhẫn trong tay người đó sáng lên, một phần tư liệu được đưa tới.
Ảnh Hậu lấy ra tư liệu, lấy ra bức họa, sau đó ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lục Ly, sâu kín nói:
- Đệ tử Thiên Đế Tông, cao đồ của Nhuế Đế, cởi mặt nạ của ngươi ra đi.
Sắc mặt của Lục Ly rất khó coi, nhưng đã đến cục diện này rồi, hắn nghĩ nhiều cũng vô dụng, chỉ có thể tới bước nào tính bước đó. Hắn chắp tay nói:
- Chư vị chờ một lát!
Lục Ly lấy ra Thất Sắc Lưu Ly Tháp, thân mình chợt lóe lên, giải trừ Thần Long Biến, sau đó thay một thân y bào, nuốt vào một viên dược chữa thương, lúc này mới phóng nhanh ra.
Hắn chậm rãi gỡ xuống mặt nạ, thở dài, nói:
- Đệ tử thân truyền Nhuế Đế Thiên Đế Tông, Lục Ly, bái kiến chư vị!
- Hay, hay, hay lắm!
Ảnh Hậu nói liền ba tiếng hay lắm, nàng lạnh giọng nói:
- Thiên Đế Tông các ngươi quả thật lợi hại, chúng ta mời các ngươi đến dự thi, các ngươi không đến. Hiện tại lại âm thầm phái một đệ tử mạo danh thân thế, đến phá hư Hoa Dương Luận Đạo. Có phải hay không cảm thấy Nữ Thánh Tông chúng ta dễ ức hiếp? Khi dễ chúng ta không dám giết người sao?
Lục Ly công bố thân phận, Ảnh Hậu thật đúng không dám trực tiếp giết chết Lục Ly, như vậy là tương đương tuyên chiến với Thiên Đế Tông. Cho nên nàng chuẩn bị chiếm đại nghĩa trước, bắt Lục Ly, để Thiên Đế Tông giải thích.
Ha ha ha!
Lục Ly cười ha hả, tiếng cười phi thường xấc láo, không kiêng nể gì, hắn nở nụ cười, mới nói:
- Ảnh Hậu, ngươi nói vậy là không đúng rồi. Ta là dùng thân phận cá nhân đến dự thi, tông môn ta cũng không biết, ngay cả sư tôn ta cũng không biết. Hơn nữa… ta phá hư Hoa Dương Luận Đạo khi nào? Hoa Dương Luận Đạo của các ngươi không phải nói thanh niên anh hào thiên hạ đều có thể dự thi? Ta luận võ theo quy củ của các ngươi, có gian lận lần nào không? Có trận chiến nào không dựa theo quy củ của các ngươi không? Rốt cục phá hủy cái gì?
- Mặt khác… các ngươi tự xưng là võ đấu của võ giả thanh niên ưu tú nhất cả Vô Tận Thần Khư, luận võ này nếu thiếu đệ tử Thiên Đế Tông chúng ta, chẳng phải thất sắc rất nhiều sao? Mặt hàng như Hoa Thiên Đao, Đông Dã Ưng cũng có thể đại biểu chiến lực thanh niên mạnh nhất đồng lứa cả Vô Tận Thần Khư? Thiên tài ưu tú nhất?
Rầm!
Lục Ly vừa nói xong, bốn phía đều bùng nổ. Lục Ly nói chuyện thật xấc láo, thật ngông cuồng, không ai bì nổi.
Cảm giác như xem nhẹ anh hùng thiên hạ, còn vả mặt Hoa Thiên Đao và Đông Dã Ưng trước mặt mọi người. Nhưng hắn có tư cách vả mặt này, bởi vì Hoa Thiên Đao và Đông Dã Ưng quả thật không phải đối thủ của hắn…
Sắc mặt Hoa Thiên Đao và Đông Dã Ưng trở nên âm trầm, Lục Ly ở trước mặt mười vạn người, còn có rất nhiều cường giả điểm danh nói hai người phế vật, điều này khiến hai người mất mặt đến cực hạn.
