Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tuy chiến lực thực tế của tên Ngũ Kiếp này sánh ngang Chuẩn Đế, tuy chiến giáp Đế binh trên người sớm đã nứt ra, tuy hắn vừa liên tục trải qua hai trường huyết chiến, bị thương không nhẹ, nguyên khí cũng trọng thương.
Nhưng hắn vẫn không dám tin mình lại bị một tên võ giả dưới cấp Đế đánh nát người, việc này mà truyền ra, sợ rằng không ai ở Vô Tẫn Thần Khư dám tin, phải biết hắn chính là cấp Đế a!
Nửa người dưới nát vụn, chẳng qua pháp giới hắn ở trong linh hồn, bởi thế không hề chịu tổn thương, bằng không pháp giới sụp đổ, cả người hắn sẽ hóa thành phấn vụn ngay lập tức. Chỉ là thần đan vỡ vụn, cộng thêm thương thế vốn đã rất nặng, khiến hắn thiếu chút thì ngất đi.
Hưu!
Tỏa liên màu vàng lần nữa bay tới, Đồ Phong Tử hoảng hồn, mặc dù hắn còn có thể phóng ra công kích, còn có thể liều mạng đánh một trận, nhưng hắn sợ mình không thể giết chết Lục Ly, ngược lại còn bị Lục Ly đánh chết.
Bởi thế hắn điên cuồng vận chuyển Nguyên lực, một nửa thân thể hóa thành lưu quang lao vút về hướng nam. Đáng tiếc thân thể hắn đã không toàn vẹn, cộng thêm thương thế thật sự quá nặng quá, vậy nên tốc độ chỉ còn bằng được một phần mười trước kia.
- Còn muốn trốn?
Lục Ly đắc thế không tha người, tuy thương tích hắn cũng nặng không kém, nhưng chiến cơ tốt như vậy há có thể bỏ lỡ? Nếu để cho Đồ Phong Tử chạy mất, chỉ cần một hai ngày sau hắn liền có thể khôi phục phần nào nguyên khí, đến lúc đó kẻ chết sẽ là mình.
Thế nên Long Dực tức tốc chớp động, tung mình khoái tốc đuổi theo. Ba lần liên tục phóng thích Trật Tự Thần Liên khiến hắn cảm thấy cả người như bị đào rỗng. Đoán chừng cùng lắm chỉ có thể phóng thích hai lần Trật Tự Thần Liên, thực lực của hắn vẫn quá yếu, không khống chế được nổi thiên địa thần vật này.
Hắn điều động Nguyên lực, tốc độ Thần Long lao tới lần nữa đề thăng, đoán chừng phải sánh ngang cấp Đế. Đầu bên kia, tốc độ Đồ Phong Tử lại giảm mạnh, so ra tốc độ Lục Ly còn nhanh hơn đối phương một nhịp.
Hai người vốn cách nhau không bao xa, mắt thấy Lục Ly nhanh chóng lướt đến, trong mắt Đồ Phong Tử chớp qua một tia sát ý, tay bắt đầu ngưng tụ Nguyên lực, ý đồ phóng thích sát chiêu, trực tiếp đánh chết Lục Ly.
Ông!
Không trung trên đỉnh đầu đột nhiên nổi gió, tiếp sau từng đạo hư ảnh ngưng tụ ra, đó là tổng cộng năm Chiến Thần khoác chiến giáp màu đen, cưỡi dị thú cũng màu đen, ai nấy đều tay lăm lăm trường thương.
- Hư ảnh này...
Cả người Lục Ly khẽ run lên, hư ảnh kia mang đến cho hắn cảm giác vô cùng khủng bố, như là một loại tồn tại nào đó nằm giữa thực thể cùng hư thể, trên thân có khí tức Nguyên lực, đây là một loại công kích do Nguyên lực ngưng tụ ra.
Nhưng không chỉ có mỗi Nguyên lực!
Kỳ thật cường giả cấp Đế cấp cường giả đều có bản mệnh thần thông pháp tướng, đây là công kích chỉ cấp Đế mới có thể phóng thích, vô cùng bá đạo khủng khiếp.
Thực ra lấy trạng thái hiện tại của Đồ Phong Tử, phóng thích pháp tướng sẽ gia tăng thêm thương thế, cực kỳ hao tổn nguyên khí. Nhưng hắn đã hết cách, nếu để cho Lục Ly đuổi kịp, có thể hắn sẽ hình thần câu diệt.
Hô hô!
