Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Oanh!
Ngay tiếp sau, Lục Ly phát hiện móng vuốt kia trực tiếp nổ tung, vụ nổ cực kỳ khủng bố, cảm giác sau lưng như bị xé toạc, cả người bị hất văng.
- Phòng ngự không sai, thú vị lắm!
Đợi Lục Ly ổn định thân hình, giữa không trung ngưng tụ một thân ảnh cao lớn, thân ảnh kia cất tiếng nói trầm thấp:
- Còn chưa đạt tới cấp Đế đã có được Nguyên lực, nhân loại đúng là kỳ diệu! Khí tức sinh mệnh ngươi rất trẻ, xem ra là thiên tài Nhân tộc. Nhớ kỹ tên bản tôn, ta gọi Càn Nguyên, được chết dưới tay bản tôn, cũng tính là vinh hạnh của ngươi.
Dứt lời, Ma Tôn lần nữa biến thành hư ảnh, tiếp đó lại có mấy chục đạo hư ảnh bay tới Lục Ly.
Lục Ly đành phải lần nữa ngưng tụ pháp tướng, sau đó tiếp tục phóng thích Thần Âm pháp tắc. Hắn không tin, cường độ linh hồn mình cường đại như vậy mà không thể tạo được chút ảnh hưởng nào đối với Ma Tôn?
Ma Tôn quả thật không bị ảnh hưởng, vừa rồi một đạo hắc phong đột nhiên giảm chậm tốc độ thật ra chỉ là chướng nhãn pháp. Lần này mấy chục đạo hắc phong nhẹ nhàng cuốn thốc đến bên người Lục Ly, hai bên trái phải lần lượt xuất hiện móng vuốt màu đen, mang theo tiếng rít chộp tới Lục Ly.
Lục Ly hết cách, đành phải vận chuyển Nguyên lực tới hai tay, lần lượt chộp về phía hai móng vuốt kia.
Oanh!
Hai móng vuốt nổ tung, cả người Lục Ly bị bao tải rách bị hất văng đi ra, từng mảng vảy rồng nơi hai tay cũng nổ tung, máu thịt be bét. Mặc dù chút thương thế ấy còn chưa đủ trí mạng, nhưng nếu cứ không ngừng bị thường như vậy, hậu quả rất đáng sợ.
Ầm ầm ầm ầm!
Ma Tôn không phóng thích thủ đoạn công kích nào khác, mỗi lần đều là hư ảnh biến thành mấy chục đạo Hắc Phong áp sát Lục Ly, sau đó ngưng tụ ra một hai hắc trảo, nếu Lục Ly không đi ngăn cản hắn liền đánh trúng người Lục Ly, nếu Lục Ly đi ngăn cản thì sẽ phát nổ.
Thủ đoạn công kích kiểu này chưa từng nghe thấy qua, cũng không ngăn được, Lục Ly liên tiếp bị nổ văng đi, liên tiếp bị thương. Đấy còn là nhờ lực phòng ngự kinh người, nếu đổi thành Chuẩn Đế khác, đoán chừng chỉ sau một hai lần công kích đã bị xé thành mảnh vụn.
Sau mấy chục lần công kích, vảy rồng trên thân Lục Ly gần như bị nổ nát, thụ thương rất nghiêm trọng, Ma Tôn kia lần nữa ngưng tụ ra hư ảnh, lạnh giọng nói:
- Nhân loại, thần phục bản tôn, ngươi sẽ được vĩnh sinh. Đồng thời bản tôn có thể để ngươi triệt để chuyển hóa thành chiến sĩ Thánh Uyên, lấy tiềm lực của ngươi, thành tựu tương lai chưa hẳn thấp hơn bản tôn. Trung Vương Giới các ngươi chú định trầm luân, ngươi nương nhờ Thánh Uyên chúng ta, sau này tuyệt đối sẽ thành là chúa tể một phương tại Trung Vương Giới.
Trong lòng Lục Ly khẽ động, lại không phải bị điều kiện người này đưa ra hấp dẫn, mà là người này đã muốn nói chuyện, hắn tự nhiên vui vẻ tuân theo. Đầu tiên là có thể kéo thêm chút thời gian, hai là có thể moi móc ra ít thông tin.
Hắn thoáng biến sắc, nói:
- Chúa tể một phương, giờ ta đã là chúa tể một phương, nương nhờ Ma Uyên các ngươi thì khác gì? Còn phải biến thành nô lệ, vĩnh viễn bị các ngươi nô dịch.
