Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bởi thế bất kể có phải thật hay không, Lục Ly đều chuẩn bị mạo hiểm thử một lần. Dù có giả thì đã làm sao? Cùng lắm là bị Thiên Đế Tông đổi sang giam giữ ở một nơi khác, bị nhốt nhiều thêm mấy năm mà thôi.
Nhưng nếu là thật, vậy hắn liền có thể về lại Tam trọng thiên, còn có thể mang theo Lục Linh và Tượng Linh Lung đi về, đây chính là chuyện hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới.
Hắn ghi nhớ địa đồ trong lòng, dưới sự gợi ý của Hộc Tổ, ở trong góc tìm tới một chiếc không gian giới chỉ, sau đó trực tiếp mang theo Huyết Linh Nhi xuất phát, không chậm trễ lấy một giây.
Hắn đi ra bên ngoài, lấy ra ba chiếc chiến xa để Huyết Linh Nhi bố trí, theo như địa đồ thì thấy, hắn hẳn cách lối ra không quá gần, cho nên vẫn nên cẩn thận chút thì hơn.
Hưu!
Hơn hai canh giờ sau, Lục Ly ngồi chiến xa rời đi. Sau khi Lục Ly rời đi, tượng đá kia bất ngờ “sống” dậy, hắn có thể di động, da đá bên ngoài chậm rãi biến thành da người, trên mặt lộ ra nụ cười ý vị sâu xa.
- Ha ha.
Hắn cười cười, ngồi xuống ngay cạnh bàn đá, trong thần miếu khôi phục yên tĩnh.
Sau khi đi ra thần miếu, trong đầu Lục Ly tự nhiên mà vậy xuất hiện lệ khí, tính khí cũng trở nên nóng nảy. Chẳng qua bởi vì có thể sắp được đi ra, trong lòng Lục Ly rất kích động, cực lực áp chế nôn nóng trong lòng, nỗ lực khiến bản thân bình tĩnh lại.
Một đường bay đi, một đường đánh giết hung thú và quái vật. Lục Ly gần như toàn là trực tiếp phóng thích pháp tướng tấn công, như thế tốc độ tiêu diệt vật cản sẽ cực nhanh, không cần đến phóng thích Thần Long Biến, cũng không cần phải xé xác hung thú, nhờ đó không đến nỗi khiến bản thân trở nên hung tàn khát máu.
Mười bảy ngày!
Lục Ly tiêu tốn trọn vẹn mười bảy ngày, rốt cuộc tìm được địa điểm đánh dấu trên địa đồ, thấy đến ba ngọn núi lớn hình dạng như liêm đao.
Hắn đi vòng quanh phụ cận đại sơn một lượt, tìm được một hang đá kín đáo, lần theo hang đá mà đi, phát hiện dưới đáy hang đá có một Thần Văn. Hắn để Huyết Linh Nhi đi phá giải Thần Văn, quả nhiên phát hiện có lối đi.
Sau khi tiến vào thông đạo, bạch quang lấp lánh, Lục Ly cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó cả người thoáng chốc nện mạnh xuống đất. Hắn liếc nhìn vài lần, phát hiện đang trong hang đá của một ngọn núi, nơi này cũng có Thần Văn, không biết là do ai bố trí.
Hắn thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng một phen, trên mặt lập tức lộ ra vẻ cuồng hỉ. Bởi vì hắn phát hiện, bầu trời phía ngoài có màu lam, ánh mặt trời chói chang, hết thảy hết thảy đều khiến hắn cảm giác như từ Địa Ngục về lại nhân gian.
Hắn lấy ra mặt nạ, đây là Ngôn Tổ đưa cho hắn, mặt nạ này nếu không phải cấp Đế thì không cách nào nhìn ra. Cấp Đế Thiên Đế Tông rất nhiều, nhưng Thiên Đế hoàng triều lớn như vậy, hắn không lý nào xui xẻo đến độ gặp phải cấp Đế Thiên Đế Tông cả.
Hắn sai Huyết Linh Nhi bố trí mấy đạo Thần Văn, tránh miễn bị người tìm ra nơi này. Sau đó xông ra ngọn núi, đến giữa trời, hắn không nhịn được muốn thét dài mấy tiếng, cuối cùng kìm nén lại.