Nhưng nơi này là Nữ Thánh Tông, hai người này quả thật kĩ không bằng người, hai người có thể nói gì? Nói nữa chỉ tự rước lấy nhục.
Lục Ly biện bạch cho mình, không để Ảnh Hậu chiếm cơ hội chỉ trỏ. Hắn là đệ tử Thiên Đế Tông, là đệ tử rất có danh, nếu Lục Ly không có lý do gì, tùy tiện động thủ, vậy sẽ dẫn phát chiến tranh của Thiên Đế Tông.
- Ha hả, miệng lưỡi xảo quyệt như rắn!
Ảnh Hậu cười lạnh, nói:
- Nếu ngươi muốn đến dự thi, quang minh chính đại báo danh là được rồi? Vì sao phải giả mạo người khác? Ngươi không được tông ta cho phép, tự tiện tham gia luận võ, đây không phải quấy rối thì là cái gì?
- Ta nói!
Lục Ly ăn ngay nói thật:
- Ta một mình đến luận võ, không được tông môn đồng ý. Nếu ta đến tham chiến công khai, vậy tông môn ta sẽ biết, sẽ bị trách phạt. Tất cả mọi người đều biết quy tắc của Thiên Đế Tông rất nghiêm khắc, lần này trở về, ta khẳng định bị phạt nặng. Về phần không để quý tông biết, quả thật là lỗi của ta. Ta cũng lo lắng bại lộ thân phận, các ngươi sẽ không cho ta cơ hội đấu một trận công bằng. Dù sao… Thiên Đế Tông không định dự thi!
- Ta đến đây bởi vì nghe ít đồn đãi, nói Thiên Đế Tông chúng ta sợ? Không dám đến dự thi? Sợ mất mặt? Ta muốn nói cho các ngươi… thanh niên Thiên Đế Tông không phải không có cường giả, thanh niên trẻ tuổi mạnh hơn ta ít nhất có mười người. Thiên Đế Tong chúng ta không phải không có thực lực này, chỉ là cao tầng không thích chúng ta đi rêu rao. Lần này đến tham chiến, ta là muốn thay tông môn chứng minh!
Vì chứng minh cho Thiên Đế Tông!
Lục Ly lấy ra một chiêu bài thiên đại, chiêu bài này đủ lớn, lý do này đủ cứng, không ai nói được gì.
Một đệ tử tông môn bất mãn lời đồn đãi ngoại giới, giấu tông môn đi tham chiến, chứng minh thay tông môn. Loại dũng khí và tâm tư này rất đáng kính nể, cũng thể hiện rõ phẩm hạnh của người này.
Nói thế nào Lục Ly cũng là người trẻ tuổi, người trẻ tuổi huyết khí dương cương, làm việc xúc động, không phải rất bình thường sao? Đệ tử nhà bọn họ cũng thường xuyên làm vài chuyện hồ đồ?
Trong mười vạn người trên khán đài, ánh mắt rất nhiều người nhìn Lục Ly trở nên nhu hòa kính trọng. Vốn đệ tử Thiên Đế Tông đã mang vòng sáng, giờ đây nhìn thấy Lục Ly lại càng thêm vĩ ngạn.
- Hừ hừ!
Ảnh Hậu có một cảm giác nuốt phải hoàng liên, nàng là một cường giả thành danh, tiếng tăm lừng lẫy Vô Tận Thần Khư, lại đi tranh luận với một hậu bối như Lục Ly, vốn đã là chuyện mất mặt.
Lục Ly tỏ ra đại nghĩa, vì chứng minh cho Thiên Đế Tông. Nếu nàng còn hạ lệnh bắt Lục Ly, vậy có vẻ Nữ Thánh Tông rất không có khí lượng, cũng ảnh hưởng thanh danh của Nữ Thánh Tông.
Nội tâm nàng hận không thể thiên đao vạn quả Lục Ly, vấn đề là nàng có thể làm như vậy sao?