- Ngươi sai rồi!
Càn Nguyên lạnh giọng nói:
- Đã có người Tam trọng thiên các ngươi nương nhờ Thánh Uyên chúng ta, còn được một vị Thánh Tổ coi trọng, thu làm đồ đệ, ban cho họ Càn, hiện tại địa vị đã không kém gì bản tôn. Sau này nhất định cũng sẽ thành là nhân vật thống lĩnh, bá chủ một phương Trung Vương Giới. Bởi thế chỉ cần ngươi nương nhờ Thánh Uyên, nhất định sẽ có cơ hội thoát vỏ mà ra. Thánh Uyên chúng ta người người bình đẳng, chỉ cần ngươi có thực lực, người người đều có thể thượng vị, bởi thế ngươi không cần lo lắng chuyện nô dịch hay bị đối xử không công bằng.
- Ngươi nói là Kỳ Thiên Ngữ?
Trong lòng Lục Ly lần nữa khẽ động, ánh mắt lấp lóe, bộ dạng có vẻ rất động tâm.
Càn Nguyên giải thích nói:
- Trước kia kêu cái gì bản tôn không biết, giờ hắn gọi Càn Tề, tuổi tác cũng tương tự như ngươi. Cân nhắc thử xem? Sự kiên nhẫn của bản tôn có hạn, nếu không thần phục bản tôn, vậy thì chết đi.
- Một câu hỏi sau cùng!
Lục Ly muốn tiếp tục trì hoãn thời gian, bèn hỏi:
- Ma Uyên các ngươi mấy lần tổ chức tấn công đều bị chúng ta đánh lùi, các ngươi dựa vào cái gì mà nhận định có thể đánh hạ Trung Vương Giới chúng ta? Các ngươi lại không thể hàng lâm Ma Tổ, dựa vào các ngươi có thể làm được gì?
- Ha ha ha!
Càn Nguyên bật cười ha hả nói:
- Ai bảo chúng ta không thể hàng lâm Thánh Tổ? Ngươi tưởng lần này chúng ta trả ra cái giá lớn đến thế chỉ là để xông phá phòng tuyến của các ngươi? Quá ngây thơ! Nói thật cho ngươi biết, kế hoạch của chúng ta đã thành công, Trung Vương Giới sắp bị hủy diệt, nhiều nhất mấy chục năm, Trung Vương Giới sẽ triệt để đi đứt. Giờ ngươi đến nương nhờ sẽ là công thần, sau này không còn cơ hội nữa đâu. Ta hỏi ngươi một câu cuối cùng, đầu hàng, hay là chết?
- Ha ha ha!
Lục Ly cười ha hả, nhếch môi cười nói:
- Càn Nguyên đúng không, có ai ở Ma Uyên nói ngươi rất giống đứa ngu không?
- Muốn chết!
Càn Nguyên phẫn nộ rống to, hư ảnh tiêu tán, hóa thành mấy chục đạo u phong lướt tới Lục Ly, chỉ là mới được nửa đường mấy chục đạo u phong kia đột nhiên tản ra bốn phía, một tiếng rống theo đó vang lên:
- Luân Hồi Đại Đế? Tiểu tử... lần sau đừng để bản tôn gặp được ngươi, bằng không nhất định khiến ngươi chết không chỗ chôn.
Ông!
Không gian bên người Lục Ly khẽ ba động, một đạo bóng người hiện ra, chính là Luân Hồi Đại Đế, chẳng qua chỉ là hư ảnh. Vừa rồi Lục Ly bình tĩnh như vậy cũng là vì cảm ứng được khí tức Luân Hồi Đại Đế.
- Chạy nhanh thật!
Bản tôn Luân Hồi Đại Đế không tới, hắn nhìn về phương xa một cái, sau đó nhàn nhạt liếc Lục Ly nói:
- Giờ đã biết trên người có người, trên trời còn có trời rồi chứ? Ở Ma Uyên, tên Ma Tôn vừa nãy còn chưa tính quá mạnh, hiện tại thực lực ngươi còn kém xa cấp Đế chân chính, về Bắc Yêu Thành chữa thương trước đi.
Lục Ly về lại Bắc Yêu Thành, trực tiếp bế quan chữa thương, hắn dặn dò trưởng lão Kỳ gia đừng truyền việc này ra ngoài. Cứ thế trị liệu bốn năm ngày trong phòng, thương thế dần khôi phục.