Hắn khoái tốc bay đi, tiêu tốn nửa canh giờ tìm đến một tòa thành nhỏ, nơi đây quả nhiên là Khương Hồ Lĩnh, Lộc Sơn Lĩnh cách chỗ này không xa, chỉ cách một rặng núi. Hắn trực tiếp ngồi truyền tống trận mà đi, Thần Thạch trên người rất nhiều, căn bản không sợ tiêu tốn.
Hắn thậm chí không nghỉ ngơi lấy một khắc, cứ thế liên tục truyền tống, sau mười một ngày, hắn đã tới Lộc Sơn Lĩnh. Trên đường hắn cũng nghe ngóng qua, Lộc Sơn Lĩnh quả thực có một gia tộc tên Nguyên gia, gia tộc này không lớn không nhỏ, đã từng bị chèn ép qua, nhưng vẫn một mực không bị diệt vong, mấy năm này chậm rãi quật khởi, tộc trưởng gia tộc còn là một tên Chuẩn Đế.
Sau khi đến Lộc Sơn Lĩnh, Lục Ly lại không dừng lại, mà một đường truyền tống đi Lộc Lâm Thành, nơi này là địa bàn Nguyên gia. Hắn đi tới cửa phủ thành chủ, lại bị người cản lại. Ngoài mặt Lục Ly chỉ có cảnh giới Ngũ Kiếp, ở Vô Tẫn Thần Khư Ngũ Kiếp chỉ là tiểu võ giả, Lĩnh Chủ đều chạy đầy đất, há có thể để Lục Ly tùy tiện tiến vào?
- Cầm thứ này giao cho tộc trưởng các ngươi, hắn sẽ phái người tới đón tiếp ta.
Lục Ly lấy ra lệnh bài mà Hộc Tổ đưa cho, người kia nửa tin nửa ngờ, Lục Ly hừ lạnh một tiếng nói:
- Lỡ đại sự, cẩn thận mạng chó của các ngươi.
Sự phách lối của Lục Ly rốt cuộc đã trấn trụ đám quân sĩ phía ngoài, một tên quân sĩ nghĩ nghĩ liền tiến vào phủ thành chủ, không lâu sau, một tên lão giả vội vàng dẫn người đi ra. Đây là một tên trưởng lão Nguyên gia, hắn chắp tay nói với Lục Ly:
- Vị quý khách này, tộc trưởng nhà ta sai ta đến nghênh đón, hắn đang chờ ngài bên trong.
Lục Ly thở phào một hơi, xem ra Hộc Tổ đích thật là lão tổ tông gia tộc bọn hắn, Hộc Tổ không lừa hắn, như vậy hắn có hi vọng rất lớn sẽ trở về được Tam trọng thiên.
Hắn tiến vào hậu viện Nguyên gia, tộc trưởng Nguyên gia quả nhiên chờ sẵn, cung kính mang Lục Ly đi vào. Vừa định hỏi gì đó, Lục Ly lại khẽ đánh mắt ra hiệu, tộc trưởng Nguyên gia vội quát lui chúng nhân.
- Tiểu hữu, không biết ngươi lấy lệnh bài này từ đâu?
Đợi chúng nhân lui ra hết cả, tộc trưởng Nguyên gia Nguyên Sâm mới bức thiết hỏi.
Lục Ly cười tủm tỉm nói:
- Đây là Hộc Tổ đích thân giao cho ta, muốn ta mang ngươi qua đó, hắn muốn gặp ngươi!
- Làm sao có thể?
Nét mặt Nguyên Sâm hiện đầy vẻ không dám tin tưởng, lắc đầu nói:
- Điều này sao có thể? Hộc Tổ đã chết đi nhiều năm vậy rồi.
- Hắn đúng là chết rồi!
Lục Ly cười cười nói:
- Nhưng tàn hồn hắn còn chưa tiêu tán, bằng không làm sao ta có được lệnh bài này? Sao có thể tìm tới các ngươi? Giờ hắn đang ở trong Địa Ngục Giới, hắn muốn ta mang ngươi đi vào.
- Địa Ngục Giới?
Mắt Vân Sâm thoáng lấp lóe, đột nhiên hỏi:
- Các hạ họ Lục?
- Bí mật!
Lục Ly làm ra động tác cấm thanh, dặn dò nói:
- Nếu ngươi tin thì đi theo ta. Ta mang ngươi len lén tiến vào Địa Ngục Giới, Hộc Tổ muốn gặp ngươi.
- Được!