Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chỉ tiếc hồn lực Lục Ly hùng hậu, những hồn lực kia còn ngưng tụ lại cùng nhau, nên lực công kích rất mạnh. Mặc dù bây giờ có rất nhiều hồn lực biến thành yêu thú đều bị con cửu phẩm Yêu Hồn kia tiêu diệt, nhưng hồn lực Lục Ly mạnh như vậy, có thể không ngừng ngưng tụ. Giờ phút này con Yêu Hồn kia bị yêu thú do hồn lực Lục Ly ngưng tụ ra vây quanh, đã có thể cảm ứng được nó không ngừng suy yếu.
- Ha ha!
Lục Ly cười thầm trong lòng, khi cửu phẩm Yêu Hồn hoàn toàn bị tiêu diệt, sẽ để lại hồn lực tinh thuần và cường đại, có lẽ hắn không hấp thu được nhưng nhất định Long Hồn sẽ hấp thu được, nói không chừng đến lúc đó Long Hồn sẽ có thể tiến hóa.
Thời gian trôi qua từng chút một, đợi chừng hơn một ngày, con cửu phẩm Yêu Hồn kia cũng hoàn toàn triệt bị tiêu diệt, quả nhiên hồn lực còn lưu lại bị Long Hồn hấp thu, Long Hồn trở về bên trong linh hồn liền trở nên yên lặng, không biết có thể tiến hóa hay không.
Lúc này Lục Ly mở mắt đi vào bên trong. Bên trong là một cái tiểu điện, ở giữa trưng bày một cái quan tài bằng đồng xanh và mấy cái bàn đá, trừ những thứ đó ra, xung quanh cũng không còn trang trí gì khác.
- Ồ!
Ánh mắt Lục Ly chú ý đến một khối bia nhỏ bên cạnh quan tài cổ, bên trên có khắc chữ viết, đó đều là văn tự thượng cổ nhưng Lục Ly vẫn có thể xem hiểu, phía trên ghi lại cuộc đời người trong mộ.
Lục Ly nhìn một lát mặt mũi tràn đầy thất vọng, bởi vì người được an táng trong cổ quan không phải là Thánh Hoàng, mà là con trai của Thánh Hoàng, chỉ là một vị Đế cấp mà thôi. Nếu là Đế cấp, vậy đoán chừng không nhất định có Thánh Binh.
Lục Ly liếc nhìn mấy cái bàn đá xung quanh, phía trên để ba cái không gian giới, rất rõ ràng đây là chủ nhân quan tài lưu lại, hắn để bảo vật ở đay, tự nhiên là hi vọng người ta không mở quan tài ra, phá hư di thể của hắn.
Lục Ly đi qua cầm lấy cái không gian giới thứ nhất, sau khi nhìn lướt qua không có quá hứng thú, bên trong toàn là thần tài, mặc dù số lượng khá nhiều, nhưng rất nhiều thần dược đã hỏng, đoán chừng tThần tài hữu dụng không còn nhiều.
Lục Ly cầm cái không gian giới thứ hai lên, trong này có một ít bí tịch ghi lại các loại bí thuật, Lục Ly có hứng thú với cái này. Không phải hắn muốn tu luyện, mà là nơi này có rất nhiều bí thuật, có thể cho Lục gia làm truyền thừa.
Cái không gian giới thứ ba trống rỗng, chỉ có một kiện bảo vật, là một hạt châu nhỏ, hơi mờ, lớn cỡ ngón út, cũng không biết có tác dụng gì.
- Ông!
Lục Ly lấy hạt châu này ra ngoài quan sát một hồi, ánh mắt lộ ra vẻ kinh nghi, cái này không phải Thánh Binh, cũng không phải Đế Binh. Ngược lại giống như một hạt châu do tự nhiên tạo thành, không phải do người luyện chế ra.
Hạt châu này không có khí tức cường đại, cũng không có năng lượng, nhìn giống như là một viên trân châu màu trắng bình thường. Lục Ly quan sát một lát, vận chuyển một tia thần lực muốn đi luyện hóa, kết quả hạt châu không có bất cứ phản ứng gì, hắn suy nghĩ một chút lại vận chuyển một tia Nguyên Lực, luyện hóa một canh giờ, nhưng vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.
