Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ma Tổ một mực không công nhiên xuất thủ, đoán chừng cũng là muốn chờ Thánh Hoàng Tam trọng thiên xuất hiện, sau đó ngấm ngầm ám toán Thánh Hoàng Tam trọng thiên. Lại không ngờ kế sách bị lộ, trước khi chết Nhai Đế đã kịp khai ra Ma Uyên có hai tên Ma Tổ.
Thiên Tội chân nhân không phản công trên quy mô lớn, rốt cuộc đối phương có tận hai tên Ma Tổ, nếu bị hai tên Ma Tổ này liên thủ vây công, hắn hoàn toàn có thể sẽ vẫn lạc. Bởi thế hắn tu kiến lượng lớn Thần Văn, bằng vào Thần Văn liền có thể đề thăng chiến lực, đám cấp Đế cũng được đề thăng chiến lực, vậy liền có thể nhẹ nhàng giữ vững phòng tuyến và trận địa.
Chiến sự lần nữa giằng co, Thiên Tội chân nhân truyền lời, chuẩn bị sẵn sàng trường kỳ kháng chiến. Năm đó Nhân tộc và Ma Uyên đại chiến mấy trăm năm, lần này nếu có thể kết thúc chiến tranh trong vòng ba trăm năm trăm năm, đồng thời giành được thắng lợi, vậy liền quá tốt.
Tiêu Dao Đại Đế lần nữa ra tay, dẫn theo một trăm người đi Bắc Nguyên đại lục, đây cũng là sách lược do Thiên Tội chân nhân đề ra, tận lực quấy rối hậu phương địch nhân, đánh giết sinh lực Ma Uyên.
Rất nhanh, phía Ma Uyên cũng tiến hành ăn miếng trả miếng, điều động Ma Chủ và Ma Tôn vòng qua phòng tuyến Nhân tộc, tiến vào Nam bộ Trung bộ Phi Hỏa đại lục đồ sát con dân Nhân tộc.
Chẳng qua ma khí trên thân cường giả Ma Uyên quá nặng, rất dễ bị phát hiện và truy tung, bởi thế mỗi lần phái ra cường giả, phía Nhân tộc lập tức tổ chức vây bắt, tính ra, phía Ma Uyên tổn thất càng thêm nghiêm trọng.
Lục Ly chưa trở về chiến khu Bắc bộ mà tiếp tục ở lại tu luyện trong Thần Khải Thành, hắn đang lĩnh hội bí thuật linh hồn. Tiêu Dao Đại Đế và Thiên Tội chân nhân không truyền lời để hắn tới chiến khu, tính là ngầm mặc nhận hắn tu luyện tại Thần Khải Thành.
…
Lục Ly nghĩ thế này, chiến lực hiện tại của hắn không khác mấy cấp Đế bình thường, nếu có thể tham ngộ thông thấu hai bí thuật linh hồn, chiến lực mới sẽ được tăng mạnh. Ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi, chiến khu Bắc bộ thêm một người như hắn không nhiều lên, thiếu một người như hắn cũng không ít đi, trước vẫn nên đề thăng chiến lực thêm chút rồi hẵng đi tham chiến thì hơn.
Ngoài ra còn một điểm nữa chính là hắn cũng muốn bồi cùng chúng thê thiếp lâu chút, rốt cuộc mấy năm gần đây chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, còn nữa, Tượng Linh Lung Kỳ Đinh Đông Doãn Thanh Ti vừa mới vào cửa không lâu, nếu hắn đi chiến khu Bắc bộ, các nàng ở nhà khó tránh khỏi lo lắng hãi hùng.
Đoạn thời gian này tâm tình chúng nữ tốt lên rất nhiều, mặc dù đã xác định Lục Ly không thể khiến nữ tử thụ thai, song mỗi đêm vẫn luân phiên đến bồi Lục Ly qua đêm, hi vọng kỳ tích phát sinh.
Thậm chí Kỳ Đinh Đông Bạch Hạ Sương còn bắt đầu nuốt linh dược luyện thể, có lẽ các nàng cho rằng không thể mang thai là vì thể chất không được, Lục Ly luyện thể, thể chất các nàng lại rất yếu, không cách nào đơm hoa kết trái.
Trong lòng Lục Ly rất áy náy, vấn đề là việc này không phải cứ mỗi hắn cố gắng là được, đoạn thời gian qua hắn cũng đã rất cố gắng, ngày đêm cày cấy, ngược lại hưởng hết diễm phúc nhân gian.