Năm Chiến Thần cưỡi dị thú màu đen giống nhau như đúc xông giết về phía Lục Ly, nháy mắt đó Lục Ly cảm thấy linh hồn như muốn sụp đổ. Sát cơ bài sơn đảo hải khủng bố trút đến, khiến linh hồn hắn chấn rung liên hồi, thời khắc này hắn cảm thấy mình sao mà quá mức nhỏ bé, như là con sâu cái kiến, còn năm Chiến Thần kia chính là Thần Chỉ trên trời giáng xuống.
Không ngăn nổi!
Trong đầu Lục Ly chớp qua một đạo ý niệm, đúng thời khắc then chốt hắn kịp thời hồi thần, vội lấy ra tháp lưu ly bảy màu, thân hình lóe lên vọt vào bên trong. Đồng thời với đó, năm pháp tướng kia cũng hung hăng xông giết đến, cả đám vọt thẳng lên tháp lưu ly bảy màu.
Oanh!
Tiếng rền vang chấn thiên, sóng xung kích khủng bố cày nát mặt đất xung quanh, hư không nứt nổ, tháp lưu ly bảy màu trực tiếp nổ tung, Lục Ly cũng bị hất văng đi ra.
Tháp lưu ly bảy màu!
Đây là Đế binh từng được Luân Hồi Đại Đế sử dụng, bên trong có lưu lại pháp tắc lạc ấn của Luân Hồi Đại Đế, mặc dù không tính quá mạnh, nhưng cũng không phải Đế binh bình thường có thể so sánh. Giờ đây lại bị nổ nát, đủ thấy uy lực một kích vừa rồi của Đồ Phong Tử lớn đến cỡ nào.
- Lại có Đế binh, nguy rồi!
Bên kia Đồ Phong Tử vốn định chờ Lục Ly bị xé thành phấn vụn, lại không ngờ Lục Ly lấy ra Đế binh chặn lại được một kích của mình.
Hắn không chút nghĩ ngợi gì thêm, vội xoay người phi độn về nơi xa, Lục Ly há sẽ cho hắn cơ hội đào thoát, lập tức lướt theo, tỏa liên màu vàng trong tay sáng lên, hung hăng bổ tới.
Ông!
Bầu trời sáng rực kim quang vạn trượng, một hư ảnh dây xích đột ngột xuất hiện giữa không trung, khoái tốc đánh tới trước mặt, trùng trùng kích lên đỉnh đầu Đồ Phong Tử đang trốn chạy.
Lập tức, Đồ Phong Tử cảm thấy mình bị trấn áp, tốc độ thoáng chốc giảm mạnh, hắn lấy ra một chiếc khay ngọc tế lên đỉnh đầu, khay ngọc khoái tốc biến lớn, chặn lại một kích từ tỏa liên màu vàng.
Oanh!
Khay ngọc nổ tung, tỏa liên màu vàng vẫn tiếp tục bổ lên đầu Đồ Phong Tử, đầu Đồ Phong Tử vỡ ra, cả người bị đánh rớt xuống. Thần niệm Lục Ly quét tới, phát hiện Đồ Phong Tử vẫn còn chưa chết. Tên cấp Đế này quả nhiên cường hoành, thế mà vẫn chưa chết.
Hưu!
Đúng lúc này, bầu tời phía nam vang lên hai tiếng xé gió, tiếp sau đó một tiếng quát khẽ vang lên:
- Đồ Phong Tử, đừng hoảng, chúng ta tới rồi đây!
- Lại hai tên cấp Đế?
Vốn sau khi phóng thích Trật Tự Thần Liên, thân thể Lục Ly đã vô cùng suy nhược, thiếu chút thì ngất đi. Nhìn thấy nơi xa có hai chấm đen cấp tốc bay tới, hắn triệt để tuyệt vọng.
- Chết cũng phải kéo ngươi làm đệm lưng!
Trong mắt Lục Ly sáng lên hồng quang, tung mình bay đi, vung mạnh Trật Tự Thần Liên hung hăng đánh xuống Đồ Phong Tử nay chỉ còn mỗi thân thể tàn phế.
Lần thúc giục Trật Tự Thần Liên này, Lục Ly cảm thấy nguyên khí và lực lượng toàn thân đều dùng ra hết, mắt tối sầm lại, tưởng như sắp té xỉu đến nơi. Nhưng ý chí cường đại chống đỡ hắn, hắn không thể ngất đi, hắn nhất định phải tận mắt nhìn Đồ Phong Tử chết.