- Đây là đồ chơi gì?
Lục Ly rất buồn bực, con trai Thánh Hoàng chỉ đặt mỗi hạt châu trong không gian giới, khẳng định là trọng bảo. Nhưng hắn lại nhìn không ra bảo vật này thần kỳ ở chỗ nào.
- Huyết Linh Nhi, ra dò xét chút đi, nhìn xem hạt châu này là thứ đồ gì?
Lục Ly suy nghĩ một chút để Huyết Linh Nhi đi ra dò xét, ngộ nhỡ bên trong hạt châu này có trận pháp Thần Văn cường đại thì sao, Huyết Linh Nhi thò xúc tu ra đâm vào hạt châu, vừa mới đụng chạm nàng lập tức rụt trở về, nói:
- Chủ nhân, hạt châu này rất nguy hiểm, ta không dám đụng vào, nó có lực tổn thương rất mạnh đối với hồn thể!
- Hả?
Lục Ly nao nao, hắn trầm ngâm một lát, vận chuyển hồn lực tiến vào bên trong hạt châu này, không nghĩ tới lần này hạt châu màu trắng lại có phản ứng, hạt châu hơi loé sáng.
- Chẳng lẽ cần dùng hồn lực để luyện hóa?
Lục Ly mở mắt nhìn, vừa rồi hồn lực đều bị hạt châu này hấp thu. Hắn dừng một chút, tiếp tục vận chuyển hồn lực đi qua, hạt châu không ngừng hấp thu hồn lực, càng ngày càng sáng, cuối cùng biến mất ở trên tay Lục Ly.
- Hả?
Lục Ly cảm ứng một chút, phát hiện hạt châu này đã tiến vào trong linh hồn hắn, dừng bên cạnh Thánh Hồn Châu, lúc này Lục Ly còn có một tia liên hệ tinh thần với hạt châu.
Cho dù đã luyện hóa xong hạt châu vô danh nhưng Lục Ly vẫn không biết hạt châu này làm được cái gì, hạt châu này cũng không hấp thu hồn lực của hắn, mà chỉ yên tĩnh lơ lửng trong linh hồn.
Lục Ly quan sát bên trong một lát, phân ra một tia chủ hồn muốn đi thăm dò hạt châu. Lục Ly làm như này rất mạo hiểm, chủ hồn không phải hồn lực, ngộ nhỡ bị thôn phệ, hắn sẽ thiếu mất một hồn.
Mỗi người đều có ba hồn bảy phách, nếu như thiếu một hồn một phách vậy khẳng định sẽ xảy ra vấn đề, coi như không chết, cũng sẽ biến thành ngớ ngẩn ngu xi, hoặc là ký ức biến mất.
Lục Ly nghĩ hạt châu này đã bị hắn luyện hóa, lại có liên hệ tinh thần với hắn, vậy chắc là sẽ không tổn thương hắn. Nếu như quả thật muốn tổn thương linh hồn hắn, giờ phút này nó đã công kích.
Sau khi hắn phân ra một tia chủ hồn đi vào, phát hiện bên trong là một cái tiểu thế giới kỳ dị, tất cả đều là hỗn độn, không có cái gì, chủ linh hồn không bị tổn thương, ngược lại giống như đang được bồi bổ vỗ về.
- Ồ!
Lúc này Lục Ly có một loại cảm giác khác, tia chủ hồn kia tựa như biến mất khỏi thế giới này. Mấy sợi hồn phách khác của hắn cũng không cảm ứng được tia chủ hồn kia, linh hồn của hắn cũng cảm giác bị phân thành hai phần, giờ phút này hắn còn có thể nhất tâm nhị dụng.
- Ông!
Hắn vội vàng khống chế tia chủ hồn kia từ trong hạt châu chui ra ngoài, lúc này linh hồn mới trở nên hoàn chỉnh, hắn cũng như trút được gánh nặng, hạt châu này quá kỳ lạ, không ngờ có thể phân chia linh hồn hắn.
- Không đúng cái này chính xác là trọng bảo!