Rất nhanh, nửa năm đi qua, Tiêu Dao Đại Đế và cường giả Ma Uyên tấn công vào phúc địa của nhau, phía Ma Uyên cũng mấy lần tiến đánh phòng tuyến. Phía chiến khu Nam bộ cũng tương tự, Ma Uyên tấn công mấy lần. Phía Phi Hỏa đại lục thì nhờ có Thần Văn pháp trận do Thiên Tội chân nhân bố trí, đề thăng chiến lực cho tất cả mọi người, đồng thời cũng làm suy giảm chiến lực Ma Uyên, bởi thế mỗi lần đều nhẹ nhàng đánh lui.
Hai tên Ma Tổ cũng xuất động, ý đồ tập sát Thiên Tội chân nhân, song Thiên Tội chân nhân vận dụng trận pháp, cộng thêm mấy Đại Đế cường đại như Nghịch Long Uyên Dương Đế đều dùng ra Thánh Binh, tổ hợp thành một chiến trận, đương cự được với hai tên Ma Tổ. Hai tên Ma Tổ kia không muốn đánh sống đánh chết, cuối cùng đành phải triệt thoái.
Thắng lợi liên tiếp khiến sĩ khí Nhân tộc tăng mạnh, quân tâm cũng vững như bàn thạch. Chỉ cần Thiên Tội chân nhân không chết, trường đại chiến này liền có hi vọng thắng lợi.
Thời gian qua Tiêu Dao Đại Đế liên tục lập được đại công, hắn mang theo một đám cường giả tứ xứ du tẩu săn giết quân sĩ Ma Uyên, hủy Diệt Ma bảo. Khắp nơi trên Bắc Nguyên đại lục đều là Ma bảo, mỗi một Ma bảo lại có quân sĩ Ma Uyên trấn thủ, đấy gần như là bia sống, mặc cho đám người Tiêu Dao Đại Đế chém giết, đoạn thời gian này Tiêu Dao Đại Đế đã tiêu diệt ít nhất bốn năm trăm vạn quân sĩ Ma Uyên.
Mặc dù đối với Ma Uyên mà nói, quân sĩ cấp thấp không quá quan trọng, nhưng nếu toàn bộ quân sĩ Ma Uyên đều bị tiêu diệt sạch sẽ, chỉ còn lại chút ít cường giả, vậy thì đám cường giả này có thể làm được gì? Cường giả Ma Uyên đều là quân sĩ cấp thấp tiến hóa mà thành, quân sĩ cấp thấp chết đi quá nhiều, đối với Ma Uyên cũng là đả kích rất lớn.
Một trăm người được Tiêu Dao Đại Đế mang đi, trong đó có bảy cấp Đế, giờ chỉ còn lại không tới hai mươi người, cấp Đế cũng chết mất hai người, Tiêu Dao Đại Đế còn nhiều lần bị thương, cũng may hắn có thần thông đào tẩu vô cùng lợi hại, mỗi lần đều có thể hiểm hiểm trốn đi.
Hai cấp Đế tử trận không tính thiệt, bởi vì phía Ma Uyên bị đám người Tiêu Dao Đại Đế tru diệt mất bốn tên Ma Tôn, có hai tên Ma Tôn còn mang họ Càn, chiến lực rất cường đại.
Tiêu Dao Đại Đế còn ý đồ đi đánh lén thông đạo nối liền giữa Bắc Nguyên đại lục và Ma Uyên, đáng tiếc sau cùng Ma Tổ kịp thời truyền tống đi về, bằng không liền đã đánh lén thành công, hủy đi thông đạo.
Đoạn thời gian này Chúc Thiên Đại Đế cảm thấy danh tiếng bị người cướp hết, liền cũng phát động một lần phản công. Hắn đích thân xuất chiến, thu được một trường đại thắng, hủy đi ba Đại Ma bảo, chém giết ba tên Ma Tôn, đồ sát mấy trăm vạn quân sĩ Ma Uyên quân sĩ.
Gần đây Tam trọng thiên được sống trong bầu không khí vui mừng hớn hở, rất nhiều người cho rằng thắng lợi đã ở ngay trước mắt, Thiên Tội chân nhân nhất định có thể dẫn dắt cường giả và đại quân Nhân tộc chém tận giết tuyệt Ma Uyên.